21 Hôm nay Tần Liễm rất nhàn nhã, sau khi cởi triều phục xong thì qua Vĩnh An Điện chợp mắt. Hắn ngủ giấc ngủ của hắn, ta xem sách của ta, trong Vĩnh An Điện im ắng một mảnh.
22 Tần Liễm đáp ứng còn thoải mái hơn tưởng tượng của ta một chút, mà hành động sau khi hắn đồng ý cũng thoải mái hơn tưởng tượng của ta một chút. Ngày hôm sau hạ triều xong, Tần Liễm ngồi với ta trong ngự hoa viên, uống trà nóng ăn điểm tâm chờ Tần Sở đến.
23 Tần Liễm hiếm khi có lúc thật sự nhàn nhã như vậy, tuy rằng bình thường hắn luôn bày ra bộ dáng vô cùng nhàn nhã. Suốt hai ngày nay, lúc ta ngủ hắn nằm bên cạnh ta vuốt ve tóc ta, đến lúc ta tỉnh lại hắn vẫn nằm bên cạnh ta vuốt ve tóc ta.
24
Tần Liễm giật giật cổ họng, một lát sau mới cúi đầu, dịu dàng hôn ta.
Tối nay không có trăng, những đốm sao nhỏ như hạt vừng điểm xuyết toàn bộ bầu trời như chiếc mâm.
25 Lần đầu nhìn thấy hắn, ta chỉ cảm thấy, trên đời này có bao nhiêu bàn tay vẽ, đại khái cũng không vẽ ra ba phần hấp dẫn của hắn. Ngày kế quả nhiên có ý chỉ truyền tới Nhu Phúc Điện, nội thị liếc mắt nhìn ta, ta đứng sau cánh cửa, trước khi hắn mở miệng đã chặn hắn lại: “Ta đang nghe.
26 Ta không thể nào quên dáng vẻ ngày đó. Hắn từ trên ghế nằm đứng dậy, mặc một bộ thường phục màu nhạt, đai lưng màu trắng bạc, hai tay phủ trong tay áo bào rộng rãi, thật cẩn thận quan sát ta.
27 Trong thời gian hơn một tháng kế tiếp, Tô Khải và Tô Tư đều không đến tiểu viện ta chơi. Nghe nói biên cảnh Tô quốc gặp chút chuyện phiền toái, mà bên trong đô thành cũng nổi lời đồn lên bốn phía, còn có tiểu quốc đến hòa thân vân vân, vì thế thần tử trên triều đình mỗi ngày đều vây quanh Phụ hoàng và Tô Khải, từng chỉ thị chiếm hết tất cả tinh lực của Tô Khải, khiến hắn không rảnh đi hiệu quạt nghịch chiết phiến nữa, cũng không cách nào tìm được thời gian nửa canh giờ tiêu phí lộ trình từ hoàng cung đến tiểu viện ta.
28 Lúc ta uống canh xong thì người bên kia đã nói từ Tô Khải đến Tô Tư, nói trong số những người gần đây đến cầu hôn nối liền không dứt có hai người đứng đầu, một người là công tử Tể tướng gia, một người là cháu ruột Liêm Vương ở phiên trấn, sòng bạc đã sớm bắt đầu đánh cược, số lượng cược hai người này chiếm rất nhiều, cũng bởi vậy mà tỉ lệ những công tử sĩ tộc khác đã tăng tới mức một cược năm mươi thậm chí là một cược một trăm.
29 Giọng hắn lúc này trước sau đều dịu dàng bình tĩnh, con ngươi màu đen như mực. Ta nhìn hắn, trái tim đột nhiên như là dây đàn cẩm sắt mãnh liệt bắn ra, giọng điệu khó mà đè nén nghẹn ngào: “Tần Liễm, ta không muốn chàng cưới Triệu Hữu Nghi.
