161 1 kỳ lễ nghỉ đông nữa lại đến. Lần này, tất cả quyết định đi du lịch trên chiếc du thuyền hạng sang của gia đình Long. Chuyến đi này ngoài tập đoàn rắc rối còn có thêm sự chung vui của Bin và Rin.
162 Tối hôm đó, Kỳ đi 1 vòng kiểm tra tàu lần cuối. Còn Vũ và Phong thì đứng trên boong tàu hưởng thụ những cơn gió mát lạnh của biển cả.
163 Phong sững sờ nhìn Nhi đang bị từng đợt sóng đẩy ra xa mình. Trái tim như muốn gầm lên cùng biển cả. Tại sao? Cô ấy là 1 thiên sứ ban phát hạnh phúc mà.
164 Phương đc Thảo và Thoại Anh dìu vào nghỉ trơg khách sạn. Như đi ra phía bờ biển chắp tay cầu nguyện cho Nhi. Bất chợt, Kỳ lao vào Phong như con hổ đói xổng chuồng nhìn thấy con mồi ngon.
165 Mất đi linh hồn của tập đoàn rắc rối, cả nhóm ko ai nở đc nụ cười tươi. Có cười họa chăng đó chỉ là nụ cười xã giao, nụ cười gượng gạo mà thôi.
166 Như thường lệ, Phong lái xe đến bờ biển mỗi chiều. Phóng tầm mắt ra xung quanh, ánh mắt cậu dừng lại ở 1 điểm xa xa. Nơi đó có 1 ng con gái đang đứng nhìn ra phía biển.
167 Tại 1 ngôi biệt thự màu xanh dương hoà lẫn với thiên nhiên. Ánh nắng đầu mùa hạ chiếu vào ô cửa sổ. Trên giường, 1 nàn công chúa đang nằm thiếp đi.
168 -Sao cứu tôi?- Hải Anh vẫn nhìn trân trân vào Nhật khiến anh nhất thời bối rối. A ha! Là vì anh có 1 lòng thương ng nồng nàn sâu sắc ý mà.
169 Mà Hải Anh cũng ko hiểu nổi bản thân. Có lẽ cô bé có võ thì phải. Mà Minh Nhật thật là qúa đáng, sáng nào 2 ng cũng "chào hỏi" nhau bằng 1 màn đấu võ coi như tập thể dục buổi sáng mới yên đc.
170 -Này, va phải ng ta ko 1 câu xin lỗi, cũng ko thèm đỡ ng ta dậy n. . - Hải Anh căng mắt ra nhìn ng đối diện qua lớp kính thời trang. Cảm thấy như vậy chưa đủ, cô bé bỏ luôn kính ra nhìn cho rõ.
171 Tập đoàn rắc rối gật đầu đồng ý rồi cũng rảo bước chân theo sau. Ko ai hay rằng, đôi tay Nhi đã siết chặt lại, cô khẽ lẩm bẩm rồi quay lưng bước đi: -Cô cứ chờ đấy.
172 -Mọi ng cứ ở lại đây chơi. Tôi lên xem Tiểu Anh thế nào. Bạn của Tiểu Anh đồng nghĩa là khách qúy của khu biệt thự này- Minh Nhật đứng dậy nói vài lời rồi cất bước lên phòng của Hải Anh.
173 Khoảng 20p sau thì tất cả đã có mặt đông đủ tại phòng ăn. Tập đoàn rắc rối nhìn nhau đầy ẩn ý, thực sự thì Hải Anh rất giống Nhi đấy! -Hải Anh này.
174 Từng đường nét trên khuôn mặt Hải Anh dưới ánh trăng trở nên tà mị hơn bao giờ hết. Đôi hàng mi cong vút rung rung, chiếc mũi dọc dừa nhỏ xinh, đôi môi màu hồng phớt chúm chím như nụ hoa sắp hé nở, giọng nói trong veo.
175 Trong khi con mèo lười Hải Anh đang nướng khét giường thì ở dưới nhà, 1 cuộc "họp" đang diễn ra vô cùng căng thẳng. Chả là Vũ có biết thuật thôi miên có thể giúp khôi phục trí nhớ nhanh.
176 Hải Anh ngồi lên ghế để bắt đầu thôi miên. Vũ sẽ trực tiếp tiến hành. -Thả lỏng cơ thể và hít thở sâu nhé em. Anh ở đây. - Kỳ xiết tay Hải Anh trấn an.
177 -Anh Minh Nhật- Nhi nhẹ nhàng bước tới rồi đột ngột lên tiếng làm Minh Nhật giật mình quay ng lại. Vũ, Kỳ và Phong đã xuống nhà tự lúc nào.
178 Thiếu bóng Hải Anh có vài giờ đồng hồ mà Minh Nhật như xác ko hồn. Đau! Rất đau! Chẳng khác nào xát muối vào vết thương chưa lành cả.
179 Tại chỗ của các đấng phụ huynh đang diễn ra 1 cuộc họp "vô cùng khẩn". Ai nấy thì thà thì thầm như sợ bị nghe lén vậy. -Tôi thấy ngày này đẹp này.
180 -10h kém rồi. Đi ko bà già- Phong xem đồng hồ và hỏi. -Tất nhiên. Bạch Nguyệt Nhi này đâu khước từ cuộc vui. Đằng này địa điểm và ng thách đấu lại vô cùng thú vị nữa chứ- kẹp phong thư vào ngón trỏ và ngón giữa, Nhi lắc lắc nó và nở nụ cười ma mãnh.