Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ác Bá

Thể loại: Đô Thị
Số chương: 314
Chương mới nhất: Chương 314: Mãi Mãi Hạnh Phúc
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Một thiếu niên khờ khạo chẳng ai biết hắn từ đâu xuất hiện, chẳng ai định nghĩa nổi hắn là người thế nào. Hắn ngốc nghếch luôn làm người khác kinh ngạc dở khóc dở cười.

Danh sách chương Ác Bá


Chương 161: Anh Ta Là Ai?(thượng)

161 Lý Mặc là kẻ dưới rất biết làm việc, khiến cho gã vênh váo ra mặt rất khó. Gã là một cấp dưới tốt phàm việc gì cũng phải cân nhắc vô số lần khi đã xác nhận không có tổn hại đến ông chủ đến chính mình cũng mới phóng tay đi làm việc, nói cách khác gã là một người rất hợp làm kẻ hầu hạ người khác.


Loading...

Chương 162: Anh Ta Là Ai? (hạ)

162 Chu Bách Tước hỏi gã, mà không phải nàng. - Ha ha, đều vì chủ của mình. Lý Mặc mỉm cười trả lời. Gã sửa lại quần áo cho ngay ngắn, quay đầu liếc nhìn thuộc hạ của mình.


Chương 163: Không Chơi (1)

163 Trần Tử Ngư nâng cổ tay trắng nõn xinh đẹp lên nhìn chiếc đồng hồ Patek Philippe tương đương giá một chiếc Porsche, thời gian hiển thị là sáu giờ ba mươi hai phút chiều.


Chương 164: Không Chơi (2)

164 Hắn đi về phía trước hai bước, giọng điệu bình thản. Trần Tử Ngư lộ vẻ sầu thảm cười. - Thì ra trong mắt của anh, tôi chẳng qua là phế vật có cũng được mà không có cũng không sao chơi xong thì vứt bỏ phải không? Hoá ra tôi căn bản cũng không có tư cách khiến cho anh nhìn thẳng vào tôi?Cường Tử không có phủ nhận, hắn nói:- Sự thật thật đúng là như vậy, cô chẳng qua là phụ nữ ngu xuẩn bị cừu hận che mờ đôi mắt mà thôi, tự cho rằng là đúng thôi.


Chương 165: Đăng Môn

165 Mạc Địch chuyển đến ngồi ở cái ghế trước cửa Húc Nhật Nhất Phẩm nhắm mắt dưỡng thần, trong miệng ngậm thuốc lá thơm đã không phải Đô Bảo một bao hai đồng nữa.


Chương 166: Hận! (thượng)

166 Cường Tử vừa về đến cửa ra vào đã thấy xe chuyên dùng của Lão Phật gia, sau đó lại thấy Cáp Mô Nã cầm một cái tuốc nơ vít xoay tới xoay lui cạnh cái bánh xe, xem ra đang muốn đâm thủng lốp, nhưng lại không dám xuống tay.


Chương 167: Hận! (hạ)

167 - Tôi ra ngoài, hai người nói chuyện đi. Mạc Địch thở dài đứng lên. Hình như ông hơi giận hờn gì đó, Cường Tử đứng lên định nói gì, ông vỗ vỗ vai hắn:- Việc này rất quan trọng, Dù ta cảm thấy không phải lúc nói với con, nhưng đã tới mức này, ta có cố gắng cầu cho con yên ổn cũng không nổi.


Chương 168: Truyền Kỳ

168 Lão phật gia Đoan Mộc Tú ngồi trên ghế hiền lành nhìn Cường Tử, sau đó thì kinh ngạc. Từ câu chuyện bà vừa kể, toàn thân Cường Tử run lên không thể bình tĩnh.


Chương 169: Phía Trên

169 Lão Phật gia Đoan Mộc tú nói chuyện xưa không khác gì một quả bom với Cường Tử, nổ banh chành tan nát thế giới nội tâm của hắn. Hắn cố gắng nghĩ lại cố gắng nghĩ nát đầu đi chăng nữa cũng chắc chắn không có ngờ được, sư phụ của hắn Mạc Địch sẽ là một người mạnh mẽ đến mức như vầy.


Chương 170: Đường Về, Cũng Là Đường Xuống Suối Vàng

170 Trong phòng ngủ, một cảnh tượng ánh sáng mùa xuân xinh đẹp vô ngần, áo Tôn Văn Văn mới cởi ra được một nửa, Cường Tử giơ tay ngăn lại động tác của nàng, hắn rất ngang ngạnh túm cánh tay Tôn Văn Văn ép vào sau lưng, áo của nàng cứ như thế che chắn đôi gò bồng đào hồng hào như đóa hoa rực rỡ.


Chương 171: Thỏ Khôn Có Ba Hang

171 Lúc Cường Tử đến toàn nhà Đông Đỉnh Quốc Tế nơi này đã bị phía cảnh sát phong tỏa, hắn ở trước cửa do dự một lúc cuối cùng không có xông vào. Hắn một tay nhấc Diệp Tuyệt xoay người đi thẳng, người lính đặc công xuất ngũ này ở trong tay Cường Tử thật giống nhưu một con chim cút không có tí sức chống trả.


