21 Chương 15: Ở cùng Nhiễm Địch, khó có ai mà cử chỉ hành động được thoải mái, tự do, có cái gì đó lạnh lẽo, cô đơn tỏa ra từ con người cô ấy, cô ấy có thể ngồi cạnh bạn nhưng lại khiến bạn cảm thấy xa vời không thể hiểu được những cảm xúc của cô ấy, cô ấy có thể thân thiết nồng ấm đấy, tươi cười niềm nở đấy, nhưng lại khiến bạn cảm thấy như mình đang ngưỡng mộ người không hề chú ý đến mình.
22 Chương 16: Lang Trung ngồi ở lô ghế trong phòng ăn nơi chúng tôi thường ngồi, khuôn mặt đẹp trai vẫn như xưa. Hình như anh ấy cũng đã sớm biết là tôi sẽ đến đón, chẳng có chút gì ngạc nhiên cả.
23 Chương 17: Chuyến bay Lang Trung về Thành Đô là chuyến bay sớm, tôi nghĩ mình lấy tư cách gì để tiễn anh ấy cũng đều rất ngượng vì thế hơn sáu giờ tôi vẫn ngồi thẫn thờ trên giường, thời gian máy bay cất cánh đang đến gần, cho đến khi điện thoại của anh ấy không gọi đến nữa tôi mới bắt đầu thấy muốn đi tiễn.
24 Chương 18: Tuyên Nhụy ở trong phòng ký túc xá dành cho nghiên cứu sinh của một trường đại học, nghiên cứu sinh đó vốn là cô em kết nghĩa từng được cô ta kèm cặp nên đến giờ vẫn rất cung kính khi nói chuyện với Tuyên Nhụy, như thể vẫn chưa lớn hết.
25 Chương 19: Tôi nằm dài trên giường xem Tuyên Nhụy phơi quần áo ngoài ban công, hỏi: “Chúng tôi đi đã được bao lâu rồi?” Tuyên Nhụy từ tốn nói: “Không biết, vài ngày”.
26 Ngày 15 tháng 10 năm 1999, Tuyên Nhụy vừa ngủ trưa dậy, đang ôm gối đọc báo chí, thì mở cửa, cô Kim người quản lý ký túc cười bước vào: “Tuyên Nhụy, ngủ dậy rồi à?” Tuyên Nhụy và các giáo viên giảng dạy trong trường có quan hệ khá bình thường, với những nhân viên làm việc trong trường thì rất gần gũi, cô đặt quyển tạp chí xuống cười nói: “Có chuyện gì thế cô Kim?” Cô Kim cười: “Có chút chuyện.
27 Ăn lẩu xong, đúng là lúc cảnh chiều nhạt, hai má Hiểu Sa phớt hồng, khuôn mặt thuần khiết không chút tì vết, nhìn Tuyên Nhụy nói: "Chị Tuyên Nhụy, chị đừng đi, chị đi em sẽ không được ăn lẩu nữa".
28 Chương 20: Tuyên Nhụy rửa mặt chải đầu xong, khi sắc tươi tỉnh hơn, đứng ở cửa phòng vệ sinh nhìn tôi rửa mặt, cười hì hì nói: "Mắt cậu khóc còn sưng hơn cả mắt tớ".
29 Đoạn kết: Chỗ của tôi và Tuyên Nhụy đương nhiên là ở cạnh nhau, Tuyên Nhụy ngồi sát cửa sổ, tôi ngồi giữa. Ngày hôm đó thời tiết cũng khá âm u, nhưng cũng có lúc ánh mặt trời lọt qua các tầng mây, chiếu rọi huy hoàng trên mặt đất.