1 Việt Nam 10p. m Thời gian trôi quá nhanh quá đã đây mà 19 năm rồi kể từ khi mẹ nó mất, Một tuần nữa là đến ngày giô của mẹ nó cũng như ngày sinh nhật không nên tồn tại kia, vì mẹ nó muốn nó ra đời mà phải hy sinh bất chấp để sinh nó ra, bao năm qua thiếu đi tình yêu của mẹ một ray ba nuôi nẫng hai anh em nó cảm thấy thương ba nhiều hơn.
2 Sau 5 tiếng đồng hồ trôi qua cuối cùng cũng tới nơi, tụi nó toàn thân ê ẩm vì cái tội ngồi ba đáng, lẽ ra ghế chỉ có hai vì không muốn tách nhau nên tụi nó cứ chen chúc ngồi ba bằng được, trên máy bay thì ba đứa không khác nào như cái chợ ngồi máy bay mà cũng phá được
Đi xuống cả ba đều vươn vai hít bầu không khí trong lành,đã vậy rồi còn làm điểm trung tâm của mọi người nữa chứ
Đầu tiên là tụi nó muốn đi dạo quanh đây lau ngày không đi chắc quên đường rồi.
3 Tụi nó đang nghỉ ngơi vì sau một hồi chiến đấu với lũ bạn khốn thì có tiếng xe máy và chuẩn bị bước vào. Tụi nó nhao nhao đi trốn như thể sơ bắt quả tang.
4 Tất cả ra ghế sofa ngồi hai đứa kia ngồi trong tủ với đứng trong phòng VS cũng ra luôn chứ đứng trong thêm chút nào nữa thì chết lúc nào không biết. .
5 Buổi tối về đêm thật đẹp trời xe lạnh hơn, tiếng xe người qua lại hối hả, ồn ào nhưng cũng tràn ngập tiếng cười,những trẻ em nhõng nhẽo lẽo đẽo sau bà mẹ đòi mua kẹo.
6 Buổi sáng hôm nay thời tiết rất đẹp, những chiếc lá vẫn còn vương những giọt xương sớm, trong căn phòng nó nheo mắt tỉnh dậy cơ thể mệt nhoài,người nó đã nóng rồi gìơ còn nóng hơn, nó lấy khăn ra khỏi trán,nhìn sang bên cạnh Khải đang cầm tay nó nó rút tay mình ra tay Khải nhẹ nhàng để anh không bị đánh thức nhìn Khải ngủ ngon quá nên nó không lỡ, nhìn khuân mặt Khải lúc này thật đẹp trai như một thiên sứ lạc xuống trần gian đẹp không tì vết, có lẽ ông trời đã sinh ra một người như anh để có thể hạ gục tất cả trái tim của những cô gái.
7 Hôm nay nó muốn đi dạo hít bầu không khí trong lành, có lẽ nó đi dạo một chút người nó sẽ khỏe hơn nó khoác chiếc Áo da đen, quần da đen, và đi đôi giày da đen hàng hiệu giày có đế chân cao (giống đôi guốc nhưng thật sự là giày có đế cao) cao 5phân, tóc màu hạt dẻ buông xõa, nó bước xuống nhà nhìn thấy Khải đang xem tivi tay thì cầm hộp bắp giang bơ miệng nhai bóp bép nhưng lại ăn một cách hết sức là bình thường
Ủa em đi đâu vậy? Đang ốm mà.
8 Sáng hôm sau Hôm nay trời có vẻ tốt hơn hôm qua rất nhiều nắng ấm hơn hiện rõ ra những giọt xương sớm còn vương trên lá, ánh nắng chiếu rọi vào trong phòng
Anh và nó nheo mắt tránh ánh nắng chiếu thăng vào cả hai dều ngoáp ngắn ngoáp dài
Ôi cái gì t...
