61 Thư viện trong lâu đài, ánh nắng mùa hè rơi xuống từ cửa sổ kính màu, ngay bên dưới, cây đàn dương cầm màu trắng được lồng trong một tầng ánh sáng sặc sỡ.
62 Chân Ái ngồi trước bàn trang điểm, cẩn thận thắt tóc. Cô nghe lời Eva, tìm kiểu tóc đẹp trên mạng. Mặc dù thường ngày cô không trưng diện, nhưng năng lực học tập mạnh, nhìn một cái là làm được.
63 Xe hơi màu trắng đậu ở ven đường trong đêm khuya, ánh đèn màu vàng nhạt chiếu sáng ghế ngồi phía sau, một cảm giác ấm áp lại an nhàn. Gấu bông màu hạt dẻ nằm trên ghế sau, con mắt đã được khâu lại, ngoẹo đầu yên lặng nhìn người đối diện.
64 Chân Ái rúc ở trong chăn, ỉu xìu ngẩng đầu nhìn ra xa. Bên ngoài cửa sổ màu trắng là một màu xanh mãi mãi không thay đổi, xanh nhạt, xanh da trời, xanh ngọc, xanh đậm, xanh nước biển,…Cô nặng nề ngã xuống gối, mơ mơ màng màng.
65 Mặt trời lặn về phía tây, trên biển cả khoe màu đua sắc. Chân Ái ngồi bên mạn thuyền, nằm bò trên lan can đung đưa chân, dưới bàn chân là nước biển trong vắt, ánh sáng vàng nhảy tung tăng.
66 Mùa hè đã đến, nhưng khí hậu trên đảo Willing phía bắc vẫn dừng lại ở mùa xuân. Sau khi Ngôn Tố và Chân Ái xuống du thuyền, đi dạo một vòng trên đảo. Trên đảo gọn gàng sạch sẽ, nhà là dạng cửa sổ nhỏ tường thấp đặc trưng của phương bắc, từng ngôi nhà màu sắc rực rỡ đan xen nhau giống như hộp kẹo cao thấp không đều.
67 Bên ngoài lâu đài sấm chớp rền vang, bên trong lâu đài đèn đuốc rực rỡ. Quản gia đứng giữa hai hàng tượng sáp, lễ phép gật đầu: “Các vị khách quý, đây là quà gặp mặt chủ nhân tôi chuẩn bị ọi người, hi vọng mọi người thích.
68 11 tượng sáp chỉ còn lại 10, mỗi cái đều là tư thế vô hồn giống như trước. Sau khi cúp điện, không thấy tượng sáp tay đua vốn ở giữa diễn viên và tác giả.
69 Đám người ùa vào phòng tác giả, trên cửa sổ đóng chặt không có gì cả, bên ngoài cửa kính là màn đêm cùng đại dương vô biên vô tận. Trên đỉnh lâu đài mở đèn dẫn đường, dưới ánh đèn, mưa phùn giống như từng dải sao băng thô ráp, bay lượn hỗn loạn.
70 Đêm mưa bão, trong lâu đài cổ xưa vô cùng yên tĩnh. Trong phòng ngủ ấm áp và yên lặng, thỉnh thoảng có tia sét màu tím trắng xẹt qua rèm cửa dày. Chân Ái nằm trong lồng ngực nóng rực của Ngôn Tố, nội tâm an tĩnh.
71 Đồng hồ đứng trong phòng khách chỉ hướng 12 giờ. Đoàn người kiểm tra phòng xong, không thu hoạch được gì, toàn bộ cùng ngồi trong phòng khách. Cơn bão ngoài cửa sổ ngày càng lớn, người hầu gái bưng bánh ngọt, trái cây, trà nóng và cà phê sữa lên.
72 Ngôn Tố đuổi theo, Chân Ái đã sớm biến mất trong mê cung hành lang rắc rối phức tạp. Trước mắt anh đột nhiên hiện ra hình ảnh kia, anh vén tấm vải trắng dưới đất lên, tượng sáp của Chân Ái lẳng lặng nằm bên cạnh thi thể bác sĩ.
73 Ngôn Tố cầm đèn pin, một mình chạy khắp tòa lâu đài cổ, nhưng vẫn không thu hoạch được gì, khắp nơi đều không có bóng dáng Chân Ái. Đứng ở vị trí cao nhìn ra xa, đèn trong tòa thành phụ đã tắt hết.
74 Trải qua một hồi nhốn nháo như thế vừa rồi, cơ thể Chân Ái nóng đến mức muốn bốc khói, còn loại cảm giác kì lạ được ném vào đám mây kia càng khiến cô thán phục hơn.
75 Cho đến bây giờ, anh vẫn còn lo lắng cho sự an toàn của cô. Nước mắt Chân Ái bộc phát rơi xuống từng giọt lớn; anh yếu ớt cười cười, ngón tay dài lướt nhẹ qua nước mắt cô, lại lấy một con dao mỏng từ trong túi ra nhét vào tay cô.
76 Chân Ái nhận sự gợi ý của Ngôn Tố, làm tổng kết cho vụ án vừa rồi:“Người dẫn chương trình dáng rất cao, chỉ có người cao bằng hoặc cao hơn anh ta một chút mới có thể nghĩ tới việc dùng dây thừng siết anh ta từ sau lưng.
77 Chân Ái vốn cảm thấy những vụ án này là một mớ rối rắm, nhưng dưới sự dẫn dắt và chỉ bảo của Ngôn Tố, chỉ trong chốc lát đã ung dung giải quyết vụ án của bác sĩ và người dẫn chương trình.
78 Tiếng súng rất xa, ở một tòa thành phụ nào đó phía tây. Rất trong trẻo, giống như đang tuyên bố, trò chơi quy mô nhỏ kết thúc, bắt đầu cuộc tàn sát súng thật đạn thật.
79 Chân Ái dựa vào cửa sổ, trầm mặc đứng thẳng, không nhìn ra bất kì biểu cảm nào. Ngôn Tố biết âm mưu này không? Hẳn là có. Lúc nghe tiếng súng kia, chắc anh đoán được, lời tuyên bố trắng trợn như vậy là để dụ anh ra ngoài, để tác giả nhìn thấy anh đi lại bên ngoài phòng, còn những người khác đã chết hết, chỉ có anh là hung thủ.
80 Ngôn Tố rời phòng, sau khi đi tới đại sảnh, đặc biệt để ý tượng sáp còn lại. Không có bất kì chỗ nào khác với lần cuối anh nhìn thấy. Đúng lúc người hầu gái mở cửa phòng khách ra, vừa thấy Ngôn Tố, kinh ngạc tới chào: “Nhà logic học, lúc anh ở trong phòng đã xảy ra rất nhiều chuyện.