141 Chợt, có vậy gì đó lấp lánh sáng lên trong đống tro bụi. Là vòng cổ hình trăng khuyết màu xám và màu trắng của Kỳ và Vũ. Nó ở đây, nghĩa là chuyến bay này có 2 ng.
142 -Nhi à. Để 2 anh con an nghỉ nhé. Con ngoan đừng khóc nữa đc ko?- ông nội cô bé ân cần đi lên đặt tay lên bờ vai đang run rẩy của cô cháu gái.
143 Đêm đến. Sương xuống. Ánh trăng sáng rọi trên bầu trời huyền ảo cùng hàng ngàn, hàng vạn ngôi sao lấp lánh. Nhi đã dậy từ lâu, đúng hơn là cô bé ko ngủ đc.
144 "Em đã khóc, từng đêm nhớ anh thật nhiều. Em đã cố, để ko phải nghĩ đến anh. Mà sao em vẫn ko thể nào. Gạt đi trong tâm trí. Tiếng nói anh, hình bóng anh, nụ cười của anh.
145 Tháng ngày vẫn dần lặng lẽ trôi. Thoại Anh, Phương, Lâm và Long chỉ biết lặng im nhìn cô bạn thân của mình héo hon. Nhi làm việc như 1 cái máy, đôi mắt cà phê vô cảm, khuôn mặt băng lãnh ko nở 1 nụ cười.
146 Căn nhà gỗ ấm áp, đầy ắp tiếng cười nay chìm vào sự tĩnh lặng của thung lũng. Nơi đây đầy ắp những kỉ niệm của Vũ và Kỳ với Nhi, rồi cả tập đoàn rắc rối nữa.
147 "Một mình em trong đêm thâu Ngắm bầu trời lung linh ánh sao Lòng em thấy nhớ anh, nhớ thuở nào. Mình cùng đi trên con đường xưa Cùng say đắm với bao mộng mơ Mà giờ đây sao lẻ loi chỉ mình em.
148 -Theo em thì chắc chắn 2 nhóc Bin Rin sẽ an toàn. Trường hợp 1, kẻ bắt cóc nhắm đến gia sản họ Bạch. Trường hợp 2 là nhắm đến tư thù của bộ 3 Bạch gia- Vũ trầm ngâm nói.
149 Nhóc Bin và Rin đc đưa ra. 2 cậu nhóc có lẽ bị trúng thuốc mê nên vẫn bình thản ngủ ngon lành. Nhi tiến lên, đồng thời 2 ng bên Dương phệ cũng đi lên theo sự chỉ huy của lão.
150 -Ra biển nhé?- Phong mở ý kiến. Ngay lập tức, Nhi đồng ý. Cô bé cần thư giãn đầu óc. Chiều tà, gió thổi mạnh hơn, mang theo hương vị mặn nồng mùi muối của biển cả.
151 Thu đến rồi, kéo theo những chiếc lá héo vàng rơi xuống đất. Đang thả hồn trên mây cùng chiếc mp3 thì Phong đc lệnh triệu tập xuống nhà.
152 -2 ng thực sự chắc chắn là muốn cho Nhi với Phong tiến xa hơn chứ? Như chúng tôi đã nói, con bé Nhi sẽ sống ko qua đc tuổi 21- mẹ Nhi trầm giọng.
153 Hất 1 vốc nước lên mặt cho tỉnh táo, Nhi nhìn vào chính mình trong gương và chợt nở 1 nụ cười chua chát. Hóa ra, cái thứ tình yêu trẻ con là vậy mà mãi cô ko thể quên đc.
154 Phong lái xe về nhà trong bộn bề suy nghĩ. Đúng như cậu đoán, ng con trai có mái tóc hơi ngả vàng kia là ng quan trọng với Nhi, trong qúa khứ.
155 Phong khoanh tay điềm nhiên nhìn Vũ và Kỳ. Trong lòng gần như đã có đáp án cho những thắc mắc của mình mấy ngày qua. -Nói đi. Sao 2 người lại sống ẩn mình vậy? -Như em và Nhi đã biết đấy.
156 -Bạn là?- Nhi nhíu mày nhìn cô gái tóc vàng. Cô gái này xinh như búp bê vậy. Trông quen quen, hình như Nhi chưa gặp bao giờ. -Kịch vui nhỉ? Cho tôi tham gia đc chứ thưa công chúa tiền nhiệm của Green Star, Kiều Linh Ly?- Phong khoanh tay điềm đạm bước tới.
157 Kể từ khi sinh ra, ai cũng đc gắn với 1 số mệnh riêng. Cô bé mang tên Bạch Nguyệt Nhi cũng vậy. Ngày Nhi cất tiếng khóc chào đời là ngày 7 ngôi sao xếp thẳng hàng là lóe sáng trên bầu trời đêm đen thăm thẳm.
158 Vài năm sau. . . Gió khẽ thổi qua tán lá. Những ánh nắng vàng óng đua nhau chảy dài trên 2 bím tóc xoăn lọn màu hạt dẻ của 1 cô bé.
159 Những cơn gió se lạnh mùa thu chợt ùa đến, làm rối mái tóc màu hạt dẻ của 1 cô bé. Rối, như tâm trí hiện giờ của cô bé vậy. -Cậu đừng suốt ngày bám theo tớ nữa đc ko? Cậu đã 12t rồi, đừng có suốt ngày nhõng nhẽo như con nít nữa- đứng đối diện với cô bé có 2 bím tóc hạt dẻ đáng yêu là 1 cậu bé tóc hơi ngả vàng đang cáu gắt.
160 Hàng mi cong vút rung rung. Nhi dần hé đôi mắt nặng như đeo chì. Đau đầu qúa! -Nhi, em tỉnh rồi- Kỳ và Vũ mừng rỡ cười tươi. -Anh 2, anh 3.
Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 41