121
Editor: Luna Huang
Mộ Triển Mẫn một mặt cầu tình, lại không trả lời vấn đề của Đàm Hạo Uyên. Hoàng đế thấy thế, liền khoát tay áo: "Chuẩn chuẩn.
122
Editor: Luna Huang
Mất đi lý trí Mộ Triển Mẫn đã cùng cầm thú không có gì sai biệt, hắn nhào tới kháp cổ của Mộ Tiêu Chiêu.
Lưu công công lại càng hoảng sợ, Liễu phi xem náo nhiệt không chê đài cao, dùng khăn che miệng cười trộm, còn làm bộ nói với Lưu công công: "Công công, mau cho người đi giúp một tay nha.
123
Editor: Luna Huang
Khóe miệng của Mộ Tiêu Chiêu cũng chảy ra máu, nàng ngửa đầu điên cuồng cười to: "Ha ha ha ha, ngươi sẽ chết thảm rất thảm. Ngươi thắng, ngươi thắng thì có ích lợi gì? Ngươi không biết, có một loại biện pháp, gọi đồng quy vu tận! Ha ha ha ha.
124
Editor: Luna Huang
Đàm Hạo Uyên ôm Mộ Tiêu Thư, chạy vội ra hoàng cung.
Bên ngoài, trước xe ngựa của vương phủ, xa phu cùng hộ vệ nhìn thấy người trong ngực hắn, đều cả kinh mặt như màu đất.
125
Editor: Luna Huang
Một thanh âm lanh lảnh đột nhiên ở sau lưng vang lên, Mộ Tiêu Y quay đầu lại, liền gặp được một nam tử mặc trường sam thâm hồng.
126
Editor: Luna Huang
"Suỵt —— đừng hỏi, nói chung ta có biện pháp là được. Để cho bọn họ thay ta chuẩn bị xiêm y cho tốt, đến lúc đó ta muốn ăn mặc thật xinh đẹp.
127
Editor: Luna Huang
Cố Viễn cảm giác mình đơn giản là tự mình chuốc lấy cực khổ, hắn hà tất quan tâm chuyện của hai vị này? Hai người này không thành thân, trên đời này quả thực không ai có thể trị bọn họ!
(Luna: Ta cũng hiểu không nỗi câu này:D)
Nhìn hình dáng khiếm biển này của chủ tử nhà hắn, hắn rõ ràng là đang khoe khoang a? Bản thân lúc rảnh rỗi thay hai người bọn họ quan tâm, còn không bằng suy nghĩ chuyện thú thê nhiều một chút.
128
Editor: Luna Huang
Nam Minh Lãng không lời nào để nói, dù sao cũng là Nam Minh Châu ra tay trước, hơn nữa Mộ Tiêu Thư nói không sai, tròn ba lần! Nàng không phải là tự tìm sao? Coi như là Nam Minh Lãng, cũng nghĩ như vậy, nhưng đây là muội muội của hắn, hắn thế nào cũng phải thay nàng suy nghĩ.
129
Editor: Luna Huang
Nam Minh Lãng hiểu, ý tứ của Nam Minh Châu, lúc này vội vã đứng dậy, nói với Đàm Diệu Thành: "Nghe đại danh của lung tú đã lâu, đáng tiếc vẫn không có cơ hội nhìn thấy, thỉnh hoàng thượng thành toàn điều tâm nguyện này của Minh Lãng.
130
Editor: Luna Huang
Bắc Vọng tự xưng là đại quốc mênh mông, nhìn không hơn man tộc, lời này vừa ra, tình cảm quần chúng xúc động, mọi người đều tiến cử người bản thân cảm thấy thích hợp, mà Úy Trì Liên Đào lộ ra một châm chọc cười.
131
Editor: Luna Huang
Lúc người đi, Mộ Tiêu Thư kinh ngạc nhìn cửa. Thân ảnh của hắn vừa biến mất, nàng liền hiểu cái gì là tưởng niệm.
"Người cũng đi rồi, còn nhìn cái gì!" Một tay quơ quơ trước mắt nàng, tức giận nói rằng.
132
Editor: Luna Huang
Nàng bỗng nhiên nhớ lại chuyện ngày đó rót độc dược cho Mộ Tiêu Thư, cũng là buổi tối. . .
Nàng để người hầu ngăn chặn Mộ Tiêu Thư, đối phương càng giãy dụa, những người đó liền ép tới càng chặt.
133
Editor: Luna Huang
Cố Viễn một tay lấy khăn che mặt của hắc y nhân kia, sau khi nhìn thấy chân diện mục của đối phương, không khỏi giận dữ: "Là ngươi.
134
Editor: Luna Huang
Mộ Tiêu Thư mặt không thay đổi nhìn nàng. Lý thị trên mặt đất hoạt động, một chút bò tới chỗ nàng. Ngoại trừ kinh ngạc mới gặp gỡ, lúc này Mộ Tiêu Thư một điểm cảm giác cũng không có.
135
Editor: Luna Huang
Dưới một mảnh bóng cây trong Lân vương phủ, Mộ Tiêu Thư do Khởi Thanh đỡ, đang lấy tốc độ ốc sên bước đi.
Theo thời gian trôi qua, thân thể của nàng có một ít chuyển biến tốt đẹp, có thể xuống đất đi một hồi.
136
Editor: Luna Huang
Đàm Hạo Uyên ngủ không được ngon giấc, trời còn chưa sáng, hắn đứng dậy. Hắn đi tới trước thau đồng, hai tay múc nước tát lên trên mặt mình, nước băng lãnh để hắn thanh tỉnh hơn vài phần.
137
Editor: Luna Huang
"Ngô Phóng, ngươi nói tiếp. "
"Vâng, nương nương. Tuy rằng mặt của hai người ta không nhìn được, nhưng ta còn có chứng cứ.
138
Editor: Luna Huang
"Đây là muốn cướp ngục a? Bị bắt được, tội thêm một bậc. "
Đàm Gia Dật nhanh nhẹn xuất hiện ở lối ra, bên người vây một đám hộ vệ của Du vương phủ, những người này có thể sánh bằng có thể khó chơi hơn quan binh.
139
Editor: Luna Huang
Đàm Hạo Uyên nói hết lời, liền cùng Mộ Tiêu Thư trực tiếp tiến cung. Chỉ cần bọn họ đến hoàng cung, mặc kệ Đàm Gia Dật vui hay không, hắn đều phải đi một chuyến.
140
Editor: Luna Huang
Nha hoàn có thể ra vào gian phòng của Mộ Tiêu Thư, đều là tâm phúc của Đàm Hạo Uyên. Nha hoàn đến truyền lời này, cấp bậc ở vương phủ tuy rằng so với Khởi Thanh thấp một ít, nhưng cũng không phải tiểu nha đầu thông thường.