1 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Tiết trời tháng chín thay đổi thất thường, một giây trước còn nắng đẹp, một giây sau đã mưa to như trút nước.
2 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Cơ thể Hoắc Tuân nóng hầm hập, khi cái lạnh dán lên phía sau lưng, mí mắt anh giật giật, mắt còn chưa mở đã xoay người ôm lấy cơ thể gần như trần trụi kia.
3 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Kết quả, hôm sau Hoắc Tuân thực sự là người gọi Nhạc Dư dậy.
Nhạc Dư nhắm mắt đánh răng, khi nói chuyện, bọt trắng văng lên tay: "Anh dậy từ lúc nào thế?"
Hoắc Tuân ăn mặc chỉnh tề đang đeo đồng hồ, anh cúi đầu đáp: "5 giờ 40.
4 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Tựa như bấm chuẩn thời gian, vào buổi chiều, Hoắc Tuân gửi tin nhắn nói mình đã đến khi tiết học cuối cùng chỉ còn một phút.
5 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Quần áo rơi lả tả một đường, cửa phòng tắm khép hờ. Cùng tiếng nước òm ọp, hơi nước nóng như ẩn như hiện tràn ra rồi bốc lên cao.
6 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Nhạc Dư là một người chú trọng dưỡng sinh. Khi cô có kinh, eo không đau, bụng không đớn, chỉ là dễ đa sầu đa cảm.
7 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Lục Thương tới văn phòng để nộp bài tập.
Cậu học sinh chuyển trường nhập học đúng vào ngày Trình Hoan xin nghỉ, nếu xem xét sự tình thì việc sót bài tập là có thể tha thứ.
8 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Vào thứ bảy, Nhạc Dư ngủ thẳng đến trưa mới mở mắt. Trông thấy tin nhắn của Hoắc Tuân, cô vừa trả lời vừa cảm khái: Đây chính là chỗ tốt của nghề dạy học, cái gì cũng ít, chỉ có ngày nghỉ là nhiều.
9 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Bả vai Lục Thương chợt rung lên, cậu sầm mặt quay đầu, chỉ tiếc trán còn đang sưng húp, trông chẳng có chút uy hiếp nào.
10 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Ngày hôm sau, khi tiết ngữ văn vừa kết thúc, Nhạc Dư gọi Trình Hoan ra ngoài phòng học.
Sợ cô bé đề phòng mình quá mức, Nhạc Dư cố gắng hỏi thật uyển chuyển, ai ngờ Trình Hoan lại vô thức kéo tay áo đồng phục xuống sau khi nghe xong.
11 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Vừa bước vào nhà, củi khô bốc lửa, không thể cứu vãn.
Hoắc Tuân bế bổng Nhạc Dư lên quầy bar, cái lưỡi liếm mút đầu vú mềm mại, ngón tay tách khe huyệt nhỏ ở dưới, chơi đùa với hạch hoa.
12 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Sau tuần này, ngày Quốc khánh sẽ đến, Nhạc Dư và các học sinh sẽ có một kỳ nghỉ dài hạn.
"Cậu muốn đi ra ngoài với tớ không?"
Nhạc Dư lắc đầu, chợt nhớ rằng Phan Bối ở đầu bên kia điện thoại sẽ không nhìn thấy nên cô bảo: "Không được, tớ muốn ở cạnh Hoắc Tuân.
13 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Nhạc Dư nằm mơ, mơ thấy bản thân vào năm 20 tuổi, cũng là năm cô gặp được Hoắc Tuân.
Giữa học kỳ một của năm hai, Nhạc Dư bị lừa tiền sinh hoạt.
14 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Trùng hợp thay, hôm nay bọn họ thuê đúng căn phòng lúc trước.
Nhạc Dự bị Hoắc Tuân đè xuống giường, áo sơmi phanh ngang, thân dưới trần như nhộng.
15 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Trời đổ mưa lất phất.
Khi Nhạc Dư che ô tìm thấy Trình Hoan, cô bé đang run rẩy ngồi trước lối ra vào của cửa hàng tiện lợi.
16 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Nhạc Dư rất ít khi ngã bệnh, lần cuối cùng cô ngã bệnh đã là chuyện của một năm trước.
Khi đó, cô ốm liệt giường, sau khi tiêm và hạ sốt, cô vẫn suy nhược vô cùng.
17 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Vào ngày cuối cùng của kỳ nghỉ Quốc Khánh, Nhạc Dư được thưởng thức món chè đậu xanh mà Hoắc Tuân tự tay nấu như mong muốn.
18 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Nhạc Dư muốn ở nhà hết ngày, mà ở nhà thì có thể làm gì, không cần nói đáp án cũng biết. Lạ lùng thay, Hoắc Tuân lại buông lời từ chối, anh nói: "Em còn đang ốm mà, không nên vận động mạnh làm gì.
19 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Chủ nhật là ngày học bù bài của thứ sáu.
Tiết ngữ văn của lớp 11 ban 6 được xếp vào tiết cuối cùng của buổi sáng, sau khi tan học chính là thời điểm tốt để tìm Trình Hoan trò chuyện.
20 Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Trước khi ngủ, Nhạc Dư bôi kem dưỡng ẩm, đột nhiên nhớ tới sự kiện Cao Vân báo với cô trước lúc tan trường.