41 Hai ngày sau, A Hạnh thừa dịp xe ngựa nghỉ ngơi thì nói với phụ thân đến rạp hát đi một vòng. Lý Nhuận Phúc cũng đã quen thân với người trong rạp biết bọn họ phần lớn đều có đạo đức tốt cho nên cũng không lo lắng chỉ là dặn dò nàng đừng ham chơi mà quên thời gian.
42 Lăng Tử Phong há miệng thật lâu cũng không khép lại. Ngay sau đó bật cười: "A Hạnh cô nương, ngươi nói gì? Không cần biết hát hí kịch? Có loại hát này sao!" Nói gì vậy! Vừa nghe thì biết đối phương đối với hí khúc hoàn toàn không biết chút gì.
43 Chuyện này A Hạnh cũng không có ý định giấu giếm phụ thân. Bởi vì đoạn thời gian sắp tới chắc nàng phải dành chút thời gian ở rạp hát, tính toán qua mặt phụ thân là không được.
44 Trên con đường vắng lặng, dưới ánh trăng nhàn nhạt mà cảnh vật xung quanh như được khoác lên một màu trắng bạc. Gió đêm càng ngày càng lạnh thổi vào da thịt trên người làm cho người ta hơi rùng mình.
45 Lý Nhuận Phúc đánh xe ngựa tiến về phía trước nhưng lòng lại luôn đặt ở phía sau buồng xe.
Đột nhiên nghe Tam công tử cười lạnh: "Thế nào, các người không muốn giúp ta sao?"
A Hạnh còn chưa dám trực tiếp cự tuyệt hắn, chỉ uyển chuyển nói: "Chúng ta đều là dân đen tầm thường không thông hiểu y lý chỉ sợ làm chậm trễ thương thế của công tử!"
"Tự ta sẽ chữa thương cho mình không cần các ngươi chăm sóc!" Thẩm Nguyên Phong lạnh lùng đáp, vết thương đau đớn đã làm cho hắn từ từ mất đi tính nhẫn nại, mất máu quá nhiều cũng làm cho đầu óc của hắn càng ngày càng mơ hồ.
46 Thẩm Nguyên Phong ngạc nhiên nói: "Thế nào, các người muốn đi ra ngoài?" Biết rõ hắn bị thương còn không ở trong nhà chiếu cố hắn? Đây là cơ hội lấy lòng tốt biết dường nào.
47 A Hạnh xoay người lại nhìn Lăng Tử Phong nói: "Ông chủ Lăng, ta có một ý tưởng, nói ra ông đừng cười!"
Lăng Tử Phong vội vàng nói: "Cô nương xin cứ nói thẳng, Lăng mỗ làm sao lại có thể chê cười cô nương?"
A Hạnh đi tới trung tâm vươn tay ra chỉ sang bên phải nói: "Ta muốn chia chỗ ngồi làm hai bên, mà chỗ ngồi bên tay phải ta muốn đặc biệt bố trí cho khách nữ.
48 Lăng Tử Phong vừa dứt lời thì bỗng nghe phía sau lưng có người "A" lên một tiếng nhỏ.
Lăng Tử Phong và A Hạnh giật mình, Lăng Tử Phong càng là không hiểu, rõ ràng là cùng A Hạnh tới trước, hắn đã thầm giao phó cho quản sự bảo mọi người lúc này đừng đến khán phòng vậy làm sao lại có người xuất hiện ở nơi này.
49 Vân Đóa kéo A Hạnh vào trong phòng nhỏ cạnh chuồng ngựa. Ở bên trong, trên bàn đặt một bộ chén sứ trắng, khói bốc hơi nóng nghi ngút kèm theo một mùi thơm mê người xông vào mũi.
50 Hôm nay A Hạnh bị Vân Đóa khơi lại chuyện đau lòng, tâm tình rất là nặng nề. Buổi tối sau khi cùng phụ thân về nhà, cũng là biểu cảm buồn bực không vui.