1 Trên chiếc bàn dài điểm tâm buổi sáng, bà Vũ Nghi ngồi vào bàn sau cùng. Tiếng Đình Nghi vang lên với nụ cười kèm sau đó. - Mẹ à! Mẹ là người tuyệt vời đó nha.
2 Dung Nghi giống Vũ Nghi như tạc. Tính cứng rắn và có sức chịu đựng để tiến đến mục đích nàng cần đến. Nhưng lịch lãm trong giao tế, ý tưởng sâu sắc khi nhận xét về một người nào đó, chị không bằng Mộng Nghi.
3 Bên ngoài trời mưa tí tách. . . giọt mưa rơi đều đều nghe buồn làm sao! Mộng Nghi nhìn lại cảnh vắng vẻ của ngôi nhà vốn dĩ trang nghiêm lặng lẽ. . . Mọi người đều tìm vui riêng ình vào đêm cuối tuần.
4 Ngày qua ngày , tình cảm của Mộng Nghi dành cho Vũ Nam lên cao. . . không giờ phút nào nàng thôi nhớ chàng. Ngược lại , Vũ Nam cũng thế , mỗi ngày chàng mỗi đến cùng nàng khi đàn bên nhau , khi rong chơi khắc tụ điểm thành phố dành cho những cặp tình nhân yêu nhau da diết.
5 Dung Nghi chép môi và uống thêm một ngụm rượu. - Vậy mà có người chê em, khinh dể em, anh xem kẻ ấy có đáng chết không? - Triệu Mỹ lấy lòng nàng: - Chỉ có những thằng mù mới không nghe lòng rung động trước nhan sắc của em.
6 Sáng nay, trước khi vào lớp, Liên Hoa dến bên chị em, nàng vui vẻ bảo: - Nè, "Song Nghi"! Đêm nay tao mở party mừng sinh nhật hai mười mốt của tao, nhất định phải có mặt hai chị em mi nhé.
7 Hơn 2 tuần sau đó, Dung Nghi luôn luôn có mặt trong phòng Vũ Nam để cùng chàng vui vẻ tình nghĩa vợ chồng. Tuy không chính thức nhưng cả 2 đều hy sinh lo lắng cho nhau không khác gì những cặp vợ chồng son trẻ khác.
8 Vũ Nam ngồi trước mặt Đình Nghi, Trọng Văn và Khiết Nam. Chàng lần lượt kể hết từng chi tiết một. Chàng trải lòng mình cho bạn bè phê phán không e dè xấu hổ, không sượng sùng khi bị xử phán.
9 Mộng Nghi không thể hiểu vì sao Vũ Nam không chịu rước Dung Nghi về bên ấy, mà lấy phòng Dung Nghi tiện dụng, và phòng Mộng Nghi chỉ cách nhau bức tường thôi.
10 Ngày xưa, Vũ Nam hay ví Mộng Nghi như Hàn Ni trong "Mùa Thu Lá Bay", tác phẩm của Quỳnh Giao: "Dáng mỏng manh, yếu đuối như liễu rũ của em khiến anh yêu ngay khi hình ảnh ấy thu gọn trong mắt mình".
11 Về Nha Trang tháng ngày qua mau, Mộng Nghi trải qua 1 sự thay đổi hoàn toàn. Dù vậy, nàng vẫn không quên giây phút tiễn đưa cuối cùng ở thành phố Sài Gòn thân yêu ấy.
12 Dung Nghi vẫn đẹp rực rỡ trong những bộ đồ đắt giá, nét đẹp lộng lẫy thêm sau thời gian sinh nở. Đứa con gái bất đắc dĩ ấy ra đời như gánh nặng của nàng được rời khỏi vai.
13 Cuộc đời của Mộng Nghi ngoài mối tình dang dở đau thương của Vũ Nam, nàng không còn nỗi đau xót nào thêm nữa. Nơi đất khách không một người quen, nhưng tất cả xung quanh từ bạn bè đến đồng nghiệp nam đều đem lại cho nàng an ủi, yêu thương cũng như sự nhiệt tình giúp đỡ trong cảnh sinh hoang, đẻ lạnh nàng vương lấy.
14 Dung Nghi cố gắng hết lòng để ghép mình trong bổn phận làm vợ, làm mẹ suốt ngày tháng bên Vũ Nam. . . Dù lòng Vũ Nam còn nhớ Mộng Nghi, Dung Nghi giận nhưng vẫn lo và yêu thương chàng hết lòng.
15 Vũ Nam khẽ gọi tên Mộng Nghi. Mộng Nghi ! Giờ em ở miền cát trắng xa xôi, thảnh thơi vui đùa hay buồn thảm nhớ anh ? Đêm nay anh nhớ em hơn bao giờ hết.
16 Thành phố, ngày. . . tháng. . . năm. . . Mộng Nghi thương mến, Nhận được thư chị gởi về cũng mừng, người đầu tiên là Vũ Nam. Anh ấy đón cánh thư trong tay với ánh mắt reo vui, với nụ cười nở trên môi mà từ lâu lắm chưa lần đến.
17 Sự bất đồng ý kiến trong vấn đề giá cả nhà ở. Dung Nghi nhất định không gặp Triệu Mỹ, dù chàng nhiều lần đến công ty đợi chờ. 3 ngày ngày liên tiếp như thế.
18 - Anh không giận vì anh từng đặt mình vào hoàn cảnh của em. Anh vui vẻ chờ, nếu ngày nào em trở lại, em mới thật là Mộng Nghi của anh. Anh không chiếm đoạt em trong khi anh có đủ điều kiện để thực hiện điều đó.
19 Triệu Mỹ nắm tay Dung Nghi bước vào phòng mình và khóa lại. Chàng nhìn nàng ánh mắt đỏ ngầu vì giận dữ. Giọng chàng cộc cằn, cố gắng lắm mới không quát nạt Dung Nghi: - Em nói cho anh biết về tình trạng căn nhà đó.
20 Đình Nghi đưa mẹ con nàng về đến cổng nhà. Chàng đặt valy xuống đưa tay nhấn chuông và quay sang Mộng Nghi, chàng cười: - Vũ Nam thấy chị về chắc hắn xỉu quá.