Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Yes, You're My Master!! Haruno Sakura - Charlotte

Chương trước: Memories



Chương 34 : Haruno Sakura - Charlotte

Các mem yên tâm, au đang đọc "hạt giống tâm hồn" nên độ đen tối ở đây ít bỏ xừ ra (=゚Д゚=)

"Ký ức" của Sakura...

- Sao cô chạy chậm thế hả?

- Im ngay, anh biết là tôi đang đau chân mà!

Cô nhíu mày nhìn tên con trai có quả đầu đít vịt trước mặt mình, miệng không ngừng lẩm bẩm cái gì đó...

- Mà, anh gọi tôi ra đây làm cái gì vậy?

- Có thể giúp tôi tìm viên đá Charlotte màu xanh dương mà Daisuke san đánh rơi không?

- Anh tự đi mà tìm lấy =_= tôi không có rảnh, bác gái cần tôi giúp một số việc...

- Cô dám chống đối à?

- Sao không dám, ple!

Sakura lè lưỡi trêu ngươi anh, nở một nụ cười đắc thắng và ánh mắt khinh bỉ bậc nhất. Anh đã bắt nạt cô nhiều lần rồi, đây là lúc lật ngược tình thế. Nhưng Sasuke đâu có lật đổ dễ dàng như vậy, anh muốn gì là phải được thứ đó. Nếu không thì kết quả thường không bao giờ ngờ tới.

- Vậy đừng trách tôi nương tay.

- Eh?

Ghì chặt lấy cô xuống bãi cỏ xanh mướt, anh khiến cô phải im lặng lập tức bằng một nụ hôn ngọt ngào đầy tính chiếm hữu. Sakura không kịp phản ứng, không lẽ anh định...

- Đây là ở ngoài trời đó, đồ biến thái!!!

- Yên tâm, hai bác ấy và tên ngốc đó nhìn quen rồi nên không sao đâu...

- Cái gì? Nhìn quen là sao???

Sakura hốt hoảng, anh cười như đang trêu tức cô. Bàn tay của quỷ kéo khóa áo chầm chậm, nhận ra điều bất thường, cô nhanh chóng sử dụng "lên gối hạ bộ". Một lần thốn nhất trong đời của Uchiha Sasuke.

- Cô dám...

- Ahaha! Vô sinh chưa hả tên biến thái!!!

- Được lắm!!

Anh dùng hai chân kẹp chân cô lại, từ người toả ra những chiếc xích sắt trói hai tay cô lại. Sắp phải chứng kiến cảnh bạo hành trẻ em rồi. Đề nghị cậu chủ #ngưng_ngược_đãi.

Những ngón tay thon dài luồn vào mái tóc anh đào kia, anh cúi xuống đặt đôi môi bạc của mình lên làn môi mỏng manh yếu ớt kia. Nuốt trọn từng hơi thở và câu nói van xin.

Thân phận hèn mọn này nguyện trao cho anh suốt đời.

- Làm ơn...

- Hn? Tôi không dừng lại được, cô xinh đẹp thật đấy...

- Chạm vào em đi!

Tính quyến rũ anh bằng giọng nói đó sao? Ngay từ đầu anh đã bị hớp hồn bởi nó rồi.

- Là em tự nguyện đấy nhé...

Anh liếm mép, định thưởng thức đôi gò bồng đảo ngon lành kia thì chợt nhận ra mục đích mình đến đây. Anh thu xích sắt lại, đứng dậy rồi phủi quần áo.

- Đi tìm viên đá đó mau, trước khi thảm hoạ xảy ra...

Có chút thất vọng trong đầu cô gái tóc hồng, Sakura kéo khóa áo lên rồi vung tay bới tìm trong thảm cỏ.

- Nè, tui biết là nó khá quý hiếm và đắt tiền, bộ nó quan trọng lắm sao?

- Đây là vật bảo hộ của tộc Uchiha, hôm nay là ngày mà viên đá đó phát huy tác dụng...

- Bộ hôm nay có chuyện gì khủng khiếp lắm sao?

- Thứ sáu ngày 13, đây là ngày mà các zombie trồi lên mặt đất để sinh sôi và xâm chiếm lãnh thổ của loài người. Việc sẽ trở nên tồi tệ hơn nếu không có viên đá saphia đó, nó ngăn chặn xác sống sinh sôi. Mỗi nhà đều có một cái và treo lên trước cửa nhà! Phải đảm bảo viên đá có mặt trước 19:00...

Cô xanh mặt, trên thế giới này mà cũng có xác sống sao? Khi xem các season của Walking Dead, cô có thể hình dung bọn chúng ở ngoài đời như thế nào.

Có ai xem Walking Dead chưa nà?

- Sasuke, đừng rời khỏi tui nếu chưa tìm được viên đá đó...

