21 Khi mùa xuân nhẹ nhàng đến, tuyết đọng trên đất đã hoàn toàn tan đi, những nhánh cây cũng bắt đầu đâm ra chút mầm non xanh biếc. Bụi hoa đào trong sân cũng thẹn thùng nở rộ, trắng trắng hồng hồng giống như gò má xinh đẹp của thiếu nữ.
22 Sáng sớm Lý Nhuận Phúc chuẩn bị chu đáo rồi bước ra khỏi phòng. Hôm nay thời tiết tốt, ánh mặt trời tươi sáng, trong chợ nhất định rất náo nhiệt, hôm nay cần phải mua ngựa và thân xe, chờ mấy ngày nữa xe ngựa làm xong liền có thể tìm việc làm trong thành.
23 Lý Nhuận Phúc nhìn con ngựa trước mặt một chút, bộ lông dưới ánh mặt trời sáng bóng, thân thể tứ chi thon dài khỏe mạnh, quả thật là ngựa tốt! Trong lòng ông thật thích lại nghe thương gia nói là ngựa tốt nhất cho nên cũng khôn dám ép giá tới quá thấp, nhất thời do dự xem giá bao nhiêu mới thích hợp.
24 Lăng Tử Phong bên cạnh nói tiếp: "Hôm nay nhờ có hai vị giúp ta tiết kiệm không ít bạc, tại hạ không có gì báo đáp, ngày nào đó mời vị đến rạp hát của ta, ta mời hai vị xem hát cũng coi như lời biết ơn.
25 Kiếp trước A Hạnh từng đọc được ở trên mạng có nói rằng Trung quốc thời cổ đại không có xe ngựa bốn bánh bởi vì chưa tìm ra cách chuyển hướng của xe. Hôm nay ở trên đường A Hạnh dường như cũng không có thấy có xe ngựa bốn bánh, xem ra ở cái thế giới này cũng không có xe ngựa bốn bánh.
26 Trước khi tới, A Hạnh đã suy tính rất lâu, cái kỹ thuật chuyển hướng này cần phải trả bao nhiêu mới thích hợp. Năm trăm lượng bạc? Một ngàn lượng bạc? Hay là nhiều hơn? A Hạnh biết rõ một khi loại kỹ thuật này ra đời, đối với cái nghề làm xe ngựa chính là một sự thay đổi mang tính cách mạng.
27 Sáng sớm hôm sau A Hạnh vẫn lấy cớ đi chợ mua thức ăn để đến cửa hàng của Vương lão bản. Vương lão bản đã sớm đứng ở cửa chính chờ nàng. Thấy bóng dáng nhỏ gầy liền vội vã cười nghênh đón nàng vào bên trong.
28 Tam thẩm để kim may trong tay xuống , xích lại gần A Hạnh một chút, nói: "Vốn loại chuyện như vậy ta nên trực tiếp nói với cha cháu mới đúng, nhưng cha cháu lại không để tâm, nói ông ấy cũng sẽ không để trong lòng, bây giờ cháu đã lớn như vậy, nhà cũng chỉ còn hai cha con cho nên ta mới nói với cháu.
29 Hôm nay A Hạnh lợi dụng lúc đi chợ liền đi đến cửa hàng xe ngựa, Vương lão bản đã ở cửa chờ nàng từ sớm, khuôn mặt hưng phấn đầy kích động khi thấy nàng : "A Hạnh cô nương, xe ngựa bốn bánh đã chế tạo thành công rồi.
30 Trong lòng A Hạnh biết chắc chắn là chuyện xe ngựa nhưng nghe giọng nói hưng phấn của phụ thân, biết ông đang rất vui cho nên giả bộ giật mình ra khỏi phòng nghênh đón, hỏi: “Cha, có tin vui gì vậy?” Vừa nói vừa rót một ly trà đưa cho ông.
31 Thật ra thì A Hạnh rất muốn đi cùng phụ thân. Nàng muốn xem một chút tình hình ngày đi làm đầu tiên của phụ thân như thế nào. Nhưng mà dựa vào tính tình của ông thì nhất định sẽ không đồng ý cho nên A Hạnh mới không nói ra.