Chương 172: Không Điên (thượng)

172 Trần Tử Ngư mím chặt khoé môi, nét mặt của cô ta bình tĩnh thần kỳ thậm chí ngay cả một chút phẫn nộ cũng không có. Nói thật cô ta chưa hề nghĩ đến người đầu tiên tìm được mình không phải Lâm Cường mà là cái tên gương mặt đáng sợ đến cực điểm trước mặt này.


Chương 173: Không Điên (hạ)

173 Sau đó nữa, cô cho mình một lý do sống sót đó chính là báo thù. Giết Lâm Cường không tính là cảm thấy an ủi ca ca Trần Chí Hưng linh thiêng ở trên trời chỉ là cho mình một cái cớ bớt ưu sầu.


Chương 174: Doạ Lui (thượng)

174 Cường Tử ở giữa không trung vặn người mạnh mẽ chớp một cái, nửa vầng trăng lạnh như băng trùng trùng kia sượt lướt ngang thân thể của hắn. Mặc dù là không có tiếp xúc thân thể của hắn, nhưng khí tức sắc bén vẫn chém rách quần áo của hắn!Cường Tử khẽ đảo người về phía sau ngã trên mặt đất, hắn ngắm nhìn đao trong tay Tiểu Dã Tam Mộc, mục quang lạnh lẽo.


Chương 175: Doạ Lui (hạ)

175 Cường Tử đột nhiên dừng thân hình lại, hắn nhanh chóng né ra một hướng khác, nửa vầng trăng gần như sượt qua sát cổ họng của hắn! Hắn vừa mới điều chỉnh xong thân hình, lại chợt phát hiện một nửa vầng trăng khác bỗng nhiên xuất hiện từ bên cạnh hắn.


Chương 176: Hai Người Phụ Nữ

176 - Miệng vết thương rất sâu cần khâu lại, muốn dùng thuốc tê hay không?Chu Bách Tước xé mở quần áo Cường Tử nhíu lông mày nói. Cường Tử lắc đầu nói:- Trực tiếp khâu lại đi, thuốc tê thứ đó không thực tế.


Chương 177: Đơn Kiếm Phá Cửu Luân

177 Cường Tử từ trên lầu nhảy xuống chạm đất không một tiếng động, hắn hưng phấn quên mất cơn đau chỗ vết thương vọt tới chỗ Mạc Địch ngồi ở trên sô pha. Nhảy lên thật cao sau đó đặt mông ngồi ở trên đùi Mạc Địch, thời khắc này hắn vui vẻ thật giống như đứa bé làm nũng.


Chương 178: Kỳ Huynh Như Ưng

178 Ở trên đại thảo nguyên Nội Mông Cổ bao la mênh mông ba chiếc Wrangler mang theo một cỗ khí thế mạnh mẽ chạy qua, ở một chỗ trên đồi cao ba chiếc xe theo thứ tự xếp hàng dừng lại, trong chiếc xe dẫn đầu bước ra một gã đàn ông mặc toàn quần áo hàng hiệu rất chói mắt bộ dạng lười nhác, sau khi y xuống xe tuỳ tiện lướt mắt bốn phía đi dến chiếc xe chính giữa kéo mở cửa xe phía sau, cung kính gọi một tiếng:- Chiến gia, ngài có gì dạy bảo?Gã đàn ông ngồi ở sau xe sắc mặt thanh tú có chút mệt mỏi đáp một tiếng, chớp mắt mở ra hồi phục tinh thần.


Chương 179: Ly Miêu Hoán Thái Tử!

179 Thẩm Hổ Thiền đi vội hai bước đến đằng trước Trác Thanh Chiến, thân hình của y không coi như là to lớn nhưng vừa vặn che Trác Thanh Chiến ở sau lưng. Mấy năm nay Trác Thanh Chiến đã quen đi ở sau lưng Thẩm Hổ Thiền, đó cũng không phải Trác Thanh Chiến tham sống sợ chết mà là Thẩm Hổ Thiền cố ý làm như vậy.


Chương 180: Nhập Cuộc

180 Trác Thanh Chiến chậm rãi bước vào trong căn phòng thấp trũng, hắn vừa đi vừa từ trong túi móc ra một điếu thuốc châm lên. Nhìn Vưu Nỗ Tư phía trước, nhìn bước chân đối phương và thần tình vừa mới hiển hiện ra cũng có thể nhận ra Vưu Nỗ Tư hiện giờ có chút nóng vội, nói thẳng ra là không thể chờ đợi được?Gian phòng rất nhỏ cũng không có quét dọn cẩn thận, ở tầng dưới kỷ trà và phía dưới mặt bàn đều có một tầng đất bụi rất dày, con nhện trong góc gian phòng gây dựng mạng lưới đã trở nên có quy mô, mấy con nhện con màu đen to chừng nửa ngón tay cái đang vất vả cần cù thiết lập cơ sở vững chắc cho mình sửa chữa vá víu.


Loading...