9 Sau 4 tiếng ngồi lì trên máy bay Máy bay chuẩn bị hạ cánh xin quý khách chỉnh lại dây an toàn -- tiếng cô điệp viên
10p sau
Dậy đi Tuyết Nhi hạ cánh rồi mọi người xuống hết rồi kià -- Khải lay lay người nó, đến bây gìơ nó mới chịu mở mắt ra
Xuống thôi
Hai người ra ngoài vươn tay ra hít một hơi dài người thì mệt mỏi
Á Vương Tuấn Khải kià tụi bây ơi -- một tứ diệp thảo lên tiếng hét to làm cho cả đám đông đều ngoảnh ra
Nam thần Karry của tớ -- 1 phiá fan
Khải đẹp trai quá --1 phiá fan
Tất cả phiá fan đều chạy ào tới chỗ Khải và nó,Khải vừa tháo khẩu trang ra xong gìơ kết quả bị như vậy đây mà
Tuyết Nhi né sang một bên "không ngờ anh Khải cũng nhiều fan và nổi tiếng quá ha thế mà trước gìơ mình không hay biết gì " nó lẩm bẩm (chị thì suốt ngày ở nhà với đống bài tập thì biết gì cũng trả yêu âm nhạc nữa là)
Khải nhìn nó với ánh mắt tội nghiệp nhìn cậu như khóc vậy nhưng ai đâu biết rằng là anh có đôi mắt buồn
Anh Khải cho em xin chữ kí đi-- nữ 1
Chụp chung với em kiểu ảnh được không vậy -- nữ 2
Bla bla vv.
10 Tối 7hCác em đã chuẩn bị xong chưa,thay trang phục thế nào rồi,nào nhanh lên sắp diễn rồi đó -- anh quản lí hối
Xong tất rồi anh, sao anh cứ hối thế làm tụi em lo chết đi được đâu phải lầm đầu đâu anh -- Khải nói
Được rồi còn mấy phút nữa là diễn rồi tụi em cố lên nhé -- chị quản lí Kim nói
Vâng cảm ơn chị -- Cả ba đồng thanh
Còn nó thì trang phục đã được thay nó mặc Áo trong cộc có àu trắng bó sát eo, Áo trắng ngoài không quá dày dài qua hông (Áo không có khóa), quần phần cuối chân bó sát phần ống trên to vừa, tóc xõa chiếc mũ hiphop màu trắng đội lệch, nó thì cả ngày với đống đồ ăn vặt chẳng khác nào Vương Nguyên coi đồ ăn như sinh mạng luôn ăn trước rồi tính sau
Khải ngắm nó từ nãy giờ trên tay cầm điện thoại chụp trộm nó, nhiều khoảnh khăcd nhìn nó anh lại cười thầm như điên luôn, nhìn nó như vậy anh cũng bớt lo đi phần nào chứ nó thì rảnh thơi hết cái chơi nó lại đi lung tung nữa thì không ai mà tìm nổi ( sao anh Khải cứ nghĩ nó trẻ con thế nhỉ.
11 Nguyên bước ra khỏi phòng tắm tóc vẫn còn đọng mấy giọt nước, bỗng có chuông điện thoại reoAlo em nghe -- Anh nhấc máy tay kia vẫn cầm khăn lau tóc
Em ra sân bay đón Anh đi Anh mới về -- đầu dây bên kia
Em vừa mới đi diễn về xong mà, em còn chưa kịp...
12 Khải bây gìơ cũng cảm thấy đau và cũng cảm thấy có lỗi, nhưng thật sự chiếc vòng đó rất quan trọng đối với anh đó là chiếc vòng có một không hai chính tay mẹ anh làm cho giản dị à ý nghĩa,
Anh Khải à anh có nên làm quá không vậy -- Thiên nói
Qúa gì c...
13 Tao không quan tâm, tao đã cảnh cáo mày rồi mà tránh xa cô ấy ra có vẻ như mày không hiểu tiếng người đúng không -- Khải nhướn mày thật sự là Khải không muốn nói ra nhưng trong tình huống này đành phải nói cũng như anh chưa từng đánh người khác bao giờ nhưng giờ thì anh rất muốn đánh anh ta cho hả dạ thôi
Mày cấm tao sao mày đâu phải là gì của cô ấy hả cả cái vị trí mày đang đứng trong nhóm TF mày cũng không xứng -- anh ta trợn trừng mắt chỉ chỉ vào Khải
Muốn vị trí đó đúng không tao nhường -- Khải nhấn mạnh chữ Nhường khinh bỉ
Nói xong anh đỡ nó dậy để nó lên lưng anh và đứng lên đi ra khỏi quán bar này
Mày cứ chờ đó món nợ này tao em trả Tuyết Nhi em phải là của anh -- anh ta nói nhỏ hai tay nắm chặt tạo thành cú đấm
Trên đường đi taxi về Khải gọi cho hai đứa em của mình không cần phải đi tìm nữa
Về nhà
Thiên và Nguyên chạy ra với tâm trạng lo lắng dù là hai người mới quen nó nhưng hai người có cảm giác quen từ rất lâu coi nó như đứa bạn tri kỉ
Anh Khải, Tuyết Nhi cậu.
