381 Thực ra chính Giả Hủ phái người đưa thư, thỉnh cầu Đổng Phi bắt giam mình, cảnh ở Đại đô đốc phủ là một vở kịch mà thôi, nhưng mục đích của Giả Hủ thì Đổng Phi khi ấy còn chưa rõ.
382 Ngày hè chói chang, mặt trời như đổ lửa. Đổng Phi mặc áo cộc, tây để trần, cùng người nhà ngồi trong chòi nghỉ bên ao sen, uống rượu nho ướp đá nhiều ngày, trò chuyện trán gẫu.
383 Nói tới lịch sử của Hứa Xương thì phải truy tới thời Tam Hoàng Ngũ Đế. Thời Hạ khai quốc lập đô ở Ấp, có cách nói " đại hưởng chư hầu vu quân thai", cho nên "hưởng" có ý nghĩa tế tửu, tiệc rượu.
384 Mãi cho đến sáng sớm ngày hôm sau, tùy tùng Bàn Xà vệ mới phát hiện ra cái chết của Quách Gia. Nơi này là Hứa Xương, theo lý thì thủ vệ sâm nghiêm, hơn nữa Bàn Xà lại là đại hành gia ám sát, tính cảnh giác cực cao.
385 Võ mồm đều tung ra chiến đấu kịch liệt, có điều đám người Thái Diễm sau khi nghe Mi Trinh, Trâu thị ở bên quan chiến kể lại thì đã nhìn ra vấn đề. Tiểu nha đầu kia chỉ sợ đã yêu mến Đổng Phi mất rồi.
386 Trời đã sáng. Nhưng đầy mây, u ám, dường như sắp có mưa, từ trong tầng mây đen dày mơ hồ có tiếng sấm rền. Đổng Phi khẽ vỗ đầu, vẻ mặt khổ sở. Trên thực tế y cũng không rõ sao đêm qua lại nói ra một câu như vậy.
387 Nhưng vấn đề người này lại là Gia Cát Lượng, là huynh đệ của Gia Cát Cẩn. Đổng Phi đành phải nghiêm túc suy nghĩ hậu quả. Gia Cát Cẩn hiện nay đã về Trường An làm thái thú Phù Phong, quan nội hầu.
388 Bên trong Vị Ương cung có một tòa phật đường, là nơi Lưu Biện thường ngày nhập tọa khổ tu. Phật pháp đích thật là một loại tín niệm mê hoặc nhân tâm, giúp mọi người làm điều tốt để cầu kiếp sau được tương báo.
389 Nghe lão phu nhân bệnh tình nguy kịch, Đổng Phi giống như phát rồ. Nếu Thái Diễm không ngăn y lại, nói không chừng y sẽ chạy ngày đêm về Tây Vực. Ngày hôm sau, Đổng Phi dẫn theo tám trăm Cự Ma Sĩ rời khỏi Trường An.
390 Lão phu nhân đi rồi. Nhưng đối với Đổng Phi, thì mọi thứ dường như mới chỉ là bắt đầu. Những lời lão phu nhân nói trước khi đi hình như thiếu rất nhiều.
391 Kì thật phật tự đã tồn tại từ Hán Minh đế tới nay. Như Bạch Mã tự của Lạc Dương, chính là hóa thân của hậu thế. Nhưng việc xây dựng Bạch Mã tự là để an trí cao tăng tới từ Tây Vực, là nơi phiên dịch kinh điển, từ phía nào đó mà nói thì đây chính là một tòa công sở.
392 Lưu Biện hồi hoàng cung, còn Đổng Phi nghẹn một bụng tức về phủ đại đô đốc. Để nghênh tiếp y trở về, đám người Thái Diễm còn bảo mọi người làm một bàn tiệc, nhưng không ngờ.
393 Bắc đại doanh, Tây đại doanh cùng Đông Nam đại doanh hoang phế ngày trước lúc này cũng được sử dụng một lần nữa. Từng đại kì dựng trong doanh trại, màu sắc khác nhau cũng đại diện cho các chư hầu khác nhau.
394 Khuôn mặt ưa nhìn, dáng vẻ đường đường, thân hình hùng vĩ. Hắn chắp tay nói:- Chúa công, bên ngoài có người cầu kiến, nói là người thân phương xa chuyển cho ngài một phong thư nhà.
395 Chu Du cười:- Chỉ là mấy tháng, sợ Quan Trung cũng khó ra hồn. Lời của Tử Kính phóng đại quá rồi. Lại nói trước khi đầu nhập vào Tào Tháo, Lỗ Túc từng quen biết Chu Du, hơn nữa quan hệ cũng rất tốt.
396 Thế nhưng trong mắt Bàng Thống thì cử chỉ thân thiết này của Đổng Phi lại là một loại cảnh cáo. Tiểu tử ít nói lời thừa, làm việc đi. . . Có một số việc nhìn là hiểu, nếu nói nhiều sẽ mang họa vào thân.
397 Hạ Tề gật đầu lia lịa:- Như vậy hai người đó chắc chắn sẽ sống mái với nhau. Bất kể là ai thắng thì ta cũng là ngư ông đắc lợi. - Sư huynh cao kiến. Hạ Tề đỏ mặt, tung chân đá Hách Chiêu một cái.
398 Đảm nhiệm hộ vệ của Tào Tháo là Hứa Chử và Tào Bành sớm đã không Viên Thượng, nghe hắn nói năng lỗ mãng như vậy liền bước ra. Mà phía sau Viên Thượng cũng có Văn Sửu, Vương Môn bước lên ngăn trước người, song phương rút kiếm, trong nhất thời trong đại sảnh đao quang kiếm ảnh, không khí cực kì căng thẳng.
399 15 vạn người là khái niệm gì?Sợ rằng trong lúc nhất thời rất khó nói rõ ràng. . . Nhưng đóng doanh trại thô sơ cho 15 vạn người, cũng phải liên miên gần trăm dặm.
400 Viên Thượng cảm thấy tuyệt vọng!Đối với một thiếu gia từ nhỏ cẩm y ngọc thực, trên có cha thương yêu, dưới có gia phó thành đàn, Viên Thượng bất luận từ tâm trí hay là trên tính tình, đều kém hơn những đứa trẻ cùng tuổi lớn lên trong nghịch cảnh.