1 Chap 1: Cú va chạm. Ringgggg!! Nó uể oải tắt đồng hồ, đã 4h45 sáng. Đứng dậy hít thở, vươn vai. Trời hãy còn tối, nhưng nó phải dậy cho kịp giờ làm. Có vật gì nhồn nhột dưới chân nó, thì ra là con gián.
2 Chap 2: Gặp lại tên đáng ghét Về phần nó, nó vừa đi vừa rủa thầm: A tên chết bầm, làm hư xe ta rồi TT^TT báo hại ta phải dắt bộ về Đi ngang một quán cf mới mở, nó thấy có dán hình của Seina- Cô ca sĩ tuổi teen nổi tiếng,hát tiếng anh cực chuẩn như người nước ngoài và có giọng hát cực hay- Quán cf đang mở nhạc của cô ấy.
3 Chap 3: Trường học mới, bạn mới!! - Trật tự nào các em, hôm nay lớp chúng ta có bạn mới tới! - Ai thế cô? Đẹp như bọn em không? Gia thế ntn? Trai hay Gái?- Cả lớp nhao nhao - Vào đi em! nó bước vào, cả lớp im phăng phắc.
4 Chap 4: Trên phố Sau giờ học, nó xách cặp lết từng bước về căn nhà ọp ẹp sắp sập của mình. Nhìn căn nhà, nó thở dài. - Haiz, chưa góp đủ tiền sửa nhà, đã vậy tháng này phải nhịn bớt ( tiền sửa xe đạp í ) cũng tại cái tên đáng ghét ấy >" Nó quyết định đi tìm việc làm thêm buổi tối, vì tiền giao báo mỗi sáng không đủ để nó trang trải cuộc sống của một hs cấp 3.
5 Chap 5: - Em được nhận ạ? - Uhm, mai em bắt đầu làm nhé! Em sẽ làm từ 5h tới 9h! - Chị quản lý nói- Tiền lương thì ta bàn sau nhé, nếu làm tốt thì em cũng sẽ được thưởng! - Dạ, thanks chị nhiều ^^! Em đi nghen! Nó vui mừng chạy về nhà.
6 Chap 6: Nó vào lớp, lớp đang xì xầm bàn tán gì đó Lại mấy con nhỏ hóng hớt Nó thở hắt ra rồi về chỗ - Hi Linh - Chào Thanh- Linh vẫn còn ngại nên không dám nhìn nó - Hôm qua cậu bệnh à? Có sao Không? Tớ lo lắm đấy!- Nó hỏi 1 tràng làm Linh lúng túng - À tớ hơi mệt thoy! Tớ hay vậy lắm! Thực ra là tớ bị thiếu máu!- Linh nói dối, ví co nàng phải đi biểu diễn và chụp hình nên hay về sớm - Thế à, vậy cậu phải ăn nhìu zô, tớ thấy cậu gầy quá đấy.
7 Chap 7: Ào ào! - Oái cái gì thế??!- 1 thùng nước đổ lên đầu nó làm nó hét toáng lên. - Haha mát không pé pi- Giọng ai quen quen " à cái con nhỏ trát phấn hum bữa gặp vs tên răng khễnh" - Yah!! Cô dám.
8 10h. . . Nó về nhà thì không tin vào mắt nó nữa: Cái chỗ được gọi là nhà nó giờ chỉ còn là 1 khu đất trống. Người ta đã san bằng và dọn dẹp hết rồi, đồ đạc và vật dụng đều không còn, đứng hình 5p Thế là hết hi vọng được đi học rồi! Lại lang thang quanh công viên cầm tờ báo làm mền tối ngủ thôi, hức hức! Chợt nó sực nhớ điều gì đó, lôi tờ giấy từ trong túi ra.
9 Chap 9: Cuộc sống của osin Tia nắng sớm chiếu vào làm mắt nó từ từ hé mở- Ưm- Nó ôm cái gì mềm mịn mà ấm thế này? Đúng hơn là Vật đó đang ôm nó. Nó mở to mắt ra nhìn.
10 - Hội trưởng! Hội phó!. . . - Đứng dậy và đi theo tôi!- Giọng nói chầm chậm của Tuấn làm mấy nhỏ sợ chết khiếp, líu ríu đi theo. Còn nó, nó cảm giác ai đang bế nó đi thật nhẹ nhàng.
11 Chap 10: Sao tiệm hôm nay ế thế nhỉ, chị quản lý thở dài mãi, nó lo nếu ế thì chị ấy cho nó nghỉ mất. Bỗng ba chiếc môtô phân khối lớn tới đỗ trước tiệm.
12 Chap 11: 10h đêm. . . nó lững thững về biệt thự. Cả khu này toàn nhà to đùng nhưng biệt thự của bọn hắn là to nhất. Nó có cảm giác nó khog6 còn trong tp nữa.
13 Chap 12: Sáng, nó dậy và vươn vai. Woa ngày mới lại tới. Đánh thức bọn hắn và cùng dùng bữa sáng - Các cậu! Hôm nay ngày nghỉ cho tớ ra ngoài nhé! - Cậu có hẹn à? Vs ai? Trai hay gái? Đi đâu?- Tuấn làm 1 hơi - À vs Linh bạn mình, cô ấy bảo có chiện quan trọng muốn nói- Nó cười toe - Chuyện quan trọng à? Chắc tớ biết là chuyện gì rồi- Đăng cười ẩn ý - Sao cậu biết được? - Bọn tớ là HHS mà!- Đăng cười hiền - Mà cậu nghĩ cậu ấy định nói chiện gì- Nó ngây ngô - Có lẽ cậu nghe cậu ấy nói thì tốt hơn tớ nói.