14 Nó bước xuống nhà với tâm trạng vui vẻ, với trang phục hàng ngày
Ủa ây vừa mới hôm qua ai đó còn buồn cơ mà, gìơ đã vui vậy rồi-- Thiên chêu nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn điên thoại
Im im -- Nguyên đá chân Thiên nhắc nhở không họa lại đến chính Khải đã nhắc hai người là không nên rây với núi lửa này vì núi lửa này phun trào ra lúc nào không biết
À à Tuyết Nhi cậu thấy trong người sao rồi hì hì -- Thiên quay phắt sang 180°
Không sao tớ ổn rồi -- Nó lườm rồi nói ánh mắt như giết người của nó làm Nguyên toát hết cả mồ hôi không còn tâm trí bào mà ngồi ăn tiếp bim bim được
Đi thôi -- Khải đi xuống đẩy nhẹ nó xuống dưới nhà chứ ở đây bán dáng ai mua
Đi đâu vậy Đại Ca cho en theo với -- Nguyên nói khuân măgj cún con
Em cũng muốn -- Thiên dơ tay muốn đi lầm đầu tiên anh có hành động như vậy chắc mai mưa mấtv
Ừ ừ chịu hai em luôn rồi đi thay đồ đi - Khải cười nhìn hai đứa em của mình
10p sau hai anh nhà ta đã thay xong
OMG -- Khải và Nó đồng thanh mắ chữ A mồm chữ O nhìn hai người này
Nhing gì vậy - Nguyên nói
Hai em ăn mặc vậy đó hả anh không nhận ra luôn -- Khải nói
Hì em đáng iu thế này mà-- Nguyên chêu
Đi thôi tự khen mình hoài -- Thiên kéo Nguyên đi không cho Nguyên nói gì luôn
Hôm nah tụi nó sẽ đi khắp nơi đầu tiên vào khu giải trí chơi bắn súng, gắp thú bông, đua xe,.
15 Bên nhậtNam ở ngoài hiên nhìn lên bầu trời rồi lại thở dài như muốn bao nỗi nhớ thoát ra ngoài, khí lạnh bao trùm xung quanh anh, thành phố về đêm thật đẹp với những nhà cao tầng đang thắp đèn tỏa sáng cho khắp thành phố,
Mẹ à con nhớ mẹ lắm mẹ có nhớ con và em con không, chắc giờ mẹ đang ở nơi rất xa rất xa nhỉ, mẹ biết không con chưa thể nào tha thứ cho mình được con chưa bảo vệ được em gái của mình, mai sinh nhật em con cũng như ngày mẹ ra đi chắc em con buồn lắm.
16 8h50 tại sân bay Hành khách chú ý máy bay chuẩn bị cất cánh từ Bắc Kinh đến Mĩ xin quý khách chuẩn bị lên máy bay -- tiếng nói phát ra từ cô điệp viên
Hai em ở lại ngoan nha nhớ là phải lo cho sức khỏe đừng tập quá sức đó, Nguyên em cũng ăn vặt ít thôi nghe chưa, còn Thiên thì có chuyện gì buồn phải nói ra biết không -- Khải nói
Dạ tụi em biết rồi -- Thiên và Nguyên đồng thanh
( biết Nguyên và Thiên, Nhi bây giờ đang làm gì không)
Nguyên thì đang cầm mấy gói bim bim mồm nhai bóp bép, bên cạnh là Tuyết Nhi nó thì cũng ăn ké tay cầm điện thoại chụp trộm Nguyên
Thiên thì một tay đeo tai nghe, tay cầm điện thoại chơi game
Chịu mấy đứa này luôn khó nuôi khó bảo, cho luôn vào trại trẻ giờ, im lặng đến nỗi buồn ngủ, hazzz -- Khải thở dài nghĩ thầm
Hồi tưởng
Ở trong phòng
Nguyên ơi lạy em dọn hộ anh cái bãi chiến trường em bày ra đi -- Khải dục Nguyên
Tí nữa đi Đại ca em ăn nốt rồi xem phim nốt sau em dọn một thể -- Nguyên vừa nói vừa ăn
Thiên em dậy đi ngủ ít thôi không là tối không ngủ được bây giờ kêu lạnh mà người nơi, chăn gối một nơi