30 Cái từ công tử này, nói tóm lại có rất nhiều điều kiện hà khắc kèm theo, đặc biệt là trong một triều đại người tài giỏi đẹp trai xuất hiện lớp lớp như thế, sự cạnh tranh đối với hai chữ này càng thêm khốc liệt.
31
Cuộc sống của ta ở Thần Hi Điện hết sức thanh nhàn, cho nên ta liền nghe ngóng những chuyện đã xảy ra.
Nói thí dụ như, ngày đó tin ta chết truyền vào Tô quốc, Phụ hoàng tức thì sai hai mươi vạn đại quân tiếp sát biên giới, mà Tô Khải là chủ tướng, chém liên tục hai tên quan lớn nơi biên cảnh, đầu được đưa đến hoàng cung Nam triều, mang đến trước mặt Tần Liễm.
32 Ta nói hết những ưu sầu của mình cho Tô Tư lúc tỷ ấy vào cung thăm ta, nàng rất hăng hái với Cửu Liên Hoàn (*) Tô Khải mang từ ngoài cung về cho ta giải sầu.
33
Lúc mùa hè ở Tô quốc đã qua hơn nửa, có một hôm đột nhiên truyền đến tin tức Tần Liễm kiên quyết đưa con tin cho Tô quốc.
Thật ra thì từ lúc bản thân ta tỉnh lại cho tới nay, tin tức có liên quan đến Tần Liễm cũng không nhiều lắm, nhưng mà mỗi một chuyện đều tương đối quan trọng.
34 Có thái y ra sức thuyết phục, lại vừa dịp mấy đóa hoa do tửu lâu lớn nhất đô thành Nhiên Hương Phường chăm bón hôm nay cùng bung nở, Tô Tư liền nói đi nói lại kéo ta cùng đi xem.
35 Sự tình hôm đó bị ta hời hợt lướt qua ngoài dự đoán. Nét mặt Tô Khải như gió thoảng mây bay, Tô Tư cũng bâng quơ như thế, duy chỉ có ngày kế ta và Tô Khải cùng ăn sáng, ánh mắt như hai con gà chọi.
36 May mắn là, lúc này đây lời thái y nói rốt cuộc cũng tương đối đáng tin. Ngày thứ ba tỉnh lại, trước mắt ta lại bừng sáng. Tuy rằng thị lực không rõ ràng như lúc trước, nhưng còn có thể phân biệt rõ mũi miệng của cung nhân, dù sao cũng khiến ta thoáng vui mừng.
37
Ngay sau đó toàn thân ta đều cứng ngắc, nụ cười đông cứng bên môi nhất thời không thể thu về.
Tần Liễm nhấc tay lên, nhìn thẳng về phía ta. Toàn thân mặc một bộ trang phục màu xám tro gần giống ám vệ trong cung, nhưng cũng có thể tỏa ra vài phần hương vị lạnh nhạt.
38 Ta trợn to mắt nhìn hắn, Tô Khải khép mở chuôi quạt cũng dừng tay lại, híp mắt cẩn thận quan sát Tần Liễm cả buổi trời mới nhẹ nhàng cười một tiếng: “Tô Tư.
39 Mà nay Tần Liễm nhẹ nhàng vỗ lưng ta, ta không ngừng lăn qua lộn lại, mãi vẫn không ngủ được, hắn cứ kiên trì vỗ về. Ta rất muốn mở mắt ra nói cho hắn biết không cần làm vậy, nhưng lại nghĩ mất ngủ như thế nhất định sẽ khiến người ta lo lắng, đành nhịn xuống không nói nữa.
40 Con chim bồ câu ta đợi đã lâu rốt cuộc đã trở về, trong thư truyền tin A Tịch đã lên đường, tính thử thì còn ba ngày có thể tới đô thành Tô quốc. Ta hết sức kích động, nếu không phải thật sự không đứng dậy được thì ra rất muốn cứ thế mà chạy mấy vòng quanh Minh Châu Điện.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 100