201 Đời tôi có không ít lần hụt hẫng, đang vui thì đứt dây đàn, và lúc này là một trong số những lần đó. Bản River flows in you bằng Violin đang đến đoạn cao trào da diết, tôi lặng người đi vì giai điệu tuyệt hay của một bản nhạc vĩ cầm thì bỗng bên tai có tiếng gió xé :- Viu….
202 Gần 5 giờ chiều, tôi mang tâm trạng buồn rười rượi và bộ mặt sầu thảm thất thểu dắt xe bước vào nhà :- Chà, thằng út đây hả ?- Trông giống thằng anh thế ? Chắc cũng đậu bác sĩ luôn quá !- Hai anh em này giỏi nhất xóm rồi, hề hề !Tôi ngơ ngác đứng nhìn ngôi nhà của mình mọi hôm giờ đã khác hẳn, đông đúc những người là người, mà toàn là hàng xóm và bạn bè của ba mẹ tôi sang chúc mừng ông anh tôi đậu Y khoa.
203 Sáng sớm ngày học quân sự đầu tiên, tôi tỉnh dậy với tâm trạng buồn rầu chán nản, ảnh hưởng của “ Vong tình thiên thư “ mạnh đến nỗi ngay cả trong giấc mơ, tôi vẫn còn thấy cảnh tượng mình đang nắm tay Khả Vy, và rồi bàn tay nhỏ nhắn của em ấy dần lơi đi, cứ thế trôi xa vào tay một người khác :- Chậc, thôi lên trường sớm vậy ! – Tôi vỗ vỗ trán tự nhắc mình.
204 Giữa đám đông bạn bè đang tán chuyện cười đùa ỏm tỏi, chỉ có mỗi tôi là im lặng nhìn bâng quơ cảnh sân trường. Tiểu Mai tay mân mê đoạn tre tôi đưa, thỉnh thoảng nàng lướt tay trên thân tre và gõ nhẹ vào đó, cứ như muốn kiểm tra xem âm thanh vọng ra là như nào, rồi lại nhẹ nhàng mỉm cười.
205 Tuần học quân sự của lớp 11A1 cũng sẽ bình thường như bao lớp khác nếu như không tính đến hoạt cảnh ném lựu đạn giả giữa Khang mập và Dũng xoắn, pha thể hiện “ anh hùng rơm “ của Luân khùng và tôi rùm beng đến cả tai của liên đội trưởng, và cuối cùng là màn “ nâng khăn sửa túi “ khiến đám trai ngoại tộc phải phát ghen lên vì Tiểu Mai.
206 Tôi bước nhanh đến chỗ lão Hào, nhanh như cắt chộp tay đang cầm ghế của hắn rồi ghì mạnh, buộc lão này phải để cái ghế gỗ xuống đất :- Gì đây ? – Lão Hào ngạc nhiên tột độ.
207 Chiều hôm đó, tôi về nhà mà trong đầu cứ thắc mắc mãi câu hỏi rằng lúc nãy Tiểu Mai và Vy nói với nhau những gì để sau đó Vy có vẻ bực tức thế nhỉ ? Và lại còn câu nói tiếng Anh của Tiểu Mai khi nãy nữa, từ lúc đó đến giờ cái mặt tôi cứ ngu ra vì chả hiểu gì sất !- “ Hai người đó nói gì thế nhỉ ? “ – Tôi tặc lưỡi lắc đầu vì tò mò mãi mà không có kết quả.
208 Từ dạo sau khi chia tay với Khả Vy, tôi tập ình một thói quen dậy sớm tập thể dục. Hàng ngày bất kể trời nóng hay lạnh tôi vẫn rời khỏi nhà từ tờ mờ 5 giờ sáng để chạy bộ đường dài từ nhà tôi xuống bãi biển Đồi Dương, dẫu có mưa rào thì tôi chỉ việc mặc áo khoác vào rồi trùm mũ lên là xong.
209 Tiết toán đầu tiên của năm lớp 11 sẽ là một tiết học mà mãi mãi tôi không thể nào quên được. Sau khi thi nhau bàn tán cả buổi về giáo viên mới sẽ như thế nào, tiếng trống trường vừa báo hiệu giờ học bắt đầu thì cả lớp tôi cùng hồi hộp ngồi nhìn ra cửa lớp chờ xem đó sẽ là ai, liệu có phải là giáo viên cũ được hay không !Vài phút sau, thầy giáo dạy Toán năm nay của 11A1 bọn tôi bước vào lớp, cả lớp vội đứng dậy :-…….
