901 Mà lúc này trên mặt Đặng Dương lại lộ ra một nụ cười khổ. Đêm nay vốn định dạy dỗ Lưu Khải Hàng. Nhưng không ngờ được nửa đường lại xông ra hai vai hề trực tiếp mở đại chiêu thuấn sát toàn trường.
902 Nhưng đáng tiếc tấm biển quảng cáo nỗi niềm khó nói không cần lo lắng kia đã bị Thiệu Phong lấy đi. Cả đời này bọn họ cũng không thể nào hiểu rõ đây rốt cuộc là cái gì.
903 - Còn tăng nữa sao? Lưu. . . Lưu bạn học! Thiệu Phong sợ mình lại gọi một câu Lưu tiểu thư, sau đó bị Lưu Tĩnh ném mất cái mặt, cho nên hắn tiếp tục đổi giọng gọi là Lưu bạn học.
904 Ánh mắt Âu Dương mang theo vài phần ảm đạm. Muốn làm người có năng lực đứng trên kẻ khác đã khó. Ai có thể ngờ được, người có năng lực làm người bình thường lại càng khó hơn? - Có lẽ trong mắt rất nhiều người, bây giờ là một thời đại hủ bại.
905 - Ha ha, thật ra chuyện này không phải là chuyện quan trọng nhất. Hôm nay Lôi Minh tôi đến đây chỉ muốn hỏi tiên sinh một câu, Thiệu Phong thế sao? Lôi Minh nói xong, rốt cuộc thoáng nhìn về phía Thiệu Phong.
906 - Không biết! Dù sao vẫn còn mười lăm năm nữa. Trong thời gian dài như vậy, ta làm sao biết được trong mười lăm năm này sẽ phát sinh chuyện gì? Nói không chừng đến lúc đó ta đã cưới vợ sinh con, quá vui sướng với cuộc sống ở đây! Trên mặt Âu Dương khẽ cười nói.
907 Một mũi tên bắn phá bầu trời, khiến toàn bộ thế giới phải run rẩy! Cảm giác này dường như đã khắc sâu trong tâm linh Âu Dương vậy. - Sư phụ, đến chín giờ cuộc thi dự tuyển sẽ bắt đầu.
908 Chỉ có điều lần này mình thật sự quá xem thường giao thông tại Bắc Kinh, cho nên mới tới trễ lâu như vậy. Lần này mình thật sự đuối lý rồi! - Trần bộ trưởng, người này là bằng hữu ta! Thời điểm tên heo kia còn muốn mở miệng nói cái gì, Đặng Thiến đã chạy tới bên này.
909 Thời điểm Âu Dương nói ra câu này, một vài nam nhân xung quanh thi nhau ném tới ánh mắt khinh bỉ. Dù sao bản thân mỗi người bọn họ đều là một nhóm chuyên tán gái loạn.
910 - Tiểu. . . Ách. . . Cô ừm. . . Từ sau khi Thiệu Phong trải qua chuyện cả nhà ngươi đều là tiểu thư, lúc này hắn có chút mẫn cảm đối với hai chữ tiểu thư.
911 Từ xưa tới nay bao nhiêu cường giả từng làm chuyện cứu vớt thế giới, nhưng bọn họ nhận được là cái gì? Sùng bái? Ghi vào sử sách? Những điều này có ý nghĩa nào đó đối với bọn họ sao? Người không tiếp xúc đến lực lượng đỉnh phong đều muốn vót nhọn cả đầu hi vọng có thể chui vào bên trong.
912 - Không trách được ngươi so tài xong lập tức không thấy tăm hơi. Ta còn tưởng rằng ngươi có chuyện gì. Hóa ra là nói chuyện phiếm tán gẫu với mỹ nữ đến mức quên cả bạn cũ! Lưu Tĩnh đối với hai cữ bạn cũ đặc biệt coi trọng.
913 - Vậy xem một chút đi! Yên Hồng biết, ép buộc Âu Dương sẽ không có tác dụng quá lớn. Bây giờ nàng chỉ hy vọng Âu Dương có thể sớm tỉnh ngộ. - Nhìn thì sao? Vùng ngoại thành Bắc Kinh có mười mấy người bị chết vì lạnh.
914 Chẳng lẽ nói chuyên gia đều tu luyện được da mặt rất dày sao? Cũng bởi vì những chuyên gia này không có năng lực, Lôi Minh bất đắc dĩ chỉ có thể tìm Âu Dương.
915 Nhìn Âu Dương thực sự tóm lấy một người từ trong bầu trời xuống, ở đây ngoại trừ Yên Hồng và Âu Dương ra, mọi người đều cảm thấy bối rối! Đặc biệt là Lôi Minh! Điều này đã lật đổ mọi khoa học hiện đại! Nước bốc hơi tạo thành mưa xuống tuyết rơi loại vào lúc này đều biến thành chó má! Công lao của những người đã tạo thành tuyết rơi mưa nhân tạo ở chỗ này không phải đều là phù vân sao? Lôi Minh lắc đầu.
916 Tôn Hạc bổ đồ đệ của Âu Dương, Âu Dương tìm mặt mũi về cho đồ đệ. Đây là ân oán cá nhân. Tài nghệ của Tôn Hạc không bằng người, cũng không thể nói được gì.
917 Chỉ có điều gió tuyết thực sự quá lớn. Tất cả Tương Thành gần như đã bị gió tuyết vùi lấp. Từ cửa sổ phóng tầm mắt nhìn ra bên ngoài, phần lớn những căn nhà thấp bé đã bị vùi lấp hoặc là ép sụp.
918 Mỗi thế giới có quy tắc của riêng thế giới đó. Muốn lấy nhân lực cưỡng chế, khống chế tất cả những điều này chính là một loại biểu hiện điên cuồng. Âu Dương cũng không biết tất cả những điều này, hoặc là cho dù hắn biết hắn cũng nghĩ không ra rốt cuộc tất cả những điều này là vì cái gì!.
919 Cũng chính lần đó, tên của Thiệu Phong đã được dị năng giới biết tới! Tử Thần nói, đây là huynh đệ của ta! Dám đụng đến người huynh đệ của ta, cho dù ngươi trốn ở tận chân trời góc biển lão tử cũng sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn! Cho dù ngươi chạy ra khỏi hệ ngân hà, lão tử cũng có thể bổ ra hư không lấy mạng của ngươi! Tử Thần nói thật sự đủ khí phách.
920 Mấy người đi trên đường phố Bắc Kinh. Bọn họ không lựa chọn đi xe sang trọng hoặc gọi người tới đón. Bởi vì với thân phận của bọn họ, sẽ không làm ra những chuyện có thể mất mặt như đám nhà giàu mới nổi.