261 Rửa mặt xong, Tùy Qua đang muốn rời khỏi phòng ngủ, lúc này có một điểm vàng bắn nhanh đến, sau đó dừng trước mặt Tùy Qua một thước. Ảnh Phong đột nhiên tới , hơn nữa tựa hồ còn nói cho Tùy Qua có chuyện xảy ra.
262 - Ngươi đoán đúng. Lâm Tiểu Thập nói:- Lão đầu tử nhà ta xảy ra chuyện. - Chuyện gì?- Mẹ kiếp. Một con "yêu tinh" bên ngoài xui khiến hắn đi Châu Âu du lịch, sau đó lại cùng hắn đi leo núi, lão đầu tử nhà ta làm gì có hơi sức như vậy.
263 Nhưng, Lâm Tiểu Thập không đáp ứng cũng không sao. Tùy Qua cũng không phải là người thiếu tiền, nếu như không trả đủ tiền, hắn sẽ không trị liệu cho hạng người làm giàu bất nhân này.
264 Lâm Tiểu Thập nói như vậy, cũng là hợp với tâm ý của Lâm Thập, hắn nói:- Xem ra con không phải thằng đần, ít nhất hiểu được đạo lý này. Hừ, con phải biết rằng, tất cả mọi thứ của các con đều là của cha.
265 Tùy Qua nhìn trùm bất động sản vẫn dốc sức chinh phục đỉnh cao, bình tĩnh nói:- Lâm lão bản, còn muốn leo núi không?Lâm Thập nhìn Tùy Qua, hừ lạnh nói:- Ngươi đang ở đây dùng giọng nói của người bề trên nói chuyện với ta? Đừng quên, ta là bệnh nhân của ngươi, nhưng cũng là khách hàng của ngươi, mặc dù nói khách hàng là thượng đế có chút khoa trương, nhưng ít ra ta cũng được xem là thần tài đem tiền đến cho ngươi?- Đưa tiền chính là thần tài?Tùy Qua cười nhạt:- Những người ôm tiền đi mua nhà, không phải cũng là thần tài của các ngươi sao? Nhưng, hình như các ngươi cũng không xem bọn họ là thần tài, mà là đầy tớ! Nhưng được rồi, ta cũng không bình luận thủ đoạnbuôn bán của các ngươi.
266 Lâm Thập an bài người đưa Tùy Qua trở về thành phố Đông Giang, sau đó vẻ mặt âm tình bất định. Không khí trong phòng có chút quỷ dị. Người của Lâm gia câm như hến, không người nào muốn mở miệng nói câu đầu tiên.
267 - Đưa giấy tờ cho ngươi, thật sự có thể sống sao?Tùy Qua cười nhạt:- Ngươi nghĩ ta ngu như vậy sao?- Ít nhất, có thể làm cho ngươi bớt chút hành hạ. Sát thủ nói.
268 - Cái này gọi là trong họa có phúc!Sơn Hùng cảm khái nói, vẻ mặt hơi có chút đắc ý. Lần này Sơn Hùng mất đi hai tay, mới đầu thật sự có chút nản lòng thoái chí.
269 Bình thường, người bị sát thủ tập kích, cũng sẽ trăm phương ngàn kế nghĩ cách tránh né đuổi giết, thậm chí không tiếc tiền chạy ra nước ngoài. Nhưng Tùy Qua thì trái ngược, tựa hồ lo lắng những sát thủ này không tìm được hắn.
270 Trong ba người đó, chỉ có một người cực kỳ kiên cường, cũng không chịu phối hợp, nhưng khi Tùy Qua trồng một gốc cây củ cải quỷ dị lên ngực hắn, hắn lập tức mềm nhũn, trở nên phục tùng.
271 Có thể nói, trước mắt Tùy Qua chỉ không bắt được đạn mà thôi. Về phần những vũ khí khác như cung tên, phi đao, ám khí. . . . hoàn toàn không thể vượt ra khỏi năm ngón tay của Tùy Qua.
272 Tên sát thủ âm trầm này, không xứng với cái tên uy phong như vậy, cho nên Tùy Qua cảm thấy gọi hắn là ruột già heo thì đúng hơn. Nhưng chuyện Ngư Trường làm ra, đúng là ngoài dự liệu của Tùy Qua.
273 - Đúng vậy. Tùy Qua nói:- Ngay cả em cũng có thể đoán được. Dù sao, cũng không ai muốn dễ dàng tổn thất một trăm tỷ như vậy, đúng không? Mặc dù phần lớn đều là tài sản, nhưng hiện nay tiền giấy mất giá, tài sản ngược lại lại có giá trị.
274 Sau khi gốc cây Tam Nguyên Kinh Dịch thảo mọc lá, chiếc lá trở nên đỏ lòm, nghiễm nhiên giống như mạch máu con người. Tùy Qua lại bắt đầu giải thích với Đường Vũ Khê:- Bởi vì gốc cây này đã mọc rễ nẩy mầm trong trái tim của hắn, cho nên rễ cây của nó đã gắn kết với mạch máu trong trái tim của hắn, sau đó máu huyết khắp người hắn cũng sẽ trở thành chất dinh dưỡng của gốc cây này.
275 Trong lòng Tùy Qua lại bắt đầu thấp thỏm, nhưng số điện thoại vừa rồi, hắn thật sự không thể nghe. Sau khi đến thành phố Đông Giang, Tùy Qua và Đường Vũ Khê mỗi người đi một ngả.
276 Dĩ nhiên, Thẩm Quân Lăng vốn chính là một vưu vật, loại vưu vật này càng nhìn càng thấy tim ngứa ngáy. Cho dù Tùy Qua cũng nhìn đến ngây người. - Tỷ. .
277 - Đại tỷ, tổn hại người cũng chừa lại cho tôi chút mặt mũi chứ. Tùy Qua buồn bực nói. Nhưng cẩn thận suy nghĩ, những lời của Thẩm Quân Lăng thật sự nói đến điểm mấu chốt, nên ra tay thì ra tay, nên động thủ thì động thủ, đây mới là đạo lý thật sự.
278 - Có ý nghĩ không nhất định là chuyện tốt, nhưng nếu có thể làm được. . . , cũng không phải sai. Thẩm Quân Lăng nói:- Từ cổ chí kim, nam nhân có thể trái ôm phải ấp, cho dù không phải có quyền, nhất định cũng là có tài, đúng không? Chí ít nam nhân có năng lực, mới có thể cam nguyện để cho nữ nhân trái ôm phải ấp.
279 Vị thư ký vốn định đi lấy rượu, nhưng vừa nghe lời này, nhất thời phát hiện có cái gì không đúng, vội vươn tay bấm vào nút báo động bên cạnh. Xoẹt !Thân hình Thẩm Quân Lăng chợt động, nhanh như quỷ mị xuất hiện sau lưng cô thư ký, vươn đầu ngón tay điểm vào sau tai nàng một cái, nhất thời cô thư ký này bất tỉnh ngã trên mặt đất.
280 Tùy Qua nói với Thẩm Quân Lăng:- Đợi lúc nào hắn thay đổi chủ ý, ta lại đến chữa trị cho hắn. - Rượu này không tệ, ta cầm đi, dù sao cũng là rượu Lâm lão bản chuẩn bị mời ta uống.