1 Đồng hồ điểm 12h đêm , Phấn Phấn đang nằm ngủ ở trong chăn ấm nệm êm thì văng vẳng bên tai ai đó gọi nàng :- Cô nương. . . cô nương. . . tỉnh dậy đi. .
2 Tiếng lửa kêu lách tách , tro bụi bay tứ tung trong khói , mọi người thay phiên nhau hất nước dập lửa , An Tú đi ra phía tây hậu hoa viên dáo dác nhìn , miệng gọi nhỏ :- Nương nương.
3 Rèm được hai cung nữ vén lên , Phấn Phấn từ từ đi ra , người kia quay lại khiến tâm cô lay động nuốt xuống một ngụm nước miếng , Hiển Minh còn tưởng là mình nghe nhầm mở miệng hỏi lại :- Nàng vừa nói cái gì ?Phấn Phấn đưa ánh mắt rời đi , miệng lập lại một lần nữa :- Ta nói lãnh cung là do ta đốt , sao , muốn giết ta hả? Ta đây rất sẵn lòng chết a.
4 Trên bàn có ít nhất hai mươi món sơn hào hải vị , Phấn Phấn mỗi thứ ăn một chút , nàng đặt nhẹ đũa lên bàn , đưa khăn tay lau miệng , Hiển Minh nhìn nàng với ánh mắt nghiêm nghị , miệng nói :- Nàng ăn thêm đi , ăn như vậy con của ta sẽ không no.
5 Thái hậu tĩnh tâm lại một chút , đầu bếp và người của ngự thiện phòng đã được thị vệ dẫn tới , họ quỳ xuống trong sợ hãi , thái hậu giận dữ đập tay lên bàn nói to :- Đám cẩu nô tài các ngươi thật to gan , dám mưu hại huyết mạch hoàng tộc , người tới đem toàn bộ người của ngự thiện phòng ra ngọ môn chém đầu cho ai gia.
6 Hiển Minh lạnh lùng trừng mắt nhìn bọn họ , chàng hừ lạnh quay qua thì Phấn Phấn đã rời đi từ đời nào , An Tú đổ mồ hôi lạnh đứng ở một bên , Hiển Minh dáo dác đưa mắt tìm kiếm , nhìn thấy nàng ở phía xa chàng nổi trận lôi đình quát to :- Hoàng hậu , nàng đứng lại cho ta.
7 Bên trong Lục tây viện , chiếc bàn ăn bị hất tung lên , tiếng chén dĩa vỡ loảng xoảng , thức ăn văng tung tóe trên sàn , nữ tử xiêm y màu lá chuối thở hộc hộc nắm chặt hai tay , sắc mặt rất khó coi , nàng nửa khóc nửa cười , giận dữ nói lớn :- Tử Nhan , sao muội lại ngu ngốc như vậy.
8 An Tú trợn trừng hai mắt , ngước nhìn lên tấm bảng hiệu " Nguyệt Hoa lầu " , cô kinh hãi ôm lấy cánh tay của Phấn Phấn lắc nhẹ , miệng run run nói :- Nương nương , người tuyệt đối không được vào nơi này , nếu để hoàng thượng biết được.
9 Tú Bà đưa Phấn Phấn đến nơi yên tĩnh và cao nhất chốn lầu xanh , đẩy nhẹ hai cánh cửa , bà hơi nghiêng đầu chìa hai tay vào bên trong , niềm nở vui vẻ nói :- Mời nhị vị tiểu thư.
10 Những đĩa thức ăn được xếp ngay ngắn và đẹp mắt ở trên bàn , mỗi món hấp dẫn với từng mùi vị đặc trưng , nào là đậu hũ Tứ Xuyên , mì xào , sủi cảo , vịt quay Bắc Kinh , chả giò , thịt lợn chua ngọt , mì hoành thánh , cơm chiên Dương Châu , tôm xào hạt điều , cua đồng lớn , ngoài ra còn có một bình Trúc Diệp Tửu thượng hạng.
11 Dưới ánh nắng mặt trời nóng bỏng , Hiển Minh một thân long bào phiêu dật trong gió , chàng phóng ngựa thật nhanh , chỉ mong nhanh chóng đến nơi để đưa người về.
12 Vũ Hạ nhìn Kha Hải bằng đôi mắt sắc bén , gương mặt sát thủ lạnh lùng nghiêm nghị nói :- Ta nói rồi , mặc kệ ngươi là ai , bước thêm một bước , cái đầu của ngươi đừng nghĩ sẽ còn.
13 Hiển Minh tức giận đến nỗi nóng bừng cả mặt, chàng nghiến răng bóp chặt hai tay thành hình nắm đấm, từng cọng gân xanh thi nhau nổi lên ở trán, cố nén cơn giận vào trong, chàng lạnh lùng trầm giọng nói:- Vũ Nhất, theo ý của nàng, ngươi mau đi chuẩn bị đi.
14 Hiển Minh ôm chặt Phấn Phấn trong lồng ngực, hai chân liên tục chuyển động nhanh về phía sau, đôi mắt lạnh lùng rũ xuống nhìn năm mũi kiếm sắc bén đang chìa tới trước mặt, chớp nhẹ mắt, chàng bay lên không trung, xoay nhẹ người vung tay phải phóng ra năm đạo kim trâm, năm tên sát thủ lập tức mở to hai mắt đưa kiếm lên đỡ "keng".