41 Edit: MộcPhong Thiên Tuyển lại giữ chặt cổ tay cô, kéo hai tay lên đỉnh đầu, một tay xoa gương mặt cô, môi ấm áp lướt trên da thịt hở bên ngoài váy của cô, một tay khác lại dò xét xuống dưới váy.
42 Edit: MộcBởi vì sự việc quá bất ngờ, Trạm Lam hoàn toàn không có phản ứng, ngơ ngẩn đứng tại chỗ. Đột nhiên, cánh tay đau đớn, một lực rất mạnh kéo cô vào lòng.
43 Edit: MộcNhận được mệnh lệnh, Ngô Nghị đã đưa bác sĩ Từ đến Tri Cảnh Viên từ lâu. Trong biệt thự, một đám người mặc đồ đen sắc mặt không tốt. Thịnh Khải sợ quấy rầy đến Phong Thiên Tuyển, vì thế để bọn họ chờ ở phòng khách.
44 Edit: MộcTrì Hạo mở miệng: “Tạ Minh Lãng rất ngu ngốc, không thể gây nguy hiểm gì cho chúng ta, nhưng nếu động vào hắn thì cũng phải kiêng dè cha hắn.
45 Edit: MộcTrạm Lam vừa vào phòng ngủ của Phong Thiên Tuyển đã nghe thấy tiếng động trong phòng tắm, cô đẩy cửa ra, nhìn thấy người đàn ông chỉ mặc quần tây, thân trên để trần, áo sơ mi màu đen dính máu bị ném vào thùng rác bên cạnh bồn rửa tay.
46 Edit: MộcPhong Thiên Tuyển bỗng nhiên xoay mặt cô lại: “Đang suy nghĩ gì?”Trạm Lam lấy lại tinh thần, chậm rãi nhìn mặt hắn, một lát sau mới nói: “Nếu không phải là tôi, anh sẽ không bị thương.
47 Dịch: Thanh Dạ“Có lúc, tôi thực sự không hiểu nổi em. ” Giọng nói của hắn rất nhẹ nhàng. Trạm Lam nghe không rõ: “Hả?”Hắn nhún vai cười, giống như cái gì cũng không có nói, ngược lại rất vâng lời ‘hừ’ một tiếng.
48 Dịch: Thanh DạCho dù hắn không nói vậy, tối nay Trạm Lam cũng quyết định phải chăm sóc hắn. Bác sĩ Từ đã dặn trước, tối nay hắn có thể sẽ phát sốt, hơn nữa miệng vết thương lúc nãy còn bị dính nước, nếu bị nhiễm trùng sẽ rất nghiêm trọng.
49 Beta: Thanh DạPhong Thiên Tuyển sau khi bị thương vẫn ở lại Tri Cảnh viên dưỡng bệnh, dì Tô vô cùng vui vẻ, mỗi ngày đều đổi các loại món ăn khác nhau cho hắn.
50 Beta: Thanh DạMọi người sửng sốt trong chốc lát, ngẩng đầu lên nhìn, là Trạm Lam. “Anh bị thương còn chưa khỏi hẳn, hút thuốc không tốt iệng vết thương.
51 Edit: MộcRõ ràng Phong Thiên Tuyển sửng sốt một chút, ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt đang cười của Trạm Lam. Cô nhẹ giọng hỏi : « Nếu không thì bảo nhân viên phục vụ lấy cái dĩa đến, như vậy anh sẽ tiện dùng hơn.
52 Edit: MộcTrạm Lam ôm cổ Phong Thiên Tuyển, dùng giọng điệu nũng nịu gắt lên : « Người ta hôm nay mãi mới có hứng ăn, đột nhiên có con chó điên chạy tới sủa bậy, mất cả hứng.
53 Trạm Lam quay đầu lại, là Tạ Minh Lãng. Cô nhíu mày, không nói gì lùi lại một bước nhưng Tạ Minh Lãng đã chú ý tới : « Ấy, hôm trước không phải cô Giang rất thẳng thắn nói tôi là chó dữ sao, bây giờ sợ cái gì chứ ? »Trạm Lam nhìn thẳng vào mắt hắn, cười khẽ : « Sợ sao ? Chỉ cần tôi kêu một tiếng, vệ sĩ Phong Thiên Tuyển phái bên cạnh tôi sẽ xuất hiện ngay, hơn nữa ban ngày ban mặt, anh Tạ có thể ép buộc được tôi sao ? »Tạ Minh Lãng nghe thế thì cười to : « Bảo sao Phong tiên sinh lại yêu thương cô Giang như thế, đúng là người có bản lĩnh, cô và người giúp việc đi mua đồ, chỉ dẫn theo một tài xế, làm gì có vệ sĩ nào, cô Giang cho rằng như thế có thể dọa được tôi sao ? Có điều cô Giang cũng nói đúng một chút, tôi sẽ không ép buộc cô, chuyện không có lợi thì tôi không làm.
54 Edit: MộcTrạm Lam bình tĩnh nhìn Thịnh Khải, trả lời : « Không biết, hỏi đường thôi. »Thịnh Khải nhíu mày nhưng cũng không nói gì. Dì Tô đi lên chiếc xe họ dùng để tới siêu thị, còn Trạm Lam thì ngồi vào xe của Phong Thiên Tuyển.
55 Về khoản làm bánh, Trạm Lam cũng không khéo tay lắm, may mà có dì Tô trợ giúp, cô vào thư phòng Phong Thiên Tuyển, dùng máy vi tính của hắn, tải xuống hình ảnh một cái bánh ngọt có vẻ đơn giản để làm mẫu, lại đi mua thêm nguyên liệu và công cụ, vất vả một buổi chiều mới có thể làm ra một cái bánh coi như tạm được.
56 Cạch một tiếng, cửa phòng Trạm Lam bị khóa lại. Cuối cùng thì Thịnh Khải cũng giống như con mèo bắt được cá, trong mắt đầy vui sướng. « Video được truyền tới đâu ? Nói địa chỉ cho tôi.
57 Edit: MộcThấy cô như vậy, Thịnh Khải cười lạnh một tiếng, lắc đầu : « Đúng là ngang tàng, về điểm này thì cô rất giống anh ba. »Nói xong, hắn thong thả bấm vật kia, giống như muốn làm cô tận hưởng tất cả đau đớn.
58 Edit: MộcThịnh Khải trừng hai con mắt, cắn răng: “Cô dám? !”“Sao tôi không dám chứ, nếu anh lại chọc tức tôi, tôi sẽ nói thế với cảnh sát đấy!” Trạm Lam quát trở lại.
59 Edit: MộcNhờ Phong Thiên Tuyển ban tặng, bây giờ Hạ Liên Triết bị cảnh sát Đông Thành phát lệnh truy nã, chỉ là Trạm Lam không ngờ anh lại mạo hiểm liên hệ với Chu Hân Nhã.
60 Edit: MộcChu Hân Nhã lấy hành lý Trạm Lam đã chuẩn bị sẵn ra giao cho cô, nhất thời không nỡ. Chu Hân Nhã mở ví da, lấy một tờ chi phiếu : « Mật mã là sinh nhật của mình, tiền không nhiều nhưng cũng đủ một thời gian để cậu và Hạ Liên Triết sống.