501 Sau khi Pháp Thân, Hoàng Thiên biến mất một trăm năm, trăm năm này Hoàng Thiên một mình tiến vào trong Vạn Thú Quật để lần thứ hai ngộ kiếm. Trong những cuộc chiến đấu sinh tử, Hoàng Thiên rốt cuộc cũng bước được vào giai đoạn tiếp theo của kiếm thuật - ta chính là kiếm!Ta chính là kiếm, đây cũng là nhân kiếm hợp nhất chân chính.
502 Hoàng Thiên đối với Âu Dương đặc biệt có lòng tin, hắn tin rằng nam tử có được kinh lịch không khác gì với mình tuyệt đối sẽ không sống một cuộc sống tạm bợ qua ngày.
503 - Cường giả đệ nhất thiên hạ Âu Dương! Đội trưởng, hắn thực sự là người đi ra từ Kỵ sĩ đoàn Đao Nhọn chúng ta sao?Tuy rằng ngoại giới có lời đồn nói rằng cường giả đệ nhất thiên hạ Thần Tiễn Âu Dương trước khi đi ra từ Đa Văn tiểu thế giới, ban đầu chính là thành viên ở trong Kỵ sĩ đoàn Đao Nhọn, nhưng đám đoàn viên ở phía dưới đối với điều này thủy chung vẫn tràn ngập hoài nghi.
504 Ba đời trung liệt, ba đời đều là kiệt xuất đứng đầu chiến trường, Bì gia đã được con dân Đại Vận ghi nhớ trong lòng. Mà lần này, Đại Vận lại khai chiến cùng Tây Kỳ một lần nữa, Tây Kỳ một đường thế như chẻ tre, liên tiếp phá tan ba đạo phòng tuyến biên quan của Đại Vận, Bì Hướng Nam một lần nữa dẫn dắt Kỵ sĩ đoàn Đao Nhọn đi lên chiến trường, nhưng lần này tình huống lại không phải lạc quan như vậy.
505 Thế nhưng vệ binh này mới vừa xoay người đi được vài bước, thanh âm Bì Ba lại một lần nữa vang lên:- Dừng lại! Gọi tất cả người trong phủ đệ tới đây, dùng lễ tiết tối cao chuẩn bị nghênh đón khách nhân tôn quý nhất.
506 - Tốt! Tốt! Tốt!Thấy cử động này của Âu Dương, Bì Ba liên tiếp nói ra ba chữ tốt. Thiên hạ đệ nhất nhân, Thần Tiễn Âu Dương có thể làm như vậy với mình, điều này đã nói rõ lên tất cả.
507 Nam tử đầu đội vương miện, mặc long bào, tay trái cầm theo một thanh trường kiếm màu vàng, lúc này hắn đang đứng trước bức tượng Âu Dương giương cung phá thiên.
508 - Hoàng Thiên!Sau khi giao xong chiếc chuông, Âu Dương cũng không nán lại quá lâu, việc trần duyên cần làm hắn đều đã làm, hôm nay hắn còn có một việc cuối cùng, đó chính là quay trở về Kháo Sơn thôn, nhìn xem sơn thôn nho nhỏ mà hắn xuyen việt qua đã từng ở đó, nhìn xem Dã Trư lâm có còn như trước hay không.
509 - Đó. . . đó là Thần Tiễn!Đội trưởng vệ binh run run lên tiếng. - Đội trưởng! Đó. . . đó là Thần Tiễn sao? Ngươi không say đấy chứ?Một vệ binh hiển nhiên không thể tin được.
510 Quả thực đúng là vì bản tính này hắn mới có thể đi tới ngày hôm nay, cái gì tị sư cái gì thần sư kỳ thực chẳng qua chỉ là ngoại lực, dù cho không có Tứ Phương Chiến Kỳ, Âu Dương từng bước một vững vàng đi tới, có lẽ sẽ cần thêm thời gian, nhưng một ngày nào đó hắn vẫn có thể đi tới đỉnh cao như ngày hôm nay.
