1 - Các em thầy muốn thông báo một việc. Hôm nay lớp ta có học sinh mới.
Thầy chủ nhiệm vào lớp vui vẻ nhìn lớp nói.
Thầy vừa dứt lời cả lớp liền xao xao lên.
2 Reng reng. . . reng. . . .
Ôi cuối cùng cũng được nghĩ trưa. Gìơ ngữ văn thật chán a. Nghĩ lại thì nguyên cả tiết học mình cũng chả nghe gì mấy. Công nhận cô dạy ngữ văn hay thật ru mình ngủ một giấc thẳng luôn a.
3 - Bạn?!
An Vũ có hơi bất ngờ trước đề nghị kỳ lạ của Nhi An.
Làm bạn sao? Ha, lần đầu tiên có người nói muốn làm bạn với cô. Ai thấy cô một là bắt nạt không là tránh càng xa càng tốt để không bị liên lụy vậy mà người con gái trước mặt đây lại nói muốn làm bạn cô.
4 Thiên lý gì đây a? Tại sao những lúc nguy cấp là lại gặp tên này?! Mà cái đáng chú ý nhất là gặp hắn lại gặp xui!
Đúng là thần xui xẻo mà. Mệnh hắn chắc chắn khắc mình, mau tránh không lại lây xui.
5 Nhìn thấy tên này lại thêm ức. Cái máy ảnh mình mới mua chưa sử dụng được bao nhiêu thì vì hắn chôn vùi theo đám sắt vụn rồi a. Hừ, hắn có biết mình đã phải tiết kiệm bao lâu mới có nó không a? Vậy mà chỉ một cái huơ tay của hắn thì tất cả coi như đổ xuống biển cho cá ăn.
6 - Tiểu An, cậu cừ thật a! Tớ không ngờ cậu có thể đấu súng ngang ngửa với Tề Hạo đấy.
An Vũ cười nói. Cả hai cô thông thả tản bộ về nhà.
- Cậu khinh thường tớ vậy sao? Dù sao bạn của cậu cũng từng mệnh danh là thiện xạ ở trường cũ a, đâu thể làm mất danh được.
7 Quái gì mà dạo này mình xui thế không biết? Cũng đâu tìm ai gây chuyện hay chọc phá ai, thế sao cứ gặp mãi mấy tên này không biết?
Thiên, ông cũng nên xem xét cho con đi a.
8 - Tiểu An đây là nơi làm cậu làm sao?
- Ờ. . . chắc là vậy.
-_-
Nhi An và An Vũ ngẩn đầu nhìn tòa nhà cao 30 tầng to lớn sang trọng trước mắt.
Ôi! Thật không thể ngờ a! Cô chỉ đi dự tuyển là người mẫu đọc giả thôi, chỉ là đi phỏng vấn ở một cái phòng bé như ổ chuột, tưởng đâu chỉ làm người mẫu cho một tạp chí nhỏ ai mà ngờ lại.
9 - Bà già trễ gìơ rồi kià. Mau thức dậy xuống ăn sáng. Bà mà không mau thì số phận bà ra sao thì tui không biết a.
Tuấn Phong lười biếng dựa người vào cửa nhàm chán ngáp một tiếng gọi Nhi An.
10 Ôi trời phật ơi! Sao hắn lại ở đây a? Đã vậy còn ngồi ngay trước mặt!? Hắn đến tìm mình sao? Hay hắn phát hiện ra điều gì?
Nhi An trợn tròn mắt nhìn Tề Hạo, trong lòng cô đang có hàng ngàn câu hỏi cần anh giải đáp nhưng nào có nói được.
11 Nhi An ăn nhưng không tài nào cảm thấy ngon, tâm trạng khổ sở không tả được. Cô ăn như cảm thấy anh luôn luôn nhìn chằm cô, quan sát cô không sót một cử chỉ dù là nhỏ nhất thế nhưng khi cô bất ngờ xoay lại nhìn thì lại thấy anh từ tốn ăn, động tác thập phần thanh tao cao quý có chút lãnh đạm như đang thưởng thức một mĩ vị, giống như chỉ cần nhìn anh ăn món nào thì ngay lập sẽ làm người khác cảm thấy đói và thèm món ăn đó.
12 Ui, mới vậy mà chạy rồi? Thật là mình đánh còn chưa đã tay a.
Chán.
Nhi An phủi tay bễu môi rồi đi lại phiá An Vũ.
- An Vũ cậu không sao chứ? Sao mặt cậu đơ quá vậy?
Nhi An huơ huơ tay trước mặt An Vũ.
13 Chết thật! Ra tay nhầm đối tượng rồi a. Lần này thật có lỗi với Minh Hoàng nhưng. . . haiz hãy thứ lỗi cho tôi, tôi thật sự không cố ý chọc phá anh, người tôi muốn gây sự là tên thúi Tề Hạo kia chứ không phải anh.
14 - Có phải hôm qua trò tham gia một vụ đánh nhau?
Thầy giáo nghiêm nghị nhìn chằm chằm An Vũ lành lạnh hỏi.
An Vũ cúi đầu im lặng không nói gì.
- An Vũ, tại sao trò không trả lời?
Thầy giáo nâng cao giọng hơn.
15 Tiếng gío nhè nhẹ thổi, cành cây nhịp nhàng lây động hòa vào ánh nắng cùng tiếng chim hót ríu rít.
Khung cảnh yên bình, dịu nhẹ thoang thoảng hương hoa, đúng là không gì thích hợp hơn để.
16 Ba người Nhi An, Tử Yên và San San thay trang phục chuẩn bị xong cũng bắt đầu công việc. Phong cách ba người mỗi khác, Nhi An là cá tính lạnh lùng, San San nhí nhảnh đáng yêu, còn Tử Yên là quyến rũ xinh đẹp.
17 Từ phòng chụp trở về Nhi An mệt phờ người, quẳn chiếc balo lên bàn rồi sải người nằm ra giường.
Hơ hơ, đúng là giết người thật mà! Từ nay tôi sẽ không, sẽ không bao gìơ đi xe bus nữa.
18 Tiêu rồi ngày mai là phải đối mặt với tên ôn thần đó rồi, làm sao đây? Làm sao né được hắn đây?
Không trốn được. Không giả bệnh được. Cũng không hóa trang được.
19 Khi Nhi An ngẩn đầu lên cô ngay lập tức bắt gặp con ngươi thâm thúy của anh.
Gì đây? Định dùng mắt giết địch sao? Hừ, tôi đây chấp.
Nhi An đối anh khẽ cười nhếch môi.
20 Vậy kẻ này chính là Tề Hạo "ngoại hình tạm được mà nhân cách thậm tệ" bà già nói?
Có cảm giác không giống lắm. . . nhưng thôi, dù gì đã hứa nên phải làm a.