41 Đầu óc Tề Mặc không tỉnh táo, trong mông lung nghe thấy tiếng điện thoại di động đang reo. Anh theo âm thanh sờ lấy điện thoại để nghe. Daisy ở đầu bên kia hơi ồn ào, giống như là đang tụ tập: “Tề Mặc, vừa rồi tôi không nghe điện thoại của cậu được, tìm tôi có chuyện gì không?”Trong đầu Tề Mặc nặng như đổ chì, tay chân cũng không phải của mình: “Tôi không có gọi cho cậu.
42 Ngôn Tố đeo găng tay, đi đến trước bục giảng, kiểm tra quần áo và đồ dùng hàng ngày cùng một cái ví nhỏ của Anna. Cảnh sát Jones lại gần: “Mấy thứ này tạm thời chúng tôi vẫn chưa đụng đến.
43 “Người kế tiếp, ai lên trước?”Ngôn Tố nói xong nhưng không ai trả lời. Qua một hồi anh hỏi han Kelly một cách ngắn gọn lại sắc bén vừa rồi, mọi người đều im lặng mà khẩn trương, không ai sẵn lòng càng không ai dám trả lời.
44 Chân Ái ngồi trên xe, hỏi: “Anh nghi ngờ Daisy?”Ngôn Tố “Ừ” một tiếng, khởi động xe: “Xếp quần áo, giấu áo lót giấu ở tận cùng bên trong, đây là hành động vô cùng nữ tính.
45 Đầu óc Daisy chạy mấy vòng mới thấu hiểu triệt để mấy câu nói của anh. Cô rất tức giận, càng hoảng sợ hơn, theo phản xạ có điều kiện mà ra sức đóng cửa lại.
46 Daisy ngồi cứng đờ bên ghế phụ cạnh ghế tài xế, cảnh giác nhìn chằm chằm kính chiếu hậu. Ánh sáng mặt trời trắng lòa chiếu phía trên. Trong tấm gương mỏng và hẹp, gương mặt trắng nõn lại yên tĩnh và tinh tế của Chân Ái có vẻ như rất không chân thật, giống như muốn tan vào trong ánh sáng chói lọi.
47 Bầu trời trên cửa sổ mái đã biến thành màu xanh đen, sắc trời mờ tối, toàn bộ mê cung đều bị màn đêm giống như lớp sương mỏng bao phủ. Bức tường trắng tỏa ra thứ ánh sáng kì dị trong đêm tối, nhìn qua khiến đôi mắt choáng váng.
48 Bảy giờ rưỡi tối, Ngôn Tố và Chân Ái đứng ở ven đường chờ Eva. Bọn họ vốn tính về nhà nấu cơm ăn, nhưng Eva gọi tới kêu Chân Ái đi ăn cơm cùng cô ấy. Vì vậy hai người đưa lưng về nơi thế giới đèn đóm phồn hoa của công viên, nhìn đại lộ yên tĩnh trong đêm xuân, bình thản và trầm mặc đứng thẳng, giống như hai cái cây làm bạn với nhau.
49 Eva đứng trước gương trong nhà vệ sinh để trang điểm lại, Chân Ái đứng một bên nhìn, vẻ mặt cẩn thận tỉ mỉ. Đối với cô mà nói, túi trang điểm của Eva giống như một hộp bảo bối vậy, mỗi một cái bật ra màu sắc sặc sỡ.
50 Hôm sau là ngày xét xử vụ án đụng xe cảnh sát của Ngôn Tố và Chân Ái. Sau này Chân Ái mới phát hiện ra hầu tòa với Ngôn Tố cũng không phải kỉ niệm tốt đẹp gì.
51 Thời gian đi qua gần hai tháng, lại vào trong núi, một mùa xuân chân thật long trọng. Cây cối được trang hoàng một lớp màu bạc trước đây đều đổi thành lá cây xanh biếc, rậm rậm rạp rạp, sinh trưởng sum suê, xanh tươi đến gần như che khuất bầu trời xanh.
52 Chân Ái ngồi cạnh cửa sổ xe, ngón tay trắng chọc trên kính vẽ từng vòng tròn nhỏ. Màu kính đậm, cái bóng của Ngôn Tố phản chiếu trên mặt một lớp thật mỏng.
53 Chân Ái hồn bay phách lạc chạy vào ngân hàng, tâm trạng rơi xuống đến mức thấp nhất. Thực ra đúng là ngay từ đầu cô đã dự tính như vậy, chờ Ngôn Tố giải được bước đầu tiên, cô sẽ dùng chìa khóa anh trai đưa cho cô để hoàn thành bước còn lại.
54 Hôm nay là ngày cuối cùng trong sự nghiệp sĩ quan cảnh sát địa phương N. Y. T của ông Diaz, bố của Eva Diaz. Là người sinh ra và lớn lên ở N. Y. T, ông ấy yêu thương thành phố nhỏ tiếp giáp New York này tận đáy lòng.
55 Lily để điện thoại xuống, trầm mặc: “Không muốn điều kiện, từ chối đàm phán, còn nói sẽ tiếp tục giết người!”Vick sửng sốt: “Không suy nghĩ về việc bỏ chạy? Tại sao bọn chúng phải làm như vậy?”Ông Diaz thở dài: “Mặc dù rất ít khi tôi gặp phải, nhưng không thể không thừa nhận trên đời này có một số người lấy việc giết người và ngược đãi làm thú vui.
56 1, 2, 3,Tiếng súng!Chân Ái ngã quỵ xuống đất, che cánh tay trái máu me đầm đìa, đau đớn như bị lửa thiêu đốt khiến cả người cô không ngừng run lên. Cô sờ một chút, mặc dù đau không chịu nổi nhưng vẫn còn may không thương tổn đến xương.
57 Ngôn Tố nhìn Chân Ái biến mất ở đại sảnh, mới chậm rãi dịch chuyển bước chân một chút, cố hết sức nghiêng người sang. Khói dày đặc cuồn cuộn bay khắp bầu trời, ngân hàng này nằm trong một tòa nhà cổ từ thế kỉ trước, chỉ có ba tầng, lớp ngoài là cấu trúc thạch cao gỗ.
58 Cánh đồng cuối mùa xuân xanh tươi, hoa cỏ sinh sôi nảy nở. Núi xa bầu trời xanh, ánh mặt trời rực rỡ. Tâm trạng của hắn u ám như mùa đông rất dài ở Nam cực, màn đêm vô tận mãi mãi không thấy được ánh sáng.
59 Lúc Chân Ái đi vào thư viện, Ngôn Tố mặc một bộ quần áo trắng sạch sẽ, ngồi trên xe lăn, hai mắt hơi khép, hình như đang nghỉ ngơi. Trên đùi anh còn bó thạch cao rất dày, cô nhớ đến ngày hôm qua, anh mới tỉnh dậy thì tâm trạng không tốt, khăng khăng đòi về nhà.
60 Những ngày điều dưỡng trôi qua rất nhàn rỗi. Chân Ái ngủ trưa xong tỉnh lại đi xuống lầu, đi qua hành lang, nghe thấy vẹt kêu đầy vui vẻ: “Egg, egg, Isaac loves it! (Trứng, trứng, Isaac thích trứng nhất!)”Chân Ái quay đầu, thấy trên bàn trà dài có một cái giỏ mây để trứng gà đầy màu sắc, vẽ hình màu sắc rực rỡ, cầu vồng, hoạt hình, vẽ tay, màu nước, mực in, màu xanh da trời, màu hồng nhạt, màu vàng tươi, màu xanh lục, rất nhiều cái trứng nho nhỏ chen chúc nhau, vô cùng đáng yêu.