511 Nhưng nhiều thi thể như vậy dưới kiếm quang của người này dĩ nhiên lại không hề có bất kỳ sức phản kháng nào lập tức bị chém nát, nam tử mặc long bào đội vương miện bên cạnh mình rốt cuộc mạnh tới cỡ nào?- Đi thôi! Hắn đã tỉnh lại, hắn sẽ không tùy tiện đi ra khỏi tầng thứ sáu Tỏa Yêu Cảnh, chúng ta cũng nên bước lên con đường cuối cùng rồi!Hoàng Thiên Đại Đế chỉ chốc lát đã thanh lý sạch sẽ đám thi thể bò ra từ Tỏa Yêu Tháp, lúc này hắn cũng đi trước một bước trực tiếp tiến thẳng vào Tỏa Yêu Tháp.
512 - Cung gì vậy?Đám người xung quanh vẻ mặt kho hiểu nhìn về phía người này, không rõ là gã yêu cung thủ kia rốt cuộc đang nói gì. - Thứ Kiêu Cung! Ta nhớ ra rồi, đó là Thứ Kiêu Cung! Đó là thánh khí Thứ Kiêu Cung! Kia nhất định là Thần Tiễn đại nhân rồi! Thần Tiễn đại nhân không ngờ lại tiến vào Sinh Tử Cảnh!Yêu cung thủ kia thoáng cái đã nhớ ra, có thể tản ra quang mang đỏ sẫm, còn có cả sự linh động như vậy, trên đời này chỉ có một cây cung duy nhất.
513 Theo Âu Dương ngày càng đến gần, Trịnh Khôn cuối cùng cũng loáng thoáng nhìn rõ được khuôn mặt Âu Dương, vào giờ khắc này trên mặt Trịnh Khôn lộ rõ vẻ giật mình.
514 - Vậy ngươi có thích hắn hay không?Hoàng Thiên Đại Đế hỏi lại một lần nữa, kỳ thực những lời này quả thực chính là phế thoại, chỉ cần không phải người mù, hai người đi theo nhau cùng một chỗ không rời, ai nhìn vào cũng có thể thấy được ánh mắt Vệ Thi nhìn Âu Dương tuyệt đối không phải là như bằng hữu bình thường.
515 - Không cần phải thương tâm, đây có thể chính là mệnh của ta, trước khi chết ta có thể gặp lại được ngươi, có thể thấy được đệ tử của ta có tiền đồ như thế, còn gì không hài lòng nữa.
516 Hai người bọn họ đã thấy rõ Âu Dương tiến vào tầng thứ năm cùng tầng thứ sáu, giờ này bọn họ không hy vọng Âu Dương sẽ tiến vào, bởi vì trong mắt bọn họ, cho dù là Âu Dương tiến vào đi chăng nữa cũng chỉ có một đường chết.
517 Triệu Cương là một cô nhi, hắn không cha mẹ, ngay cả bệnh chết đi cũng không có ai vì hắn mà tổ chức lễ tang. Chẳng qua thời Triệu Cương sau khi chết vẫn có được người đưa tang hắn.
518 Âu Dương rất thức thời không lên tiếng, hai người dường như đã trở lại sân thi đấu của thế giới, cảm nhận được vô số tiếng hoan hô của mọi người xung quanh, hai người đứng ở giữa sân, bắt đầu điều chỉnh lại cũng cùng tên của mình.
519 - Âu Dương! Đối với người khác ta có thể là Hoắc Khải Phong, nhưng đối với ngươi mà nói, ta vĩnh viễn đều là Triệu Cương ! Hiện tại có thể ngươi sẽ không hiểu, thế nhưng một ngày nào đó ngươi sẽ hiểu ra vì sao hôm nay ta lại làm như vậyTrên mặt Triệu Cương vẫn là vẻ không buồn không vui như trước.
520 Mọi người bên ngoài chỉ có thể cảm nhận được Tỏa Yêu Tháp chấn động, nhưng bên trong Tỏa Yêu Tháp, Vệ Thi cùng Hoàng Thiên Đại Đế lại cảm nhận thấy như long trời lở đất! Hai người bọn họ liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được một sự khiếp sợ từ trong mắt đối phương.