21 Vút. . . Tôn Dật Thiên, chưởng môn Không Động phái vì cứ mải miết đi và đi một cách khẩn trương nên không hề phát hiện đang có một bóng người lặng lẽ bám theo.
22 Phát hiện địch nhân đến khá nhiều và đều là những nhân vật che kín chân diện, không rõ ai là ai, Tôn Dật Thiên cau mặt nhìn qua Quan Vân Sơn. Và lão thất kinh khi nhận thấy Quan Vân Sơn đã lẻn bỏ đi từ lúc nào rồi, chỉ còn lại một mình lão mà thôi.
23 Quan Vân Sơn cũng đâu dám xem thường trận Thiên La Cửu Cung, lập tức quật ào ra từng loạt lãnh khí lạnh đến cóng người. - Xem chiêu!Ào. . . Ào. . . Lão nhân nọ thoạt nhìn cung cách phát chiêu của Quan Vân Sơn liền biến sắc:- Tiểu tử quả nhiên am tường kỳ môn thuật.
24 Sau hai ngày chờ đợi, đột nhiên có thanh âm của Quan Vân Sơn xuất phát từ khe đá có ánh sáng lờ mờ đưa đến:- Sư tổ! Phải chăng sư tổ đang ở phía bên kia, gần một mạch nước nhỏ chảy âm ỉ?Đã quá nóng lòng chờ đợi, lão Cung chủ hậm hực lên tiếng:- Đúng rồi.
25 Họ có ba người và cả ba đang trầm tư mặc tưởng, cứ nghĩ về đâu đâu, cho dù ở giữa họ vẫn còn bày một bữa ăn thịnh soạn mà họ chỉ mới bắt đầu dùng chưa được bao lâu.
26 Lúc Âm Dương Quái Diện quay trở lại thì mọi người đã nói chuyện xong. Giả Thụ kinh ngạc hỏi:- Vậy còn tên tiểu tăng Bất Nộ đâu?Âm Dương Quái Diện mỉm cười:- Những gì bí ẩn của chư vị là của chư vị, tại hạ đã không thể nghe thì Bất Nộ đại sư càng không thể nghe.
27 chưa có
28 Mọi người đang tiến dần vào Thánh địa, chỉ còn lão Tam và lão Đại là vẫn đứng bên ngoài cùng chờ với Quan Vân Sơn. Khi đã đến lúc, lão Đại chợt trầm giọng bảo Quan Vân Sơn:- Có thể thu bảo kiếm về được rồi.
29 Với toàn thân công lực đã đưa lên hộ vệ tâm mạch, Quan Vân Sơn vừa bước vào Nhiệt Cốc liền nghe một tràng cười ồ ề vang ra:- Bạch Hào! Ngươi thật to gan! Há không biết Nhiệt cốc này sẽ là mồ chôn ngươi sao?Ha! ha.
30 Vượt qua Nhiệt Cốc là đến Hàn Cốc, Quan Vân Sơn có cảm nhận đã quay lại quá muộn, vì không hề thấy bất kỳ bóng dáng ai trong bọn Khưu Phúc Linh và tỷ muội họ Kiều.
31 Khưu Phúc Nguyên giận đến đỏ mặt tía tai:- Lão thất phu ngươi quyết không thuận tình, cùng bổn giáo hùng bá võ lâm ư?Lão Cung chủ Đông Hải Bí Cung cũng phẫn nộ không kém:- Bọn tà ma các ngươi đừng vọng tưởng đánh đồng bổn Cung chủ với bên ngươi.
32 Đúng vào thời điểm diễn ra chuyện mật bàn giữa bọn Thường Đại Thành với nhau, ở cách đó mười dặm cũng diễn ra một cuộc tranh luận gay gắt, phía trong một cốc núi hoang vắng.
33 Bất chấp tất cả đều mỏi mệt, nhất là đã cạn kiệt chân nguyên, Khưu Phúc Linh hất đầu về Cổ Viện Trúc Lâm:- Bạch Hào bảo ngươi đến chỗ nào trong Thiền viện?Quan Vân Sơn chợt khuỵu ngã, kéo theo Đông Điền cùng ngã:- Ngươi muốn tìm thì cứ tìm.
34 Thanh âm của lão Tam vang lên đầy tự tin:- Mau lập đại trận Long Hổ Náo Càn Khôn vây bắt Khưu tiểu tử, báo thù cho Quan bang chủ đã bị thân sinh phụ mẫu y hãm hại.
35 Lập tức Quan Vân Sơn bật tung người lao vào Khưu Phúc Linh:- Ngươi cũng nghe rồi chứ? Đấy là đại trận La Hán của Thiếu Lâm. Bọn ác ma các ngươi đã đến ngày đền tội.