32 A Hạnh quay đầu lại thì thấy một chiếc xe ngựa hai bánh nhỏ màu đen. Một thiếu niên mặt mày thanh tú ngồi ở bên cạnh phu xe, thấy nàng quay đầu lại thì vẻ mặt có chút bất ngờ: “A Hạnh cô nương, quả nhiên là ngươi, công tử nhà ta nói là ngươi, ta còn nói không phải.
33 Chuyện Lý Ngân mang thai ngày tiếp theo liền được chứng thực.
Khi A Hạnh nghe được tin Lý Ngân mang thai từ công tử Hồ gia còn bán tín bán nghi cho nên cũng chưa nói với ai, định đi trước tiên đi đến Hồ phủ hỏi rõ tỷ tỷ mọi chuyện sau đó mới báo lại cho phụ thân.
34 Hồ phu nhân ngồi ngay ngắn ở vị trí chính thất, mặt mũi trầm tĩnh nhìn tỷ muội Lý Ngân hành lễ với mình. Sau đó cười nói với Lý Ngân: ” Đã nói với ngươi miễn những thứ lễ tiết này, thân thể ngươi bây giờ cũng không cần đi tới lui như vậy.
35 Hoa đào hai bên đường nở rộ, những đóa hoa thẹn thùng xấu hổ như gò má thiếu nữ, trắng nõn hồng hào thật đẹp.
A Hạnh đứng dưới tàng cây hoa đào, mắt bởi vì tức giận mà sáng rực, Hồ Lăng Hiên đột nhiên cảm thấy mặc dù làn da nàng hơi đen một chút nhưng cẩn thận nhìn kỹ lại có cảm giác đặc biệt.
36 Về đến nhà, A Hạnh bắt tay vào làm cơm trưa.
Lúc đưa cơm trưa cho phụ thân thì nói đến tình hình của tỷ tỷ, A Hạnh nói cho ông biết tỷ tỷ tất cả đều tốt, thân thể khỏe mạnh, người của Hồ gia đối với tỷ tỷ cũng tốt, còn chuyện nàng gặp phải công tử Hồ gia cũng không nói ra.
37 Ngày tiếp theo A Hạnh đi theo phụ thân.
Bởi vì có A Hạnh giúp một tay nên Lý Nhuận Phúc kiếm khách lại khá hơn.
A Hạnh miệng lưỡi ngọt ngào, nụ cười rực rỡ, chào hỏi khách nhân lên xe, 4 chỗ ngồi rất nhanh đã đầy, Lý Nhuận Phúc thấy con gái giúp được một tay trong lòng cũng vui vẻ mà không thấy ai chú ý tới nàng là một nữ hài tử yên yên lòng.
38 Hình như quên mất biểu muội của Tam thẩm mất rồi!
Lúc A Hạnh đi ra cửa mới nghĩ đến.
Nghe Tam thẩm nhắc tới cô nương kia cũng không tệ lắm, nhưng để cho phụ thân tiếp xúc nhiều nữ nhân chút cũng tốt, như vậy cũng có thể giúp ông tìm được nữ nhân thích hợp với mình nhất.
39 Lăng Tử Phong nhìn A Hạnh rồi lại nhìn về phía Quách Lâm hỏi: "Vị này là. . . " Dung Tranh ở bên cạnh nhìn A Hạnh một hồi con ngươi xoay chuyển, ngay sau đó thì hiện ra chút vui vẻ hiểu rõ.
40 Lý Nhuận Phúc đánh xe ngựa chạy tới bên cạnh xe ngựa hai bánh đợi đón khách. Mắt thấy có người đoạt mối làm ăn của mình trong lòng Lý Nhuận Phúc đương nhiên rất khó chịu nhưng có thể làm gì đây? Chẳng lẽ ngăn cản người khác làm ăn sao? Chỉ có thể cạnh tranh công bằng.