21 - Âm dương đã phân, trong đục đối lập, sinh tử trái ngược, tịch!Tùy Qua khẽ quát một tiếng. Toàn bộ nguyên khí cỏ đuôi chó mới vừa phun ra, lập tức hấp thu toàn bộ trọc khí của Tùy Qua.
22 - Phòng giáo dục có rất nhiều chuyện sao? Tùy Qua bình thản nói: - Bộ phận hành chính đại học, không phải là bộ phận thanh nhàn nhất, nhàn rỗi nhất sao? - Ai nói với cậu như vậy!Triệu Đông Kiện giận tím mặt, mặc dù phòng giáo dục bình thường đúng là không có nhiều chuyện, nhưng hắn vẫn không thể để một học sinh nói như vậy.
23 Đầu trọc sửng sốt, mơ hồ cảm giác tình huống không ổn, sau đó nháy mắt với ba tên còn lại. Ba người này, lần lượt rút từ trong lồng ngực ra một ống tuýp dài đến một thước, đập vào người Tùy Qua.
24 - Nếu như có lần sau, tôi sẽ cắt đứt hai cái tay của hắn! Tùy Qua khí thế khinh người nói với tên đầu trọc, sau đó xoay người rời đi, tỏ ra không có việc gì, cũng không thèm để ý đến Chu Xử Nhất đang nằm rên rỉ trên mặt đất.
25 Lại nói Võ Tòng trong « Thủy Hử truyện » , một bữa ăn bốn cân thịt bò chín, mười tám bát rượu, đánh chết một con hổ. Những điều này đều là ví dụ rõ ràng.
26 Bất luận là người đến mua cao dán, hay là người đến xem náo nhiệt, cũng đông hơn hôm qua rất nhiều, vì vậy Tùy Qua cũng làm ăn tốt hơn. Tùy Qua gào to bán từng miếng cao dán.
27 Bởi vì bị kính râm che mất gần nửa mặt, Tùy Qua cũng không thấy rõ khuôn mặt của mỹ nữ, nhưng nhìn từ vóc người, làn da, phong cách của nàng, tựa hồ cũng là một vị đại mỹ nữ.
28 Hiện giờ, mặc dù Hứa Hành Sơn đã về hưu, nhưng hắn vẫn là viện sĩ suốt đời của khoa, của học viện. Nhưng một lão giáo sư tôn kính như vậy, hôm nay lại nằm trên giường bệnh, chịu sự hành hạ của đủ loại bệnh tật.
29 - Cỏ dại ca, đi thôi. Cho đến khi Hứa Hành Sơn vỗ vai Tùy Qua, hắn mới phục hồi tinh thần, trong đầu vẫn in đậm nụ cười rạng rỡ của Đường Vũ Khê. Chẳng lẽ, đây chính là cảm giác mối tình đầu?Nếu quả thật như vậy, mối tình đầu của bạn học Tùy Qua, tựa hồ cũng muộn hơn người khác.
30 Cho nên, nhận biết lai lịch của một loại cỏ cây, chữa trị vài cọng hoa cỏ, quả thực dễ như trở bàn tay. Kinh ngạc trong chốc lát, nhất thời lòng tin của Hứa Hành Sơn đối với Tùy Qua cũng tăng lên nhiều, vội vàng hỏi: - Tiểu Tùy, ánh mắt của cậu thật là lợi hại, có phải có cách chữa trị gốc hoa cúc này hay không? Tùy Qua nói: - Có mấy phần nắm chắc.
31 Cửu diệp huyền châm tùng! Thật sự là Cửu diệp huyền châm tùng!Tùy Qua thầm sợ hãi kêu lên , vì vậy một phần nước trà vẩy vào y phục của hắn. Hứa Hành Sơn thấy Tùy Qua rất có hứng thú với món tiêu bản lá thông đó, liền hỏi: - Tiểu Tùy, cậu thích tiêu bản đó sao? Nếu thích cứ nói, tôi sẽ tặng cậu.
32 - Không có cách nào, chúng tôi cũng chỉ là thuận theo thời đại. Tùy Qua nói: - Xã hội bây giờ chính là như thế, đồng dạng một món dồ, dân mua giá khác, quan mua giá khác.
33 Trong năm loại này, dược thảo tích chứa nguyên khí cỏ cây ít nhất, cho nên chỉ có thể trị bệnh cứu người. Nhưng có một số dược thảo bởi vì sinh trưởng thời gian dài, hấp thu đầy đủ thiên địa linh khí, cũng có thể lột xác thành linh thảo.
34 Nếu vị nhân viên cửa hàng bán hạt giống dã sơn sâm cho Tùy Qua nhìn thấy cảnh tượng bây giờ, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc. Khi đó, hắn có lẽ sẽ cho rằng, hắn mới là chày gỗ chân chính.
35 Học sinh đi ngang qua thấy thế, khinh bỉ thấp giọng mắng Tùy Qua: - Đồ trai bao! Tùy Qua đồng học không biết mình đã trở thành trai bao trong mắt người khác, sau khi lên xe, ánh mắt vẫn dừng lại trên người Đường Vũ Khê, không hề rời đi.
36 - Đúng, Ly Hỏa châm pháp rất thịnh hành ở đời nhà Thanh. Hứa Hành Sơn khẽ vuốt cằm nói. Vẻ mặt La Văn Uyên càng thêm đắc ý. - Thật ra, không cần châm cứu, cũng có thể khỏi hẳn.
37 Tùy Qua mở túi nhựa, một mùi thuốc thanh tân lập tức tỏa ra. Nhìn Tùy Qua lấy từng gốc dược thảo từ trong túi nhựa ra, La Văn Uyên châm chọc nói:- Chẳng lẽ cậu cho rằng dược thảo tươi sống, sẽ nấu lên được một bát thuốc khác biệt sao?- Không, những dược thảo này là tôi trồng, không chỉ tươi sống đơn giản như vậy.
38 Đường Vũ Khê và Hứa Hành Sơn hơi sững sờ, hiển nhiên không ngờ Tùy Qua đồng học lại bức bách người khác như vậy. Tùy Qua vốn không muốn làm như vậy, nhưng ai bảo La Văn Uyên chủ động khích bác hắn.
39 Đường Vũ Khê rất nhanh thu hồi ánh mắt, trên mặt hiện ra nụ cười sáng rỡ, thản nhiên cười nói: - Hôm nay tôi cảm thấy rất vui mừng, vì trong lớp học nhìn thấy một khuôn mặt mới.
40 Đường Vũ Khê cố ý nhấn mạnh hai từ "nói chuyện". Giáo viên tìm học sinh nói chuyện, chính là muốn triển khai giáo dục, phê bình. - Cô Đường, em sai rồi.