1 -Mẹ. . . mẹ đừng bỏ con. . . . . mẹ ơi!. . . . . . mẹ ơi. . . . Chanyeol nghe thấy tiếng baekhyun nói mớ nên vội vàng chạy vào. Cậu khẽ lay layngười Baekhyun-Baekhyun à! Cậu không sao chứ? Baekhyun à.
2 Chiếc xe bắt đầu lăn bánh, ánh mắt của hai người họ vẫn nhìn về phía ngôi nhà ấy, ngôi nhà đó gắn bó với Baekhyun cũng 10 năm rồi nó thân thuộc đến dường nào.
3 Khi các thủ tục nhập cảnh đã xong, Baekhyun và Chanyeol cùng nhau về nhà nhưng chỉ có một mình Chanyeol về nhà còn Baekhyun ở lại sân bay để chờ chuyến bay đến đảo Jeju, tại sao chỉ mình cậu ấy đến đó? mà nơi đó là nơi nào mà người ấy lại đến đầu tiên khi vừa đặt chân về HQ sau 10 năm?có rất nhiều dấu chấm hỏi được đặt ra và dĩ nhiên nơi đó phải là nơi rất rất đặc biệt với Byun Baek Hyun.
4 Những cảm giác ấm áp từ anh trai chợt mang đến cho cậu kí ức xa xâm về mẹ, 13 năm trước mẹ đã từng ôm cậu vào lòng như thế này. Lần đó:-Mẹ ơi. . . hôm nay con sẽ đến hiệu sách ở trung tâm một chút-Con đi đến đó làm gì? -Con.
5 Chanyeol đang loay hoay dọn đồ thì tiếng chuông tin nhắn reo lên, bạn biết đó là ai không???-Chanyeol mình về đến sân bay Incheon rồi! nhắn địa chỉ nhà qua nhanh nha!-Thôi ở đó đó đi, tớ ra đón cậu choChanyeol cười tủm tỉm khi thấy tin nhắn của Baekhyun, không suy nghi gì nhiều Chanyeol chạy lại cái ghế sofa với tay lấy áo khoác rồi phóng ra ngoài cái vèo lái xe đến đón Baekhyun.
6 Sau khi nhận phòng làm việc xong Baekhyun vào trong thay đồ cậu bỏ áo khoát ra và khoát lên người chiếc áo trắng tinh khôi vĩ đại của Bác sĩ và đeo lên cổ chiếc thẻ Bác sĩ và không quên cài vào túi áo một cây bút máy rất đẹp màu vàng ánh kim lấp lánh, hình như nó rất quý đối với cậu.
7 Nói xong Baekhyun ba chân bốn cẳng tức tốc chạy ngay đến Phòng của viện trưởng để báo cáo và xin lịch phẫu thuật, cậu đẩy mạnh cửa xông vào rồi với giọng khẩn hoãng trình bày toàn bộ sự việc nhưng có vẻ như viện trưởng Lee không mấy đồng tình về phương pháp phẫu thuật của Baekhyun nên ông chỉ thở dài, nhất điện thoại bàn lên và gọi cho quản lí của bệnh viện-alo, phòng quản lí xin nghe-Alo tôi là viện trưởng Lee-Vâng, xin chào viện trưởng-Cô hãy thông báo cho các trưởng khoa và bác sĩ đến phòng họp ngay lập tức-VângNói xong ông vội cúp máy và ngước mặt lên nhìn gương mặt đang trông chờ và nhuể nhại mồ hôi vì lo lắng của Baekhyun mà thở dài nói rằng-Cậu hãy đến cuộc họp ngay đi và trình bày về phương án phẫu thuật của cậu nếu như được sự đồng tình của mọi người thì cậu cứ tiến hành ca phẫu thuật còn nếu không thì cậu biết cậu nên làm gì rồi chứ?-(giọng hơi tuyệt vọng) vâng tôi hiểu Sau đó Baekhyun chạy thật nhanh đến phòng họp, nhưng đợi mãi đến 5 phút sau mọi người mới có mặt đầy đủ tại đó, không khí của phòng họp mọi lần luôn tràn đầy nhiệt huyết bởi các ý kiến sôi nổi nhưng hôm nay căng thẳng đến tột độ.
8 -A! 1h trưa rồi? chắc cậu ấy đã nghỉ trưa rồi nhỉ?Chanyeol giơ tay nhìn đồng hồ rồi cười mỉm và tung tăng mang cơm đến Bệnh Viện cho Baekhyun. Woa hộp cơm được gói bên ngoài bằng một mảnh vải hoa trông xinh lắm, để xem bên trong có gì nào? Bên trong thì bắt mắt vô cùng thức ăn đủ màu sắc nào là đo đỏ của kim chi, Xanh xanh của kim bap, trứng cuộn thịt bò thì thơm nức mũi, có cả cải muối ăn kèm với kim bap nữa cơ.
9 15 phút sau Chanyeol cuối cùng cũng mò được tới bệnh viện với sự trợ giúp của bác google map. Mặt ỗng vẫn cứ toe toét cười (khoe răng) rồi mò tay vào túi lấy điện thoại để gọi cho Bún nhưng cứ tít.
10 -Chanyeol à! chắc tớ phải từ bỏ công việc này thôi, tớ không còn đủ sức để đối mặt với nó. Tớ chỉ là một con ma cà rồng, chung quy tớ sống 24 năm trên cuộc này này cũng chỉ là để làm hại người khác-Cậu không có làm hại ai cả.
