401 Vào rất nhiều năm trước đây. . . A, thật ra cũng không phải rất nhiều năm, có lẽ cũng chỉ vào 4, 5 năm trước, khi đó nhân mã của Đổng Phi đều còn đang ở Tây Vực.
402 Nhưng có biện pháp nào? Muốn binh không binh, muốn tướng không tướng. . . Tô Cố ngoài miệng không nói cái gì trong lòng dù sao vẫn khó chịu. Lưu Biện sắp ngủ rồi!Triều nghị này chẳng thú vị chút nào.
403 Tu Võ, từng có tên là Ninh Ấp. Thời nhà Ân Võ Vương phạt trụ, trên đường gặp mưa to, đành phải tạm thời đóng quân, tu binh luyện võ, nên có tên là Tu Võ.
404 Đầu tiên là trận tại Cốc Thành đại bại binh mã của Lưu Bị, sau đó 10 vạn đại quân đánh bất ngờ Bình Âm, lại đại bại đại tướng Hạ Hầu Uyên dưới trướng Tào Tháo, trảm hơn mười tướng, mũi quân trực chỉ Lạc Dương.
405 Người khác nói cái gì, hắn liền tin tưởng cái đó. Sau đó bị bắt, tuy nói quy thuận Lưu Biện, nhưng trong lòng thủy chung ôm địch ý với Đổng Phi. Mà địch ý này tới rất kỳ lạ.
406 - Là đại đô đốc, là đại đô đốc!Trong tiếng la giết rung trời, nghe được quân Quan Trung đột nhiên bùng lên tiếng hoan hô. Quân sĩ Quan Trung đã lên núi sửng sốt, giơ lên binh khí đánh xuống.
407 - Viện quân của Đổng tặc?Chu Du cảm thấy khó tin, trợn to mắt nhìn đám người Hạ Hầu Uyên: - Sao có khả năng đông tới năm vạn?Hạ Hầu Uyên cười khổ:- Sao ta biết? Trên mặt sông toàn là đội thuyền củ Đổng tặc, chừng 3, 4 nghìn chiếc, to to nhỏ nhỏ, căn bản không nhìn rõ rốt cuộc đối phương có bao nhiêu binh mã? Tính 5 vạn, sợ là còn ít đấy.
408 Từ sau năm Kiến An thứ nhất, trong 4 năm, Quan Trung chưa từng khởi binh với quy mô lớn như vậy. Mặc dù Đổng Phi đoạt Quan Trung, Khất Hoạt quân diệt Tiên Ti, cũng phần lớn là hơn mười vạn binh mã, mà lần này.
409 Gió bấc đang mạnh!Bất tri bất giác, Đạn Hãn sơn đã bước vào cuối mùa thu, khí trời cũng từ từ trở nên lạnh hơn, lạnh cắt da cắt thịt rồi. Trong đại trướng của Hạ Tề đón tiếp hai vị khách.
410 Tướng mạo của Lữ Mông cũng không tuấn lãng đặc biệt như trong suy nghĩ của Đổng Phi. Hắn thân cao 7. 8 xích, mặt hình chữ quốc, màu da cổ đồng, nhìn qua rất vạm vỡ.
411 Nhập Đông tới nay, kinh triệu đã đổ tuyết lớn vài lần, trong đó có hai lần đổ tuyết liên tục hai ngày. Con đường càng trở nên gồ ghề hơn, không quản là Quan Trung hay là Toánh Xuyên, vận chuyển lương thảo trở nên rất trắc trở.
412 - Thật ra muốn chiếm lĩnh Tân Thành cũng không khó, nhưng muốn công phá từ bên ngoài cũng không phải chuyện dễ dàng!Bộ Chất thần thái ung dung, lấy tay nhúng vào rượu vẽ ra một địa đồ đơn giản trên bàn:- Đây là hình dáng của Tân Thành.
413 Lạc Dương, có danh xưng là bát quan đô ấp. Bốn phía có hùng quan san sát, địa thế hiểm trở. . . Bắt đầu từ năm Linh Đế Trung Bình đầu tiên, lúc đó Hán Đế Lưu Hoành lấy đại tướng quân Hà Tiến lĩnh tả hữu ngự lâm quân cùng ngũ giáo úy doanh đóng quân tại đô đình, để giữ yên kinh sư.
414 Thiên lý chi đê hủy vu nghĩ huyệt!(Con đê nghìn dặm bị hủy bởi một lỗ kiến)Nói thật thì Chu Du không thể nói không tận tâm tận lực đối với phòng ngự của đại chiến Lạc Dương, còn nghĩ tới các mặt có khả năng.
415 Trời đã tối!Đối với Lưu Bị thì ngày này không thể nghi ngờ là sinh mệnh của hắn, một ngày dài nhất. . . Đúng vậy, dài dằng dặc. Xuất phát vào giờ Thìn, hành quân cấp tốc đồng thời cũng mật thiết quan tâm đến các loại biến hóa của kinh triệu.
416 Mặc kệ Lưu Bị có nguyện ý thừa nhận hay không, sự thực đã không thể thay đổi!Ở trong nội tâm hắn, đối với Đổng Phi ngoại trừ cừu hận khắc cốt minh tâm, đồng thời cũng chôn xuống sợ hãi thật sâu.
417 Cái gọi là bắt ba ba trong rọ, đóng cửa đánh chó, đại khái là lấy thế cục hiện nay của Lạc Dương để hình dung. Theo đường lui của đạo liên quân Yển Sư bị phong kín, toàn bộ khu vực Lạc Dương đã hình thành một thế cục cực kỳ vi diệu.
418 Một ngày, hai ngày, ba ngày. . . Trần Quần tại Yển Sư quả thật sống một ngày bằng một năm. Điển Vi Từ Thứ đối với hắn không thể nói không chu toàn, một ngày hai lần tiệc, rất cung kính.
419 Bên trong thư dùng văn từ hoa mỹ kể ra nỗi tưởng niệm của Tào Tháo với Đổng Phi từ sau lần từ biệt tại Huỳnh Dương. Đổng Phi đặt thư xuống, mắt khép hờ, hình như là đang trầm tư, lại hình như là đang ngủ, không nói được một lời.
420 Mặc dù đã giữa xuân, gió trên Đại Phi sơn vẫn mang theo hơi lạnh thấu xương. Trên đỉnh núi có một gốc cây hòe cổ không biết đã bao nhiêu năm, thân cây mấy người ôm đầy là vòng tuổi.