Kệ em đi em đang ngủ mà anh mà không im là em đá anh đi vào nhà Na Na đấy -- Thiên nói nhưng mắt vẫn nhắm chân thì đạp nốt cái chăn còn lại ra khỏi giường ( chân ơi chăn đi nhé)
Anh Khải anh đun cái gì mà khét quá -- Nguyên nói
Chết cha tôi rồi mì mì, tại mấy em đấy '- Khải nói rồi chạy xuống nhà luôn
Đi thôi chụp ảnh ít thôi không cháy máy giờ -- Khải lôi nó đi vào trong không quên quảnh mặt lại chào Thiên và Nguyên
Tụi em sẽ qua đó chơi bye anh, bye Nhi -- Nguyên vẫy vẫy tay rồi hét to, ( mấy người này bịt khẩu trang, đội mũ, đeo kính, đổi giọng khàn một chút nên không bị làm điểm trung tâm) nếu bỏ tất ra thì nữ loạn
Trên máy bay
Nó thì tay vẫn cầm điện thoại hai tai đeo tai nghe, ngủ gật mấy lần bị va đầu vào cửa kính
Khải thì chơi game thỉnh thoảng lại mỉm cười khi nhìn nó, anh đặt đầu nó vào vai mình có lẽ đây là lầm thứ hai nó dựa vào vai anh mà ngủ, anh tiếp tục với trò chơi của mình
Bên chỗ Nam
Nam thì hí hoáy với chiếc điện thoại thỉnh thoảng lại lên cơn làm điểm chú ý trên máy bay
Hyun đang ngủ đầu dựa vào vai Nam vì vậy mà mấy lần bị va đầu vào ghế mà té vì cái sự lên cơn của Nam
Hú thắng rồi year haha cuối cùng ta cũng hạ gục được mi - lên cơn bộc phát anh đứng dậy nhảy tưng tưng lên khiến mọi người đang ngủ tưởng chừng như động đất
Anh biến đi -- Hyun lấy chân đạp vào hông của Nam khiến anh ngã chổng lên má áp sát vào ghế bên kia
Mày không im là tao mở cửa máy bay đá bay mày xuống dưới đấy -- Giọng lạnh của Hoàng Anh vang lên làm cho Băng bên cạnh phải lạnh sống lưng.
17 Aaaaaaaa về nhà rồi đúng là nhà là tuyệt nhất -- Tuyết Nhi reo lên vì vui sướngKhải thì phải nguyên sách hai cái vali vào nhà trông đến khổ sở
Anh sách có hai cái vali thôi mà sao trông sách khổ vậy toàn làm bộ -- Nó khoanh tay nhìn Khải
Bộ gì mà bộ như vậy không nặng sao được mình anh sách à em có phải sách đâu trả nhẹ tay cả cặp sách của em đây này em thì cầm mỗi gói bim với chai nước mà trả nhẹ -- Khải cãi lại
Hì-- cười trừ
Á hai -- nó reo lên chạy ôm trầm lấy Nam
Nam chưa kịp để đồ xuống thì bị nó làm cho rơi hết rồi, chuyện là chơi trò chơi ai thua thì phải sách đồ cho người tất cả Nam thua nên phải chịu sách đồ không khác gì oxin
Cùng lúc đó thì Hyun,Băng và Hoàng vào nhà
Mày chỉ lo đến anh mày thôi hả còn tao với Hạ Mi thì sao (hyun) về không hỏi thăm cái-- Băng nói
Thăm mới hỏi gì nhìn là biết khỏe như trâu rồi -- Nó đáp lời
Khỏe như trâu hay như kiến hả -- Hyun chen vào
Như lợn -- nó nói
Mày cứ liệu đấy, Anh họ vài ngày qua anh cho nó ăn cái gì vậy ngày càng hỗn rồi đấy -- Băng nói với Khải
Toàn ăn bim bim với vài thứ ăn vặt chắc mấy thứ đó có thuốc rối loạn não -- Khải chệ
Hình như có người chán sống ấy nhỉ -- Nó nói
Thôi thôi lạy mấy người Nhi giới thiệu với em đây là Hoàng Anh bạn anh -- Nam nói
Chào anh -- Nó cúi đầu rồi mỉm cười với anh