11 Baekhyun vui vẻ đi vào phòng thay đồ nhưng sau khi đóng chắc cửa lại thì gương mặt đang vui vẻ ấy lại bõng chóc trở nên u buồn, nước mắt Baekhyun cứ tuôn ra mưa mà người bây giờ chúng ta gọi là "khóc một dòng sông" chắc cậu ấy đau lắm, xót lắm và cảm thấy mình thật có lỗi.
12 Ya (này). . . . Cậu nói thế mà nghe được à. . . . . . Thường ngày cậu là đại gia ấy mà!-Hứ. . . . Cậu thật là keo kiệt cái mũ này có bao nhiêu đâu mà chã mua cho tớ.
13 Đôi mắt Baekhyun đang rực cháy cậu thực sự bị lung lay bởi lời nói của hắn. Phải rồi một ước mơ mà cậu đã theo đuổi suốt 24 năm qua bây giờ có người có thể giúp cậu.
14 Đôi mắt Baekhyun đang rực cháy cậu thực sự bị lung lay bởi lời nói của hắn. Phải rồi một ước mơ mà cậu đã theo đuổi suốt 24 năm qua bây giờ có người có thể giúp cậu.
15 Baekhyun cứ im lặng mà nằm dãy dụa trên sàn cậu cố nắm chặt lấy đôi tay mình mà cố gồng mình chịu đựng. Tay của cậu không thể chịu đựng nữa rồi cậu cào cấu lấy gương mặt mình, máu tuôn ra khắp sàn nhưng mà không sao đâu da của cậu có thể liền lại nhanh chóng thôi chỉ là chảy một tí máu thôi không sao đâu.
16 Đúng lúc đó có tiếng đạp cửa xong vào đó là ai?Luhan chạy vào và quăng tên đang bóp chặt cổ của Baekhyun xuống sàn một cái thật mạnh, tên còn lại được anh cho vài cú đấm vào mặt.
17 Sau khi Sehun và Taeyeon bước vào nhà thì Chanyeol lịch thiệp dẫn hai người họ vào thăm Baekhyun-Hai người chờ tôi ở phòng khách nha! để tôi vào xem Baekhyun cái đãRồi cậu đi vào trong phòng Baekhyun -Baekhyun à! có đồng nghiệp của cậu đến thăm này!-Ai thế Chanyeol?-À! là Sehun với BS Kim đó!-Thôi cậu tiếp hai người họ dùm mình! mình thấy không được khỏe- Uhm thôi cậu nghĩ đi, mình sẽ tiếp hai người họ chu đáo, Anh Luhan ở lại đây ăn cơm trưa với bọn em nhé!-Ừa, anh sẽ ở lại dùng cơm với bọn emSau đó Chanyeol trở ra từ tốn bảo với hai người họ là "Baekhyun cậu ấy không khỏe nên không tiếp mọi người được"-Vâng vậy chúng tôi xin phép về trước ạ! Chúng tôi còn phải về Bệnh viện nữa-Vâng cô về thông thả!-em về đây anh-Ò, về đi nhóc-Anh? (Taeyeon không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả cái gì mà cứ lộn tùm phèo lên hết cả)Sau khi tiễn hai người về xong thì Chanyeol lại trở vô nhà, Đột nhiên anh Luhan có chuyện đột xuất ở sở cảnh sát cho nên anh vội ra về-À! Chanyeol anh có việc gấp ở sở Cảnh sát Seoul nên anh đi trước nhé! em ở nhà nhớ chăm sóc thằng Baekhyun giùm anh-Vâng, anh đi ạ!Rồi lại tiển anh Luhan đi xong lại quay vào phòng xem Baekhyun thế nào,thấy cậu ấy ngủ rồi nên Chanyeol nhẹ chân khẽ đi vào và ngồi lên giường của Baekhyun, rồi cứ thế mà ngồi ngắm cái gương mặt dễ thương ấy-Đồ ngốc ạ! cậu có biết là cậu là một thứ quý giá nhất của cuộc đời tôi hay không? Tại sao cậu lại nghĩ tôi sẽ ghê tỏm cậu chứ? cậu đúng là một thằng ngốc mà-ừ tôi là một thằng ngốc!-Cậu.
18 Baekhyun nằm trên ghế Sofa mà suy nghĩ rồi thiếp đi lúc nào không hay. . . mồ hôi cậu tuôn ướt cả áo sơ mi trắng, tay chân thì lạnh lắm hình như thân nhiệt của cậu đang hạ thì phải? -"Mẹ à! mẹ đừng đi.
19 Baekhyun với tay lấy bức tranh xuống, ẩn đằng sau bức tranh bình thường ấy là một hốc nhỏ có một chiếc hộp màu xanh. Cậu nhanh tay đặt bức tranh xuống bàn rồi quay lại lấy chiếc hộp xuống, nhìn kìa bên trong chiếc hộp có nét chữ ai trong quen thuộc đến lạ lùng đó là nét chữ của mẹ "Gửi Baekhyun" Tại sao bà lại gửi cho Baekhyun mà không phải là Luhan hay còn một chiếc hộp nào đó nữa trong căn nhà này mà bà dành cho Luhan.
20 Luhan và Chanyeol đi chơi về rồi và "Pặc Chân Cong" nhà ta được ông anh tốt bụng giao trọng trách lên phòng gọi Baekhyun. Còn anh thì vào bếp trổ tài nấu ăn một bữa cho hai đứa em nó "Ló mắt" chơi.