101 Xoạt!Một cây dao sắc bén nhỏ hẹp dài xuyên qua cổ một võ giả Đông Doanh, máu tươi phun ra. Máu phun ra như một cơn mưa nhỏ, xối lên người Lân Cửu, cô ta chỉ tiện tay lau chùi khuôn mặt, lửa giận trong ánh mắt như ngọn lửa đang thiêu đốt.
102 - Chị có biết không? Em luôn mong có một người chị. Cường Tử dựa vào khung bóng rổ, nhả ra một luồng khói dài. Ánh mắt của hắn có chút say mê, nhìn qua bóng đêm vô tận trên bầu trời, giống như giữa bầu trời sâu thẳm có cái gì thu hút hắn.
103 Trong hành lang của tòa nhà tập đoàn Cửu Nhật, vô số thi thể nằm ngổn ngang vẫn còn chưa lạnh ở đó. Từng võ giả Đông Doanh mặc áo nhẫn giả màu đen bị cùng một thanh đao sắc nhọn lấy đi sinh mạng, một đao mất mạng lạnh lùng vô tình.
104 Thanh đao Huyết Nhận dài và sắc trực tiếp đâm thủng bụng của Nại Lương. Lân Cửu căn bản là không để ý đến chuyện một cước cực mạnh của Nại Lương. Thanh Huyết Nhận sắc nhọn giống như đâm vào một khối đậu phụ.
105 Cường Tử một tay ôm lấy vòng eo của lân Cửu, nhẹ nhàng thì thầm vào tai cô:- Đủ rồi, Cửu Nhi, em đưa chị về nhà!Khi mà âm thanh quen thuộc vang lên bên tai cô, người của Lân Cửu chợt run lên.
106 Lân Ngũ nằm sát người xuống đất, chầm chậm đưa tay ra nắm lấy khẩu súng bắn tỉa hướng nòng súng về phía hành lang. Tiếng bước chân càng ngày càng rõ, Lân Ngũ nghiêng tai lắng nghe, anh ta muốn đoán xem có mấy người đi đến.
107 Lân Ngũ không giết người, Trác Thanh Đế lại giết người!Trác Thanh Đế đứng thẳng người trên con đường nhỏ, tay cầm chắc khẩu súng bắn tỉa, giống như một bộ phận không thể thiếu trên người của gã, phối hợp nhịp nhàng, tăng thêm sự ổn định vững chắc và sát khí cho gã.
108 - Rốt cuộc thì ngươi đang giở trò gì vậy!Lân Ngũ thở hồng hộc dựa đầu vào ghế, nhìn chăm chú vào Trác Thanh Đế đang thoải mái lái xe, giận dữ mà quát lên.
109 Trác Thanh Đế lại nhìn đồng hồ một lần nữa, ánh mắt sắc lạnh, đưa tay lên rồi phất mạnh xuống. - Hành động!Khi gã hô lên hai tiếng này, âm thanh không quá lớn nhưng lại rất có khí phách.
110 Hơn mười người áo đen sau khi đáp xuống liền nhanh chóng lẻn vào trong tòa nhà của tập đoàn Thập Chu, họ không đi bằng cửa chính mà là đi từ cửa nhỏ ở đằng sau tòa nhà.
111 Sau khi Lân Ngũ trốn thoát khỏi đội bảo vệ của đài truyền hình thành phố bằng thời gian ngắn nhất, trong vài phút thì y đã leo lên được tầng cao nhất của tháp tín hiệu đài truyền hình.
112 Khi mà Trần Đông Thanh nhận được tin nhắn của Cường Tử, lúc đó là năm giờ sáng. Sau khi uống một chén rượu, anh ta đã không nâng chén thứ hai, ông đã có chút vội vàng.
113 - Đứng thứ sáu Kim Bảng!Chu Bách Tước kêu khẽ một tiếng. - Cường Tử thắng?Chu Bách Tước theo sát đấy hỏi một câu, biểu tình trên mặt anh ta đầy kinh ngạc, đầy chấn động, không hề tin là sự thật.
114 - Cường Tử nuốt thứ kia thật thần kỳ con mẹ nó a, đợi Cường Tử tỉnh lại để lão tử nhất định phải đi theo hắn có một cân hai cân để ở bên cạnh, gặp phải nguy hiểm nuốt vào trong miệng có thể biến thân thành người Siêu Xay Da, ngẫm nghĩ cũng phong độ con mẹ nó a.
115 - Bây giờ chúng ta ở chỗ nào?Lý Bát Nhất ngồi ở trong một chiếc Nissan Sedan biển số bình thường, nhắm mắt lại chợp mắt, khi thuốc lá trên ngón tay đốt sắp hết nóng đến ngón tay mới thoát ra từ trong suy nghĩ hỗn loạn.
116 - Đại ca tôi nói không sai a, rượu mời không uống lại uống rượu phạt, các ngươi thật là bọn người rẻ mạt. Gã đàn ông đầu láng nói thầm một câu, không kiêng nể gì cả.
117 Việc khiến cho Cường Tử hết sức bất ngờ, hắn ở biệt thự Ly Hồ dưỡng thương trọn vẹn nửa tháng mãi đến sau khi khôi phục hoàn toàn cũng không có ngươi đến tìm hắn.
118 - Ngươi rốt cuộc là ai! Tại làm sao đi theo chúng tôi suốt đường!Tiểu Dã Tam Mộc vẻ mặt dữ tợn quát. Phía sau của gã chỉ còn lại ba tên thuộc hạ, những người khác đều chết trong cuộc chiến đột phá vây lúc tập đoàn Thập Chu bị bao vây.
119 Trên một quầy hàng bán điểm tâm sớm bên đường, Chu Hạo Nhiên bị Cáp Mô ép buộc khóc không ra nước mắt tên gọi Tiểu Háo Tử muốn mua một phần bánh rán lớn, thứ này là thức ăn tốt nhất người dân Sơn Đông ưa thích không biết bao nhiêu năm qua vẫn không rời không bỏ, chẳng những mùi hương nồng đậm nóng hầm hập kia khiến cho người ta thèm nhỏ dãi, ăn đã ngon càng đã ghiền.
120 - Xem thử dùng thuận tay không?Cường Tử ngậm thuốc lá hỏi Kim Tiểu Chu mặc một võ phục màu đen, ánh mắt đùa cợt. Kim Tiểu Chu trước mặt hắn đang chơi một khẩu súng bắn tỉa bán tự động M25 sản xuất tại Hoa Kỳ trong tay, thứ này đáng gọi là vũ khí giết người, cũng không biết Cường Tử là thông qua con đường gì có được.