61 Edit: MộcBà mở cửa lớn để Trạm Lam đi vào, tiện thể xách hành lý giúp Trạm Lam. Trạm Lam vừa vào trong vừa hỏi : « Vú Lưu, dì con sao rồi ? »« Ở trong kia kìa, mấy ngày nay trời âm u, con cũng biết đấy, chân bà ấy không tốt nên vẫn ở trong phòng thôi.
62 Tác giả: Đô Xuân TửEdit: MộcNhìn thấy Thịnh Khải, Trạm Lam rất bình tĩnh, hình như không kinh ngạc chút nào. Cô chỉ yên lặng nhìn hắn ta trong hai giây, sau đó xoay người, coi như hắn không tồn tại, đi vào trong phòng.
63 Edit: MộcKhông biết cô đã ngủ bao lâu, trong lúc mơ màng dường như nghe thấy tiếng người nói chuyện. « Em thật sự không trêu chọc gì cô ấy, là cô ấy đang ngồi trên xe bình thường, tự nhiên lại bảo em dừng xe, sau đó vừa xuống đã nôn ra, em không hề chọc giận cô ấy, anh Ba ! » Giọng nói này, vừa nghe đã biết là Thịnh Khải.
64 Tác giả: Đô Xuân TửEdit: MộcKhi xe đang vào Tri Cảnh Viên, khung cảnh quen thuộc vội vã xẹt qua trước mắt cô, Trạm Lam cũng không rõ lúc này mình đang vui hay buồn.
65 Hạ Vĩ có vẻ gầy hơn trước, cũng già đi rất nhiều. Nằm trên giường bệnh, không còn sức sống. Trước đây chỉ có tóc mai hơi trắng, bây giờ đã đầy đầu tóc bạc.
66 Edit: MộcHồ Ly nhướng mày, cười hỏi: “Cô Giang đang nói gì vậy, sao tôi lại không hiểu? Chúng ta từng biết nhau sao?”Trạm Lam nhíu mày: “A Ly!”Hồ Ly không cười nữa, nghiêm mặt nói: “Được rồi được rồi, không làm khó em nữa.