41 Hoàng hôn hờ hững buông xuống mặt nước trong xanh những gam màu đỏ ối hiu hắt. Sóng vỗ rì rào lên bờ cát. Gió biển mang mùi vị của muối mằn mặn.
42 1 lúc sau thì tập đoàn rắc rối kéo nhau bước xuống, thu hút sự chú ý của tất cả mọi ng. Qúa nổi bật! Cô bé đi giữa buộc tóc thấp 2 bên xoăn lọn màu hạt dẻ, trang phục là độ đồ thủy thủ nữ gồm: mũ thủy thủ, áo cổ hồng sọc trắng sơ vin, thắt lưng hồng phớt cùng quần đùi trắng.
43 Mấy anh đi cùng đc rồi. Sao phải kéo em theo chị ta làm gì- Phong lầm bầm bước theo sau. Trong khi đó, tại chỗ của Thoại Anh và Long thì: -Sao tôi phải đi cùng cô chứ- mặt Long hầm hầm tức giận -Sax, tôi khiến anh đi cùng ý- Thoại Anh vênh mặt cãi lại.
44 Giờ sao đây?- Phương nhíu mày đầy lo lắng cho Thoại Anh. -Mục đích của chúng ko phải tiền của chúng ta đâu- Phong đăm chiêu suy nghĩ. -Tại sao chứ?- Lâm hỏi.
45 Chắc có lẽ vì lo qúa nên chẳng ai ngủ đc. Vũ vắt tay lên trán nghĩ cách cứu Thoại Anh nên thức cả đêm. Tập đoàn rắc rối 11h đêm đi ngủ thì 2h15p sáng dậy.
46 "RENG"- tiếng chuông đt của Lâm vang lên, phá tan bầu ko khí u ám. -Máy nói. Sao rồi?- Long giật lấy đt của Lâm và hét. -Ơ. . . dạ. Từ khu rừng nguyên sinh đi vào khoảng 300m có 1 ngôi nhà bỏ hoang.
47 Qủa nhiên như lời Vũ nói, ko có ai ở trong lán cả. Tập đoàn rắc rối đi sâu vào trong thì thấy 1 tòa nhà 3 tầng ở đó. -Ôi má ơi! Sao toàn gián, chuột, nhện thế này- Nhi rùng mình rồi ôm chặt cứng tay Vũ.
48 Cái này bom nỗi gì. Thằng nhóc 3t còn phá đc- Lâm nói- Báo cáo! Bom đã đc phá. -Đc rồi. Giờ Long và Phương đưa Thoại Anh đi đi- Vũ đút tay vào túi quần, bình thản gật đầu.
49 Sáng hôm sau, tập đoàn rắc rối lại khoác lên ng bộ đồ thủy thủ rồi leo lên du thuyền riêng phóng ra 1 hòn đảo nhỏ của nhà Lâm. Bao phủ cả hòn đảo là 1 màu xanh bất tận.
50 Chào bà Lý. Đây là bạn cháu. Anh Vũ, anh Kỳ, Thoại Anh, Long và Phong- Lâm giới thiệu từng ng 1. -Kính chào các thiếu gia, tiểu thư- bà Lý cúi đầu- ng đâu, mau mang ra mang đồ cho khách qúy vào.
51 -Kể ra thì việc này cũng hay đó chứ. Anh Kỳ gặp ma bao giờ chưa?- Long xoa cằm nở nụ cười thích thú hỏi. Phương, Nhi và Thoại Anh trố mắt ra nhìn.
52 -Già này ko rõ lắm. Chỉ nghe kể lại là cô gái này làm dâu trong căn biệt thự này nhưng ko môn đăng hộ đối. Ba mẹ chồng đêu ko ưng cô nên luôn tìm cách hành hạ cô bé mỗi khi chồng cô ra ngoài.
53 -Mi phải đi cùng bọn ta- Kỳ hằm hè nói. Vậy là sau 1 lúc đôi co, Phong đàng phải ngậm đắng nuốt cay đi cùng hội của Vũ, Kỳ và Nhi.
54 Vũ, Kỳ, Phong và Nhi đã ra sát bờ biển. Nghe bà Lý nói thì mộ của cô ấy ở gần biển. Chắc chỉ ở đâu đây thôi. Trời chợt nổi gió lạnh, sóng biển xô vào bờ cát ầm ầm.
55 Vội vàng và hấp tấp, Thoại Anh và Long phi thẳng vào phòng Phương đang nằm nghỉ. Mồ hôi cô túa ra, tuy rằng mắt nhắm nghiền nhưng cơ thể ko ngừng quằn quại.
56 -Kyyyaaaa. . . Anh 2 ko thương em nữa hả? Anh 3, em thù anh hãy nhớ đấy, em sẽ phá tan mấy quán bar của anh. Thằng nhóc kia, mi dám hỗn với ta hảảả?- tình hình bây giờ là Nhi đang bị trói và đc Phong và Kỳ khiêng đi.
57 -Á! Cậu chủ. Lũ bò sát bao vây hết căn phòng này rồi- bà Lý thốt lên. Theo phản xạ, Long bật dậy và lao nhanh đến cửa sau. Bất chợt, đống hương quanh ng Phương vụt tắt và hóa thành tro.
58 Vâng, chính xác bây giờ trước mặt Thoại Anh, Lâm và Long cùng ng hầu trong nhà là hình ảnh mà Nhi đã nhìn thấy nhưng có phần ghê rợn hơn.
59 KỲ THI CĂNG THẲNG. Mùa hè bắt đầu gõ cửa từng góc phố. Đâu đó trên cành phượng điểm vài sắc đỏ. Những tia nắng ấm áp chan hòa khắp mặt đất.
60 -Thôi nào mọi ng! Giờ học thôi. Long và Thoại Anh khác ôn nghiêm túc nhé. Còo tớ, nhóc Phong và Phương sẽ chăm sóc đặc biệt cho Nhi- Lâm vỗ tay vài cái rồi nhìn Nhi.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 115