41 - Hàng hiệu?Đường Vũ Khê kinh ngạc nói, nàng làm sao cũng không nhìn ra trang phục trên người Tùy Qua là hàng hiệu gì. - Chân Đặc Tư. Tùy Qua nói. Đường Vũ Khê và nhân viên cửa hàng đồng thời im lặng.
42 Bị Tô Y Nhu kích động, mọi người xung quanh bắt đầu nóng nảy, rối rít chỉ trích hành động đáng xấu hổ của Đường Vũ Khê. - Xã hội bây giờ thế nào vậy, không ngờ giáo viên còn đi dụ dỗ học sinh!- Không phải chứ, mặt mũi cũng không tệ, không ngờ phẩm đức bại hoại như vậy.
43 - Tôi nào dám làm phiền Thiết Long ca. Chu Xử Nhất cười nói, Thiết Long tới bệnh viện đón hắn, khiến hắn cũng cảm thấy có thể diện:- Nhưng, nếu Thiết Long ca đã tới, vậy tôi sẽ ngồi nhờ xe anh đến Đông Đại, đi thôi.
44 Vừa nhắc tới Cuồng Hùng, Chu Xử Nhất không rét mà run. Hung danh của Cuồng Hùng, hắn đã sớm nghe nói. Cho nên, mặc dù trong lòng không vui, vẫn phải cẩn thận chọn lựa mỹ nữ cho Tùy Qua.
45 Cửa sổ đóng chặt, rèm cửa sổ cũng bị kéo lại. Trong phòng, đèn trên tường phát ra một loại ánh sáng lờ mờ, chiếu xạ một nữ nhân vô cùng lẳng lơ đang nằm nghiêng trên giường.
46 - Không có hứng thú!Tùy Qua lạnh lùng cự tuyệt lời mời của Thiết Long:- Hoặc là mang người của ngươi cút ngay, hoặc là ta đánh các ngươi cút! - Tùy huynh đệ, tôi biết cậu có thể đánh, nhưng một mình cậu có thể đánh được bao nhiêu? Hai mươi, năm mươi hay một trăm, hai trăm người? Huynh đệ Cuồng Hùng bang chúng tôi, nói ít cũng có năm sáu trăm người, cậu đánh hết được không? Thiết Long nói: - Suy nghĩ thêm đi, đối nghịch với Cuồng Hùng bang sẽ không có kết quả tốt đâu.
47 Tùy Qua cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, loại trừ lá thông ở huyệt ngủ của ngự tỷ mị hoặc. Chỉ chốc lát sau, ngự tỷ mị mới yếu ớt tỉnh dậy. Lúc này, Tùy Qua đã rất tự giác đứng bên ngoài bồn tắm, hơn nữa nhanh chóng mặc xong quần áo.
48 Đập vào mắt hắn là đủ loại áo lót, quần lót, đồ ngủ, tất chân. . . màu sắc tươi sáng, hình thức khêu gợi. Đối với một nam sinh, nhất là một tiểu sơ nam, du tẩu trong hoàn cảnh như vậy, cảm giác thật sự khó miêu tả.
49 - A, không ngờ tiểu đệ đệ lại là một học sinh giỏi thích học tập. Thẩm Quân Lăng cười nói:- Như vậy, lưu lại số di động của cậu đi. - Lưu lại số điện thoại? Tùy Qua có chút nghi ngờ, nữ nhân này rút cuộc muốn chơi trò gì đây.
50 Hôm nay khí trời rất nóng bức, giống như tâm tình lúc này của Tùy Qua. Mười mấy phút sau, một chiếc xe buýt chở đầy hành khách lái vào sân ga. Một nhóm người chen chúc nhau ra.