Giọng cô run run, xen lẫn chút sợ hãi. Anh cười thầm, cuối cùng cũng có người dựa dẫm vào anh. Thú vị thật.

- Tất nhiên rồi, chủ đâu bỏ rơi đồ chơi được...

Một thứ gì đó rơi vào đầu Sakura, nó cứng nên rất đau.

- Waaa, xác sống, chúng ta sắp chết rồi!!!! ( ºÄº )

Cô bám chặt lấy thân hình của cậu, rưng rưng nước mắt vì sợ.

- Tìm thấy rồi...

Cậu nhặt lấy viên đá lên, tại sao nó lại ở trên cây được nhỉ?

- Hú hồn chim én...

Cô thở dài, vậy là tối nay được sống rồi.

Phòng ngủ của Sakura...

- Ư-ưm... Đừng sâu quá, sẽ có thai đấy...

Cô oằn mình rên rỉ. Cái cảm giác nóng ấm bên trong cơ thể, dịch chảy ra khắp giường thật kích thích. Có khi còn phê hơn lúc hút shisha.

Cô bấu chặt lấy ga giường, khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi ngẩng lên cao, phần thân dưới ôm lấy vật thể đang đi sâu vào bên trong. Trong khi người kia vẫn bình thản mặc dù trong lòng gào thét dữ dội.

- Ha...a...a...

Tiếng kêu đứt quãng tạo nên giai điệu khiêu gợi. Càng kêu, bản lĩnh đàn ông càng lộ rõ. Anh nhuớn người lên, dùng hai bàn tay ôm chặt lấy hai bên ngực cô, ấn mạnh vào đầu nhũ hoa. Xoay xoáy nó rồi mân mê cho đến khi cứng hẳn.

Anh rút ra, dùng hai tay giữ chặt lấy hai chân, dang rộng nó ra và luồn lưỡi vào bên trong.

- Ôi...a...a...a...

Cô tuôn ra đầy miệng anh, thật đáng sợ ( ̄3 ̄)

*cốc cốc*

- Cậu Sasuke, bữa tối đã sẵn sàng...

- Sao lúc nào cũng bị phá đám là sao? *lẩm bẩm* -_-+ Được rồi, cháu ra ngay...

Sakura gục xuống, cuộn tròn trong chiếc chăn ngây thơ nhìn anh.

- Muốn nữa hả? ~_

~- Không, đói... (~_^)

- Mặc quần áo vô rồi xuống ăn...

Anh vớ lấy đống quần áo vương vãi dưới sàn, bĩu môi nhìn cô. Thực ra vẫn còn muốn lắm. Nhưng vì kiêu không thèm nói thôi ≡^ˇ^≡

18:59, bên ngoài trời mưa to, gió mạnh làm Charlotte văng khỏi bức tường và lọt vào ống nước. Cảm giác bất an của mọi người trỗi dậy khi tiếng chuông đồng hồ điểm 19:00. Buông đũa xuống, cô vào nhà vệ sinh. Bất chợt điện trong nhà tắt cái phụt. Sakura giật mình. Đưa tay quờ quạng trong bóng tối. Sập cầu dao à?

Trong bóng tối đáng sợ, cô cảm giác có cái gì đó đang di chuyển và nhìn mình. Nỗi lo biến thành nỗi sợ, cô ôm miệng khóc không thành tiếng.

Bất chợt từ đằng sau một bàn tay vươn ra ghì chặt lấy cô vào lòng.

- Ơ... Ơ... - cô run rẩy, lẽ nào là ma?

- Suỵt, là tôi đây. Bên ngoài thời tiết khá xấu, tôi phát hiện ra Charlotte đã không còn trên tường nữa, chắc bị gió cuốn đi rồi. Cầu treo bị đứt, sét đánh trúng trạm điện gần đây, với lại chúng ta cần cẩn thận...

- Sasuke... - cô ôm chặt lấy anh, khóc nấc lên.

- Tôi sẽ luôn ở bên cô mà, đừng lo!

- Daisuke và Mikio đâu?

- Họ nhìn thế thôi nhưng từng là những sát thủ thời trẻ đấy, yên tâm. Tôi tin họ tự lo liệu được!

- Tui vẫn thấy lo lắm...

Một tiếng xoảng phát ra từ trong bếp. Cả hai chảy mồ hôi hột. Ai thế?

Cánh cửa bỗng bật mở "keeeetttt". Một bóng người xuất hiện...

Loading...

Xem tiếp: Love For You

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

[Miêu – Thử] Dữ Tử Thành Thuyết

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11


Những Ngày Đợi Nắng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 28


Vọng Giang Nam

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 28


Trúc Mã Nhà Tôi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 76


Gian Thần Quỳ Xuống Cho Trẫm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 90