Chào em -- Hoàng đáp lời, từ khi bước vào anh nhìn thấy nó tim anh như đập lệch đi một nhịp phải chăng đó là yêu,người ta nói nhìn giây đầu tiên và có thể yêu từ giây thứ hai anh thì chưa bao giờ rung động bởi ai cả nhưng có lẽ nó là người khiến anh rung động yêu em từ cái nhìn đầu tiên
Thôi dọn dẹp nhà cửa thôi nhỉ nhà rộng vậy thì chung tay mà làm sạch hết nhá trưa nay bác trai về sao -- Hyun nhanh nhảu nói
Ok -- tất cả đồng thanh
-------------------------------------------thời gian dọn dẹp------------------------ 2 tiếng đồng hồ trôi qua cũng là lúc ăn trưa ----------------------
Riêng Hyun thì được phân làm đầu bếp
12h trưa
Ui nóng quá -- Hyun bê thức ăn ra bàn vừa bưng vừa than
Ui ngon quá -- Nó định cho tay vào đĩa lấy miếng bít tết thì bị Hyun đánh vào tay vì cái tlộ ăn vụng
Đúng là không bỏ được cái tính ăn vụng mà chờ bác đã rồi cùng ăn đi rửa tay đi ( bác ở đây là ba nó và Nam)
Nó nhăn nhó mặt
Bíp bíp -- tiếng còi xe ôtô phát ra từ phía cổng vì là cổng mở tự động
Con chào ba| chào bác ạ -- tất cả đồng thanh
Chào mấy đứa, chào con gái -- ba nó đáp lời
Ba con nhớ ba quá -- nó chạy bên ba nó nũng nịu như con nít khiến mấy đứa kia phải phì cười
Ba cũng nhớ con thôi ta vào ăn cơm nhỉ
Dạ -- đồng thanh
Trong bữa ăn cơm
Tuyết Nhi ba có chuyện muốn nói với con -- Ba nó lên tiếng
Dạ chuyện gì ba -- nó nói, mồm thì vẫn nhai đến phồng mồm nhưng vẫn nói được
Con lớn rồi kiếm chồng là vừa nhỉ -- ba nó nói
Nó thì cố nuốt đang uống li nước khi nghe được câu đó thì.
18 Huhu cứu tôi với huhu giết tôi rồi, Nhi ơi em giết anh luôn đi-- Nam vừa khóc vừa than nói khóc vậy thôi chứ toàn giả vờ, tóc rối tung như cái tổ quạ quần áo xộc xệch
Còn nhẹ nhé lần sau mà dám mách với bố, lần sau mà trả thù em bằng cách đó nữa thì không phải nhẹ như này đâu nhẹ nhất là phải ngồi viện 1 năm đấy -- Nó gân cổ lên nói
Haha haha -- tiếng cười chết người của Băng, kèm theo là tiếng của của Khải, Hoàng chỉ nhếch nép mà cười nhưng nụ cười trong phút chốc mà bị Băng bắt gặp, Hyun cười chỉ làm đệm cho hai người kia thôi.
19 Buổi chiềuTất cả đi thăm mộ mẹ của Tuyết Nhi, một nơi hoang vắng, cỏ xanh tận chân trời, bình yên và không lo nghĩ, tất cả tiến tới
Mẹ -- Nam và Nhi đồng thanh
Chào Bác -- Băng, hyun, Hoàng, và Khải đồng thanh
Mẹ vẫn khỏe chứ, con và Anh hai sống tốt lắm mẹ đừng lo nha - nó mỉm cười, cười vậy thôi chứ trong lòng thì buồn lắm
Tối
Thôi mà tụi bay đừng bắt tao mặc nữa tao không muốn mặc mà -- nó nhõng nhẽo chạy lung tung không khác gì đứa trẻ con
Lạy mày sinh nhạt mày mà mặc đi, mất cả tiếng đồng hồ của tao rồi con quỷ này mặc vào _ Băng hét
Mày không mặc tao méc Anh mày cả ba mày đấy -- Hyun nói
Có thay nhanh không thì bảo nên nhớ rằng tao biết điểm yếu của mày đấy nhé -- Hyun nhướn mày nói khiếm nó rùng người
Biến nhanh tao mặc trả lẽ bọn bay nhìn tao thay đồ hả -- Nó gắt ( đành nghe thôi sợ trả sợ gì đâu chỉ sợ bị người khác nhắm vào điểm yếu thôi)