51 - Được rồi, nếu anh đã nói bệnh viện này xem kiếm lời là mục đích, vậy chúng ta tạm thời xem bệnh viện là một công ty đi. Lam Lan nói: - Nếu là công ty, như vậy sẽ có được có mất? Bệnh viện các vị xuất động xe cứu thương, đây xem như một loại đầu tư làm ăn? Nếu như người bệnh lên xe cứu thương tới bệnh viện, trả tiền chữa trị cho bệnh viện các vị, các vị sẽ có lợi nhuận, đúng không? Ngược lại, người bệnh không lên xe cứu thương, điều này nói rõ đầu tư của các vị thất bại, đúng không? Nếu là đầu tư thất bại, đương nhiên nên do bệnh viện các vị gánh chịu, tại sao còn muốn người bệnh gánh chịu? Chẳng lẽ bệnh viện làm ăn chỉ có thể kiếm lời, không thể thua lỗ? - Không sai! Bệnh viện các người thật sự muốn kiếm tiền đến phát điên rồi!- Các người mở xe cứu thương hóng gió, còn muốn đòi tiền người khác sao? Không ít người bắt đầu lên tiếng ủng hộ Lam Lan.
52 Trên con đường tiến về Phát Phong trấn, không có một bóng người, xe cộ đi lại cũng rất ít. Một bên đường là rừng cây rậm rạp, bên còn lại là vườn táo.
53 Tùy Qua nghĩ thầm, lường trước quả đấm của đối phương có lẽ sẽ không đả thương được mình. Ý nghĩ này vừa xuất hiện, đột nhiên cảm thấy đầu vai nóng lên, sau đó một trận đau nhức, Tùy Qua cực kỳ hoảng sợ.
54 Trên thực tế, ngay cả Tùy Qua cũng không biết tại sao mình lại sử dụng "chiêu" này, chỉ thấy quyền phong của Sơn Hùng sắc bén, quyền pháp tinh diệu, tựa hồ mình sắp tai vạ đến nơi, cho nên trong lòng chấn động, sử xuất ra chiêu số đơn giản này.
55 Tùy Qua đồng học lúc này mới tránh khỏi cục diện khó xử, định thần nhìn lại, thì ra đây là vị an ninh giúp hắn thu thập Triệu Đông Kiện ở cửa phòng ăn hồi trước.
56 Đường Vũ Khê nói, chợt giễu cợt một câu: - Nhưng người có linh hồn hèn hạ như cậu, không xứng thưởng thức bọn chúng. Linh hồn hèn hạ?Nữ nhân ghen ghét thật là đáng sợ.
57 Khu ngoại ô thành phố Đông Giang. Tay chân quấn băng gạc, cả người đầy mùi thuốc, Sơn Hùng khập khễnh trở về nhà. Tối hôm qua, Sơn Hùng và đám "tiểu đệ tinh nhuệ" tựa hồ đều tiến vào bệnh viện.
58 Dựa theo suy đoán của Tùy Qua, vết thương trên người Sơn Hùng muốn khỏi hẳn, ít nhất phải cần thời gian mười ngày nửa tháng. Nhưng bây giờ xem ra, nhiều nhất là ba ngày nữa, Sơn Hùng sẽ khỏi hẳn.
59 Huống chi, trở thành đại ca, cũng không phải lý tưởng của Tùy Qua. - Tùy huynh đệ, một lời của Sơn Hùng này là nhất ngôn cửu đỉnh, không phải nói giỡn với ngài.
60 Nhận được sự cho phép của Tùy Qua, con giun ngân âm đột nhiên há mồm, dùng sức khẽ hút lấy rễ cây dã sơn sâm. Chỉ nghe thấy một tiếng "phốc", con giun ngân âm đã nuốt vào nửa cây dã sơn sâm, khiến bụng của nó cũng lớn lên gấp hai!Tên tiểu tử này, quả thực ăn như hổ đói!Con giun ngân âm không hổ là hồng hoang dị chủng, nhanh chóng nuốt lấy gốc cây dã sơn sâm, tiêu hóa toàn bộ.