301 Cái thôn nhỏ này, Trác Thanh Đế cũng không xa lạ gì, lúc trước chính ở chỗ này, anh ta và đại ca Trác Thanh Chiến gặp mặt với thành viên tổ chức khủng bố giả mạo Đại kiêu Tân Cương Vưu Nỗ Tư.
302 Cường Tử dẫn đầu bọn Cáp Mô xuống xe cách thôn ba mươi dặm, sau đó đi bộ đi về hướng cái thôn kia. Quả thật trên thực tế, cách làm của bọn họ và bọn Trác Thanh Đế là cùng một tính chất, đó chính là quen thuộc hoàn cảnh.
303 Cường Tử ngồi trên cây, phun ra một ngụm khói nói: - Anh xem, Tào Liên và Đại Hùng đã bị người ta bắt giữ rồi, nhất là Đại Hùng thật bi thảm, đi đại tiện cũng có chiến sĩ trang bị vũ khí quấy rối, thật đáng thương.
304 Cáp Mô đi sang, bụm lấy cái mũi, ngồi xuổng xuống kế bên Bùi Đông Lai nói: - Nhìn thấy rồi chứ, tôi đã bảo anh đừng xem thường Trác Thanh đế rồi còn gì.
305 Khi Cường Tử và Kim Tiểu Chu ngoài thôn nhỏ vứt đi kia cuối cùng cũng bị Trác Thanh Đế ám hại, ngoài cái thôn dưới chân núi Hạ Lan bọn họ rời đi, một người vừa mới đến.
306 Bọn Cường Tử vừa cân nhắc mai phục chi tiết trong thôn nhỏ, sau khi cảm giác không có gì sai lầm chia nhau bắt đầu chuẩn bị. Trác Thanh Đế mang đến hai tay bắn tỉa, tính cả anh ta bên phía đại đội tác chiến đặc biệt Đông Bắc Hổ có ba tay súng bắn tỉa.
307 Cherenkov (Chơ-ren-kov) đứng lên, vung tay một cái nói: - Các con thân yêu của ta ơi, phía trước không có nguy hiểm, mấy đứa con nên đi làm ổ cho mình, sau đó thoải mái thư giãn chờ mục tiêu của chúng ta xuất hiện, sau đó nữa thật giống như bóp chết một con kiến bóp chết bọn nó, chỉ đơn giản vậy thôi! Ấu dè! Năm mươi mấy tên sát thủ rống lên một tiếng, bọn họ thật lâu rồi chưa có giết người phô trương như thế này.
308 Ẩn núp ở trong hang động Kim Tiểu Chu gần như theo bản năng muốn nổ súng, hai tay sát thủ Răng Gấu đi đến trước mặt anh ta khoảng chừng hai thước. Khoảng cách này nổ súng không có khả năng sai trật, nhưng, nếu như một khi nổ súng tâm huyết chuẩn bị trước đó đều sẽ phó mặc trôi thành nước.
309 Một tiếng tru tréo giống như tiếng thú hoang trước khi sắp chết không cam lòng rống lên từ trong miệng Cherenkov (Chơ-ren-kov), gã móc từ trong ngực ra hai khẩu súng ngắn cầm tay bắn lung tung bốn phía! Viên đạn từ trong miệng súng bay ra, ánh sáng rực rỡ chiếu lên khuôn mặt hung tợi của gã lúc sáng lúc tối.
310 Ba người Cáp Mô, Bùi Đông Lai, Kim Tiểu Chu càng đuổi càng nóng lòng, trong lòng cả ba cùng dâng lên một cảm giác không tốt. Cảm giác kia theo con đường chạy đi càng ngày càng xa, càng lúc càng mãnh liệt.
311 Trác Thanh Đế ngồi máy bay trực thăng một đường đuổi đến biên giới Ngoại Mông Cổ, không ngờ quả thật là không có phát hiện tung tích Cường Tử! Cường Tử và Judas cả hai thật giống như biến mất vào trong hư không, dường như bốc hơi khỏi đại thảo nguyên Nội Mông Cổ.
312 Cường Tử không nói gì, giơ tay làm tư thế xin mời, ý bảo Judas tiếp tục. Judas liếc nhìn Cường Tử, nghĩ ngợi tiếp tục nói: - Tôi biết rõ ngài không tín nhiệm tôi, nhưng lời tôi vừa mới nói đều là chân thành.
313 Ngày kế tiếp, ngay khi mặt trời vừa vặn nhô lên từ đường chân trời, một đội người xuất hiện ở ven rừng cây xảy ra cuộc chiến quyết liệt giữa Cường Tử và Judas.
314 Trác Thanh Đế mang theo người suốt đường đuổi theo, phát hiện dấu vết giao chiến tàn khốc, thảm thiết ở một mảnh đất trống trải. Chỗ này đã bị phá hủy hoàn toàn vô cùng khủng khiếp không nói hết được, trên mặt đất dày đặc từng cái hố to và khe rãnh ngang dọc đan chéo vào nhau.