1
“Thái tử thiên tuế thiên thiên tuế. ”
Trong nháy mắt, các lão bách tính xung quanh vừa mới ngồi vung quyền cãi nhau đột nhiên đồng loạt quỳ xuống, ta nhìn thẳng vào khoảng rộng trong tầm mắt.
2
Tần Liễm thật sự là quá đáng ghét.
Ta quấn mình trong chăn, nhìn chằm chằm đóa phù dung thêu trên rèm tơ, nghiến răng nghiến lợi mặc niệm những lời này trong bụng một trăm lần.
3 Ta cảm thấy từ lúc gặp Tần Liễm, sinh hoạt của ta giống như là miếng sườn dê trong chén cháo trắng thơm ngào ngạt, người khác sẽ cho rằng đó là đại phúc khí, giá trị chén cháo trắng chẳng những bỗng dưng tăng lên mà còn trở nên dinh dưỡng lại đầy mỹ vị.
4 Lần thứ hai ta vốn muốn đưa Tần Liễm vào một cái hố sâu ba thước, khiến cho Thái tử uy nghiêm như hắn mất hết mặt mũi, nhưng không ngờ rằng Tần Liễm chẳng những nham hiểm mà phản ứng còn rất nhanh, trước khi ngã xuống còn không quên cầm lấy cánh tay ta, cùng kéo ta vào trong bẫy.
5 Tục ngữ nói làm người không ai hoàn mỹ. Mà thánh nhân là người không phải thần, cho nên thánh nhân cũng không hoàn mỹ. Mà ta cho rằng, thánh nhân sở dĩ là thánh nhân, chỉ là bởi vì trình độ che đậy của bọn họ tốt hơn người bình thường một chút mà thôi.
6 Thật ra thì ta luôn cảm thấy mấy lời huynh đệ đồng lòng kỳ lợi đoạn kim (1) vẫn có đạo lý nhất định. Thí dụ như tối hôm nay, lễ vật ba vị hoàng tử nếu có thể sử dụng một chút tâm tư thì cũng không đến mức gây nên cơn tức giận và bực dọc cho Thánh thượng lớn như vậy.
7 Sáng nọ, ta bị tiếng chim hót thê lương ngoài cửa sổ đánh thức. Lập tức ngồi dậy, ta mới phát hiện trời đã sáng hẳn. Nháy mắt lần đầu, trực giác lúc này cho thấy chính là cái con Bát Ca ta nuôi vốn đã sớm học gà gáy trời sáng bắt chó đi cày, sao hôm nay đột nhiên lại nghỉ ngơi.
8 Buổi sáng ngày hôm sau, Tần Liễm đi vắng, ngược lại có ít khách đến thăm. Tam Hoàng tử điện hạ đương triều không có chuyện gì không lên điện Tam Bảo, sau khi đến thì con mắt vẫn đảo quanh A Tịch.
9
Lúc ánh chiều tà ngả về phía tây, chúng ta rốt cuộc cũng ra khỏi quán trà, đi một tửu lâu có so tài khúc nghệ mà Tần Liễm có nhắc qua một lần.
Thật ra thì ta không hứng thú lắm với khúc nghệ.
10 Ta không mở mắt cũng có thể ngửi thấy mùi máu tươi. Tửu lâu hỗn loạn vừa rồi nay lại yên tĩnh lạ thường. Ta vừa quay đầu nhìn, phát hiện trong tửu lâu quả nhiên là một đống hỗn độn, bàn ghế ngã đầy, khay đĩa vỡ đầy đất, mà ở đây ngoại trừ thích khách, ám vệ, Tần Liễm và ta ra thì không còn ai.
11 Tuy rằng Tần Liễm thật sự rất đáng ghét, nhưng hắn không ở đông cung, mà mấy ngày nay bồ câu đưa thư cũng chưa hồi âm, ta lại cảm thấy cuộc sống thật sự không thú vị.
12 Ngày thứ mười bốn đại quân Nam triều xuất chinh, Tần Liễm và các tướng sĩ khác đi suốt đêm trở về đô thành Nam triều. Nhưng mà ta vẫn chưa nhìn thấy hắn, bởi vì nơi đầu tiên hắn vào cung không phải là đông cung, mà chưa thay y phục hắn đã mang đầy thân gió bụi đi tẩm cung Thánh thượng thăm Phụ hoàng.
13 Tiệc sinh nhật Thánh thượng và tiệc ăn mừng Tần Liễm đồng thời tổ chức, tình hình liền trở nên rất náo nhiệt. Ta nhìn con dấu trong tay Tần Liễm xong lại nhìn Tần Sở, phát hiện Tần Sở đang nhìn A Tịch, mà A Tịch đang ở cách đó không xa trước sau như một nhìn ta.
14 Xem ra quốc gia khác biệt, thái y cũng không giống thái y. Hoặc giả có lẽ là bởi vì thái y Nam triều chỉ đơn thuần cho là ta đột nhiên nhẫm phong hàn dẫn đến ho khan, cho nên đến đông cung bước chân vội vội vàng vàng mà da mặt vẫn rất bình tĩnh ung dung.
15 Hai ngày trôi qua, không ngờ đơn thuốc của Chu thái y lại có hiệu quả, đầu óc ta mơ mơ màng màng ngủ li bì hai ngày, sáng sớm ngày thứ ba sau khi rời giường thì thật kỳ tích, không còn ho khan nữa.
16 Ta cứng lưng trở lại bàn tiệc, tìm mấy lần đều không thấy bóng dáng Tần Liễm. Mà Tô Khải bị mỹ nhân vây quanh, rõ ràng là mừng rỡ tiêu dao, cơ bản đã quên còn có cô em gái này.
17 Tô Khải ở lại Nam triều sáu ngày, mỗi ngày đều vô cùng nhàn nhã bình yên. Chuyện ám sát vốn ta lo lắng rốt cuộc cũng không triển khai. A Tịch nói cho ta biết, Phụ hoàng dùng bồ câu đưa tin một ngày trước đã đến tay Tô Khải, đại để là nhắc nhở hắn đàm phán xong thì lập tức trở về.
18 Gần đây thân thể Thánh thượng lúc tốt lúc xấu, nhưng thời điểm xấu chiếm đa số. Nhưng mà ngày đó Triệu Hữu Thần khải hoàn về triều, tinh thần Thánh thượng hiếm khi vô cùng tốt, không chỉ thăm hỏi ngợi khen chư tướng sĩ xuất chinh mà còn bổ sung tinh lực để ban tiệc rượu cho người nhà Triệu gia.
19 Hôm nay từ lúc nhìn thấy Tần Liễm lần đầu tiên, đến lúc chúng ta trên đường hồi cung, vẻ mặt của hắn vẫn luôn khó coi. Trong xe ngựa rộng lớn hai ta cũng xếp hàng ngồi, tay trái ta và tay phải hắn cách nhau một thước.
20
Tiên hoàng băng hà, dựa theo chế độ của Nam triều thì tân đế cần thủ hiếu ít nhất ba tháng.
Lúc đám thần tử phản đối lập hậu, huynh trưởng Triệu Hữu Nghi Triệu Hữu Thần phát biểu quyết liệt nhất.