Tao cho mày 5 phút không nhanh tao chói mày lại đấy -- Băng nói rồi kéo Hyun ra ngoài đóng cái Sầm như hạ cơn giận vào cánh cửa
5 phút sau
Nó xuống nhà với bộ váy màu trắng tóc được uốn xoăn nhẹ búi sang một bên
Trễ 20 giây--Hyun nhìn đồng hồ nói
sí kệ tao đá bay mày đi xuống Diêm Vương ngay bây giờ -- nó bĩu môi cãi lại
Em gái anh xinh ha, hết chuyện rồi di thôi -- Nam nói
miêu tả xíu
Băng mặc chiếc váy màu hồng ở eo có buộc một chiếc dây nơ tóc búi, đi đôi giày màu hồng
Hyun mặc chiếc váy màu xanh dương nhạt giống Băng nhưng khác màu
Hoàng mặc vest đen quần jean đôi giày đen
Khải chiếc áo sơ mi trắng quần đen, giày đen
Nam chiếc áo bò xước, quần bò xước
Tất cả đi đếm buổi tiệc
Bên chỗ Nguyên và Thiên ( đang ở Mĩ)
Ê Thiên mình trốn đi thế này có sao không vậy chị ấy mà biết được thì chết đấy - Nguyên mếu máo
Ui con lạy má đã quyết là bỏ trốn rồi giờ hối hận đó hả - Thiên nó
trả là thế này
vài ngày trước
Nguyên Thiên hai cậu có đến chúc mừng sinh nhật mình không đấy -- Nó nói, lừa thôi chứ nó trả tổ chức sinh nhật bao giờ chỉ có thể là trò nghịch của nó
Đến đến mà nhưng mình sợ - Nguyên nói
Sợ gì -- ngây thơ trả lời
Đại ca - Thiên và Nguyên đồng thanh
Cứ yên tâm không sao đâu
Hôm sau
Chú Bạng Hổ cho cháu đi đí mà vài ngày thôi -- Nguyên nói với ánh mắt cún con
Không được Khải mà biết được chắc nó giết chú mất -- Chú nói, nói xong bỏ đi luôn
Không cho đi thì trốn -- Thiên và Nguyêb đòng thanh
Trở lại
Tiếng chuông điện thoại reo là của Nguyên Ca
Chết cậu nghe máy đi là là chị Kim chết rồi -- Nguyên quấn quýt đưa cho Thiên Tỉ
No nghe đi điện thoại của cậu mà -- Thiên nó
Nghe đi.
20 Bữa tiệc chào tất cả mọi người, hôm nay là sunh nhật con gái tôi, cũng trả biết nói gì vì lần đầu tôi làm sinh nhật cho nó, tôi chỉ muốn nói rằng " Tuyết Nhi mong con có thể hiểu cho Ba, vì công việc mà ba không thể lo cho con và anh hai con chúc con gái Ba ngày càng xinh đừng quậy phá nữa nha, yêu con Tuyết Nhi"
Ba con cũng yêu ba -- nó đứng ở dưới giọt nước mắt lăn trên gò má
Tuyết Nhi con lên đây đi -- Ba nó nói
Nó bước đi chậm rãi lau nhẹ nước mắt, bưỡc lên sân khấu với sự ngạc nhiên của tất cả mọi người, kể cả các công tử quý tộc
Chào mọi người cảm ơn mọi người đã đến dự sinh nhật của của cháu-- nó nói
Giờ đến phần khiêu vũ
Nó thì ngồi thờ ơ trong khi tất cả đều khiêu vũ
Tiểu Thư tôi có thể mời cô nhảy với tôi một bài được không -- Một chàng hoàng tử khôi ngô tuấn tú bước tới chỗ nó
Khải chạy đến
Xin lỗi nhưng cô ấy có hẹn với tôi rồi -- nói rồi Khải kéo nó đi mặc kệ tên đó nhìn
Tao nghĩ con bé đó có người trong lòng rồi đó -- 1 công tử bước ra bên cạnh có thêm hai người nữa
Bỏ cuộc đi - Nam công tử kia nói
Không tao sẽ không từ bỏ đâu, cô gái đó thú vị lắm chứ
------------
Khải bịt mắt nó dẫn nó đi trên thảm cỏ xanh ngát
Đến nơi anh từ từ hạ tay xuống.