210 Sau 2 tiết Toán kinh hoàng, bọn thằng Khang rủ tôi ra căn-tin trường để tán nhảm xem làm thế nào không hùa vào với tụi thằng Huy mà vẫn cầm cự được với thầy Toàn :- Chắc tao về học chính tả với ngữ pháp quá tụi mày ạ ! – Thằng Chiến xụ mặt xuống nói.
211 Hai tuần học của tháng đầu tiên trôi qua nhanh chóng, và đối với 11A1 mà nói đó là hai tuần có nhiều chuyển biến bất ngờ nhất, và đặc biệt là với riêng tôi.
212 Mặc kệ cho thằng Minh Huy liên tục giở trò mèo trước mắt mình, tôi vẫn chả hề mảy may quan tâm đến nó làm gì, nó có ẵm luôn cái chức cán sự Toán của tôi cũng được.
213 Giờ ra chơi, Khang mập ngồi đối diện tôi trong căn-tin trường, tay cầm ly nước ngọt chỉ còn lại đá vụn, dốc vào miệng nhai rôm rốp :- Sắp tới đợt “ Hái hoa học tập “ nữa rồi, hãi quá mày ơi, năm nay tao học tệ quá, đi sang lớp khác chỉ tổ nhục ! – Thằng mập mặt nhăn như bị rầu rĩ than thở.
214 Dọc đường đi, Khang mập cứ giãy giãy ra vẻ khó chịu lắm, liên tục nhìn tôi kiểu như bắt tôi phải giải thích những gì tôi vừa làm. Thế nhưng tôi vẫn giả lơ, bước thẳng vô lớp rồi ngồi vào chỗ :- Cái thằng này sao thế ? Nói tao nghe coi ! – Nó ngồi xuống theo, liếm môi hỏi.
215 Thằng Luân nhìn tôi sững sờ, nó lò dò lại gần thì thào hỏi :- Mày làm sao thế ?- Kệ tao ! Tôi giận dữ nện cuốn sách xuống mặt bàn đánh rầm một phát nữa làm hết thảy bạn bè trong lớp đều sửng sốt quay lại nhìn mình.
216 Sau tất cả những nỗ lực không thành trong việc giữ cho Tiểu Mai tránh xa khỏi thằng Huy, tôi đâm ra chán nản và quay trở lại thành thằng Nam bất cần đời ngày trước.
217 Suốt buổi học hôm đó tôi cứ lơ ngơ như người bị mất hồn, bọn thằng Khang kêu gì cũng chẳng nghe, tụi nó làm gì cũng chẳng màng, trong đầu tôi cứ nghĩ đến bó hoa và hộp quà của thằng Minh Huy giờ đang nằm gọn trong hộc bàn của Tiểu Mai.
218 Tôi giật thót người quay sang bên thì thấy nó đứng lù lù một đống :- Ớ…… ! – Tôi ngớ người. - Ớ cái đầu mày ? Trốn đâu cả mấy tháng qua hả ? Không đá banh là sao ?Thằng này nói rồi nhào đến cú đầu tôi lia lịa, vâng, nó chẳng phải ai xa lạ, đó là thằng Sơn, bạn chí thân của tôi từ nhỏ đến giờ.
219 Tôi, là một con người sống và làm việc thiên về cảm tính, ai cũng đồng ý về điều đó, bởi tôi có một linh cảm đi kèm với sự phán đoán tình huống một cách nhạy bén và chuẩn xác.
220 Cả đám lục tục bước lên cầu thang chuẩn bị vào lớp, bỗng dưng thằng Quý đột ngột đứng lại ôm mặt than thở :- Chết tao, sáng nay tiết 3 thuyết trình môn Công dân mà tao quên mất, chưa chuẩn bị phần của tao !- Hề hề, tổ tao mấy nhỏ con gái chuẩn bị tài liệu hết rồi, bọn tao chỉ việc đứng dậy phát biểu thôi ! – Dũng xoắn cười khoái trá.