14 Về biệt thự thì 1 bàn ăn thịnh soạn đã được dọn sẵn- Ơ tớ tưởng ở đây chỉ có chúng ta thôi- Nó thắc mắc- Là bác quản gia í, tớ mới gọi đến- Tuấn cười- Uhm! Hèn gì nhà cửa sạch sẽ như thế!Cả đám rửa người cho sạch cát rồi ngồi vào bàn ăn- Ăn này Thanh! -Tuấn gắp miếng thịt cho nó- Ăn rau nhìu zô, tui thấy cô hơi thíu chất xơ á- Phong cũng không thua- Uhm, tks 2 người- Nó cười híp mí- Ăn này Linh! Tớ thấy cậu có vẻ mệt- Đăng lo cho Linh ( p.
15 Chap 14: Về biệt thự thì 1 bàn ăn thịnh soạn đã được dọn sẵn - Ơ tớ tưởng ở đây chỉ có chúng ta thôi- Nó thắc mắc - Là bác quản gia í, tớ mới gọi đến- Tuấn cười - Uhm! Hèn gì nhà cửa sạch sẽ như thế! Cả đám rửa người cho sạch cát rồi ngồi vào bàn ăn - Ăn này Thanh! -Tuấn gắp miếng thịt cho nó - Ăn rau nhìu zô, tui thấy cô hơi thíu chất xơ á- Phong cũng không thua - Uhm, tks 2 người- Nó cười híp mí - Ăn này Linh! Tớ thấy cậu có vẻ mệt- Đăng lo cho Linh ( p.
16 Chap 15: - Tớ vào nhé Sei!- Nó - Vào đi Thanh! - Hì hì, má đỏ ửng kute nghen- Nó trêu - Cậu thật là. . . - Sei lúng túng vì ngại - Tớ muốn hỏi cậu 1 số chuyện, vì cậu là bạn từ nhỏ của bọn hắn nên chắc biết - Chuyện gì thế? - Cậu biết ai tên là Alisa không?- Nó hỏi - Sao cậu hỏi thế? - Tại vì lúc nãy Huy chở tớ tớ nghe cậu ấy nói thầm gì đó, gì mà Tuấn nói đúng, cậu thật giống Alisa - Tớ kể cậu nghe! Huy đã bị tổn thương vì 1 chuyện xảy ra 3 năm trước - Chuyện gì? Cậu kể tớ nghe đi- Nó nghĩ điều này sẽ giúp ích cho nó - Alisa 3 năm trước đã từng là hôn thê của Phong, và cũng là bạn thân của tớ lúc đó.
17 chap 16: Cả đám ngồi thành hình tròn trong phòng khách, tiếng rì rào của biển làm nó thấy vui vui sao sao á. - Giờ ta tổ chức văn nghệ mini đi- Tuấn khởi xướng - Nhạc cụ?- Nó hỏi - Khỏi lo!- Tuấn xách cây guitar ra - Đăng đàn guitar giỏi lắm, lúc nhỏ cậu ấy thường đàn còn Linh thì hát- Huy cười nhắc lại chuyện cũ - OK Đăng đàn nhé! Sei hát trước đi, mọi người ai cũng phải hát!- Tuấn nói - Uhm! Đăng đêm cho tớ bài Die Young nhé! Tại hôm nay vui mà nên hát bài gì vui vui xí!- Sei nói - OK!- Đăng ra hiệu OK và bắt đầu đàn, Linh thì cất tiếng hát mượt mà và cao vút: I hear your heart beat to the beat of the drums Oh what a shame that you came here with someone While you're here in my arms Let’s make the most of the night Like we’re gonna die young We’re gonna die young We’re gonna die young Let’s make the most of the night Like we’re gonna die young Let’s make the most of the night Like we’re gonna die young.
18 Chap 17: Sáng, bọn nó thức sớm do đêm qua ngủ sớm quá ( 8h rúc đầu ngủ hết r`). Dùng điểm tâm xong Huy nảy ra 1 ý tưởng là đi lặn. Không biết hắn kiếm đâu ra 6 bộ đồ lặn thế nhỉ? Đăng và Linh không lặn, họ ngồi trên bờ biển cùng xây lâu đài cát và đi loanh quanh.
19 Chap 18: Sáng, nó cùng bọn hắn đến trường. Háo hức vì được gặp lại thầy cô ( phải k đó) và Sei, 1 phần vì nó cảm thấy giờ đi học cũng vui hơn vì nó đã quen với Huy.
20 Chap 19: -Sao cậu không ngăn các cậu ấy đua xe? Nguy hiểm lắm!- Nó hỏi Sei -Sao mà ngăn được? Đua xe là niềm đam mê của bọn họ! Bọn họ đam mê tốc độ! -Mặc dù nó nguy hiểm ư?- Nó hỏi -Cái ‘’nguy hiểm’’ đó là thứ thu hút bọn họ.