1 …Đó là cô, một cô gái xinh đẹp hết mực, gđ giàu có, tất cả mọi thứ cô đều đạt được theo ý mình nhưng cô lại yêu rất nhiều, chia tay nhanh, chẳng có ai có thể giữ cô lại khi cô đã chán ghét.
2 Ngày hôm sau…. . “ You’re my mind… All day just our time…. ”Cô uể oải mở to đôi mắt, tắt chuông báo thức. Vuốt lại mái tóc, cô bước khỏi giường. Chầm chậm từng bước xuống cầu thang cẩm thạch.
3 Tất nhiên, khung cảnh đẹp ấy sẽ là một màn kịch hay cho bất kỳ ai muốn và được xem. Một không gian hỗn độn ngay trong trg khiến thấy hiệu trưởng điên lên nhưng khi nhìn thấy hai ng đó thì ông ta cũng vội lủi đi.
4 Anh lành lạnh nói:-Kami, cô. . à…. Em có tự đi về nhà được k? Tôi đưa em về nhà nhé?Kami Sagagura khẽ nhíu mày, rồi khẽ đáp:-Thôi, không cần đâu. . ạ.
5 Anh không quay lại nhưng rồi nghe tiếng “phịch” lớn sau lưng……Ren sững người lại nhưng rồi nghĩ: “Bà ta bày trò lừa mình ư? Quá cũ kỹ !”Anh lạnh lùng kéo Takimô bước đi, trên khuôn mặt hiển hiện sự tức giận vùi sâu trong hàng gang tấc…………….
6 Ren đẩy Takimô ra rồi nói:-Về đi! Khi cần, tôi gọi!-Ừh. –Takimô nũng nịu nói rồi khẽ nghiêng người hôn phớt lên má anh- Em yêu anh. Ngủ ngon. Ren quay người đi vào nhà miệng lẩm bẩm: -Đúng là lũ con gái phiền phức!Vừa vào nhà, anh đã nghe tiếng khóc thét, tiếng gào tên : Haimul, anh chạy xồng xộc vào nhà…….
7 Một anh chàng và hai cô gái, họ mải miết chạy đua nhau, theo đuổi cái gọi là “mục tiêu”, nhưng nhưng thứ đó thực sự là mục tiêu chăng? Hay vốn dĩ chỉ là lòng hận thùmù quáng?Nếu tiếp tục ai sẽ chịu sự đau thương?Tôi nghĩ câu trả lời vốn dĩ đã rõ ràng, người trong cuộc biết và chúng ta cũng biết…………………Jung Teuk lặng người nhìn khung ảnh.
8 Sau nụ cười giả tạo phải chăng cuộc sống luôn như thế?Giả tạo và man rợ. ………. Nghe tiếng khóc của Kami, đầu Ren ong ong …. Sister……. . Anh giận dữ, xốc cổ áo cậu bạn, đôi mắt vô chủ đáng sợ…….
9 Cuối buổi học hôm đó, Ren xốc cặp và bước đến bản đồ của trường tìm phòng hội trưởng hôij hs. Anh nhìn qua rồi bước nhanh. “Giở trò gì nữa đây?”………. .
10 Trời vẫn xanh sáng, mọi người vẫn vui vẻ nhưng ở một góc trong một chỗ nào đó ghi chữ “ Phòng Hội Trưởng hội học sinh”, hotboy của chúng ta đang gào ầm lên vì đau khổ.
11 Nhìn bóng dáng hai người kia đi khuất, cô giật nhanh khăn giấy, lau mạnh lên bàn tay đã chạm vào khuôn mặt Ren. Cô nhíu mày lại rồi đặt một xấp tiền lên bàn và ra về.
12 Yuna ôm mặt cười đau đớn:-Hóa ra là như vậy. Thé giới này sụp đổ rồi. Tất cả biến mất rồi. Quanh cô chẳng còn gì đáng tin nữa. Không còn một cái gì hết.