921 - Trà lài đi. . . Lôi Minh chỉ có thể lùi lại một bước. Thật ra bản thân hắn cũng biết, ở nơi như thế này sẽ không có loại trà đặc biệt như vậy. - Âu Dương thì sao? Thiệu Phong đã không gọi Âu Dương là tiên sinh.
922 - Các ngươi cảm thấy ta sẽ nhàm chán như vậy sao. . Lôi Minh cười khổ. Điều hắn nói là sự thật. Lôi gia bọn họ trong các đời chưa từng có người nào sống quá sáu mươi tuổi.
923 Trong mắt bọn họ, tên nam tử mặt sẹo này chẳng qua chỉ là một tên côn đồ nho nhỏ mà thôi. Bọn họ sẽ không gây khó dễ với một tên côn đồ nhỏ như vậy. Bởi vì gia hoả này còn chưa xứng! Ngược món ăn rất dễ dàng! Nhưng nếu như món ăn này quá tệ, vậy không người nào nguyện ý đi ngược.
924 - Như vậy, bằng hữu nể tình gọi ta một tiếng Hổ gia. Nếu các vị nể mặt ta, gọi ta một tiếng Hổ ca, đêm nay không có chuyện gì phát sinh. . . Hổ gia còn chưa nói hết lời Thiệu Phong đã đứng lên! Vừa nãy Hổ gia vừa nói gọi ta một tiếng Hổ ca rõ ràng đã khiến tất cả mọi người đều nhíu mày.
925 Lần trước đụng phải Thiệu Phong chính là năm năm trước. Lần đó xem như Thiệu Phong đã ra tay giúp hắn một chuyện. Mặc dù Đặng Dương là Thái tử đảng, nhưng Đặng Dương không phải kẻ vô ơn.
926 Đặng Dương chỉ vào người pha rượu kia nói. Hắn biết chẳng mấy chốc câu nói này của mình sẽ truyền tới tai của người quản lý! - Vâng. . . Vâng. . . Đây vẫn là lần đầu tiên người pha rượu này nhìn thấy Đặng Dương tức giận tới như vậy! Bên này hỗn loạn cũng khiến trên đài BO tạm thời ngừng lại.
927 Đặng Dương bất đắc dĩ nở nụ cười. Sau đó hắn đi vào trong quầy rượu, tìm một bình Thiêu Đao Tử nặng độ nhất. Tiếp đó hắn dùng một khay nâng bình rượu đi về phía trên lầu.
928 Chí ít mọi người đã từ khuôn mặt cau có vừa nãy biến thành khuôn mặt tươi cười. Đây đã là một loại chuyển biến tốt. - Đặng Dương, người trẻ tuổi các ngươi làm việc thực sự quá nôn nóng.
929 - Tòa nhà này đâu phải mới xây. Tòa nhà này phải có ít nhất hai trăm năm! Bản thân Yên Hồng là một người "xuyên qua". Nàng liếc mắt đã nhìn ra được tuổi tác của tòa nhà này.
930 - Thật ra ta vốn cho rằng tổ trạch này của Lôi tướng quân có vấn đề. Nhưng bây giờ ta có thể nói rõ ràng cho Lôi tướng quân biết, nơi này không có bất kỳ điều gì cổ quái.
931 - Thích đối với ta mà nói thực sự quá xa xôi! Âu Dương nói tới chữ thích, trong đầu lại hiện lên cái bóng dáng nữ tử đứng trong biển mai. Thời điểm nhớ tới Vệ Thi, Âu Dương không khỏi cảm thấy ngạc nhiên đối với Yên Hồng.
932 Âu Dương dùng một giọng điệu tràn ngập tự tin nói. - Ta biết. Nam nhân từng bị Lưu Tĩnh ta bắt nạt đều có thể thành đại tài! Có phải hay không, quỷ hẹp hòi nghe lén ngoài cửa kia! Lưu Tĩnh thoáng nhìn về phía ngoài cửa.
933 - Điều này không thể trách Âu Dương được. Hắn là một người chưa bao giờ tin tưởng vào vận mệnh. Bây giờ vận mệnh lại cứng rắn đẩy hắn đến một bước này, ngươi bảo hắn phải lựa chọn thế nào? Đây là lời Bạch Hủ Minh nói.
934 - Trận chiến này cho dù phải bỏ mình lão tử cũng được coi như là một thành viên của khai thiên tích địa! Lam Thông cười ha ha. Chết là đáng sợ, nhưng có lúc chết lại không đáng sợ! Trong truyền thuyết Cổ lão, Bàn Cổ khai thiên tích địa một thân hóa thế giới.
935 - Không quan hệ, hai chữ càn khôn này không phải là chữ, mà là ý! Chỉ cần ý được, chữ sẽ không quan trọng nữa! Ngược lại lão nhân xem ra có vẻ rất thấu triệt.
936 Bản thân Âu Dương cũng cảm thấy mờ mịt đối với vấn đề này. - Đừng nghĩ lung ta lung tung nữa. Không phải có một câu nói rất hay sao. Là của ngươi trốn cũng không thoát.
937 Âu Dương nói mấy câu nói này khiến nhóm người bọn họ đều nhíu mày. Thật ra những lời này của Âu Dương có chút cực đoan. Nhưng Âu Dương từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ hưởng thụ thân tình, mới có tư cách nói như vậy.
938 Thần lực trong tay Thiên Vương phát ra vô hạn. Hào quang vô tận xé rách tất cả. Một hòn đảo bay lơ lửng trong không trung dần dần từ trong một tinh không khác xuyên qua thời không bay vào! - Bạn cũ ở bên ngoài đã quá lâu.
939 - Sắp đi sao? Lưu Tĩnh nhìn Âu Dương nói. Thời điểm Âu Dương thay đổi quần áo trên người, nàng đã không ngừng hỏi dò Âu Dương. Nhưng từ đầu đến cuối Âu Dương vẫn không trực tiếp trả lời câu hỏi của Lưu Tĩnh.
940 - Đây đương nhiên không phải là biến mất. Rõ ràng là bởi vì tất cả lôi điện đều tụ tập tại một điểm, sau đó một đạo lôi điện màu đen lớn như một căn phòng sẽ từ trên cửu thiên bổ xuống.