481 Y không biết. . . Mạnh Thản và Hàn Đức đi theo phía sau Đổng Phi, chỉ nhắm mắt theo đuôi. Hai người không rõ, vốn là việc tốt, vì sao Đổng Phi lại đột nhiên trở nên có tâm sự như vậy?- Thiên tuế!Đổng Phi bừng tỉnh lại, quay đầu cười:- Đừng lo lắng, ta không sao.
482 Tháng tám, cuối thu không khí trong lành. Nhiệt độ ở Tây Vực đã bắt đầu giảm xuống nhanh chóng, nhiệt độ chênh lệch ngày đêm càng lúc càng lớn, gió bấc căm căm, cái lạnh và thê lương nổi khắp bầu trời.
483 Ban Chỉ hét lớn: - Không có khả năng. . . Thú huyện điều động binh mã sao ta có thể không biết?- Nói ngu, ngươi cho là ngươi thực sự có thể khống chế được binh mã của Tây Vực sao? Tên cùng ngươi âm thầm cấu kết đã sớm bị Lý Hầu bắt rồi.
484 Giả Hủ lẳng lặng ngồi xếp bằng trong tù thất, có điều đại môn của tù thất lại mở rộng. Lúc này trong Đỗ Bưu bảo không còn người nào, không gian vắng vẻ, tĩnh mịch, quạnh quẽ, khiến lòng người tâm phiền ý muộn.
485 Chu Tước đại nhai trong bóng đêm rất an tĩnh. Bởi thi Hương đại khảo sắp đến, nên cũng không biết do thận trọng hay là vì nguyên nhân khác mà ba ngày trước ở Trường An đã bắt đầu cấm đi lại ban đêm.
486 - Triệt binh, triệt binh. Lưu Hòa lập tức mệnh sĩ tốt lui về phía Vị Ương cung. Các vệ của Thừa Minh điện cũng không truy kích. Sau khi nhân mã của Lưu Hòa lui đi, bóng hình Quách Hoài mới xuất hiện tại cửa Thừa Minh điện.
487 - Một. Ngô Ngạn hét lớn một tiếng, hơn trăm Kỹ Kích sĩ không nói không rằng lôi từ trong đám người ra 10 người, bắt quỳ xuống cửa Vị Ương cung. -. . .
488 Ngày này đã định trước sẽ đi vào sử sách. Sáng sớm, mọi người vốn bị tiếng hò hét thâu đêm nên không ngủ được dè dặt mở cửa phòng. Chỉ thấy trên đường dài, những vết máu đã được Vũ Lâm quân dùng nước xóa sạch sẽ, chỉ còn ở những nơi khuất tầm nhìn mới còn sót lại chút ít.
489 Trên đường vẫn một mảnh trầm mặc, khiến người khác hít thở không thông. Tào Tháo lấy thư ra, vẫy về phía mọi người:- Đổng Tây Bình muốn ta đầu hàng, nói y nguyện tiến ta làm thừa tướng.
490 Nói xong Mãn Sủng xoay người rời đi. Tào Tháo lại căn dặn Tào Bành một phen, lúc này mới xem như bình tĩnh trở lại. Đợi Mãn Sủng và Tào Bành rời đi, Tuân Du đột nhiên hỏi:- Thừa tướng, Lưu Bị.
491 Huynh muội Thái Uyển, Thái Mạo phải mưu đồ vì tương lai Thái gia, về phần kết quả thế nào thì đành trông chờ vào số phận. Mấy ngày tiếp theo, Thái Mạo thường xuyên đăng môn thỉnh giáo Khoái Việt.
492 Nửa bài [Thấm viên xuân - tuyết] của vĩ nhân hậu thế từ miệng Đổng Phi đọc ra có vần có điệu, toát ra phong vận cổ xưa. Lúc này thơ ngũ ngôn bắt đầu xuất hiện, thất ngôn tuyệt cú rất ít, tính ra chỉ có một bài [Lương Châu từ] của Đổng Phi là đặc sắc một chút.
493 Chu Du lúc này chỉ có thể cầu trời xuất hiện kì tích. Nếu như vị Lục tướng quân kia thực sự dùng ba trăm chiếc Ngũ Nha chiến hạm công kích thuỷ quân của hắn, Chu Thái, Tưởng Khâm dù tinh về thuỷ chiến, lại có quân sư Trần Đăng bày mưu tính kế sợ là phần thắng cũng không nhiều lắm.
494 Đối với việc nhà của Lưu Biểu Văn Sửu hắn chẳng có chút hứng thú nào. Việc hắn muốn làm hiện nay chính là đến Nhữ Nam, quyết một trận tử chiến với quân Quan Trung.
495 Thuỷ quân Giang Đông toàn quân bị diệt, khiến cho Lưu Biểu có cảm giác trở tay không kịp. Trước còn đánh cho thuỷ quân Quan Trung không có lực hoàn thủ, sao chỉ trong nháy mắt thuỷ quân Giang Đông đã biến mất rồi? Mất đi thuỷ quân Giang Đông, Nam quận còn giữ được sao?Lưu Biểu không nhận ra trong mắt Thái Uyển một tia độc ác.
496 - Tôn hầu, đây là Đổng Tây Bình muốn bỏ qua Giang Lăng, trực tiếp đoạt Tương Dương. . . Y lần này chuẩn bị một trận giải quyết chiến sự Kinh Bắc, chính là xạ nhân tiên xạ mã, cầm tặc tiên cầm vương.
497 Trương Nhậm gật đầu:- Điều này khi trên đường ta cũng đã nghĩ tới. . . Vô Nan quân đúng là phải cần thời gian hồi phục. Thế này đi, từ giờ Sơn Man quân của ta sẽ là chủ công, còn Vô Nan quân trong lúc phục hồi thì cũng tiện thể quản man tộc trong Giao Châu, Dự Chương, để ta không phải lo phía sau.
498 Mở địa đồ, Lưu Bị vừa dùng cơm vừa nhìn địa đồ, rơi vào trầm tư. Cũng không biết chuyện gì xảy ra, mí mắt chợt nháy, dường như muốn báo trước chuyện gì.
499 Năm đầu Đại Quan, Đổng Phi được bổ nhiệm làm nhiếp chính vương, tổng lĩnh tất cả sự vụ trong triều, có thể nói danh tiếng không ai bằng. Quyết định của Đổng Phi khiến cho rất nhiều người cảm thấy thất vọng.