1 Những hạt mưa xuân bay bay ngoài trời. Bội Cầm nhìn qua cửa sổ. Mưa đang phủ một lớp màn mỏng, che lấp cảnh vật. Khu dất trống ngoài sân, cỏ dại đang vươn mình phất phơ trước gió.
2 Nhà của Tự Thanh nằm ở ngoại ô thành phố. Thật lâu Bội Cầm mới tìm ra được địa chỉ. Ngôi nhà là một biệt thự rộng, có đôi cổng sắt với dây thép phủ kín.
3 Gia đình họ Ngô đang tụ họp đầy đủ trong nhà. Phải nói rõ một điều. Thật hiếm có gia đình nào hạnh phúc như gia đình này. Ông Ngô Vọng Nhân là một người thành công trong giới doanh thương.
4 Hôm ấy là ngày chúa nhật. Nắng đầu hạ không oi nồng mà chỉ chiếu nhẹ nhàng. Nắng như chưa tỉnh giấc xuân, nắng trải dài trên cây là trong vườn, trừ những khoảng san được các tán cây dầu, hoặc lùm trúc che phủ.
5 Bội Hòa! Bội Hòa! Bội Hòa! Trời vừa tờ mờ sáng là Bội Cầm lại phải giật mình tỉnh giấc bởi những tiếng hét dồn dập của mẹ. Nàng vội thay áo nhanh chóng chạy qua phòng của mẹ.
6 Cuộc đời thường có nhiều dữ liệu đôi khi không giải thích nổi và bất ngờ thường hay dồn dập đến cùng một lúc. Chuyện đó cũng xảy ra với Bội Cầm. Bệnh của mẹ đang ở trạng thái "tĩnh", đột ngột biến sang trạng thái "động".
7 Suốt phần còn lại của ngày hôm ấy, Siêu và Trân hình như dính liền nhau. Sau bữa cơm, họ đến bệnh viện để thay thuốc thay băng cho Cầm. Vết thương diễn biến phức tạp.
8 Suốt đêm, Tự Thanh không ngủ được. Ngồi trong thư phòng, ông như đắm mình trong suy nghĩ. Đối diện với hai chậu hoa, lần đầu tiên sau ngày vợ mất, Thanh mới có dịp nhìn lại, phân tích tình cảm bản thân mình.
9 Ngô Tùng Siêu mới tậu được một chiếc xe mới. Đó không phải là loại xe hai bánh mà là bốn bánh, hiệu Ford-Carena. Chiếc xe được mua bởi tiền mẹ, chị Tùng Bình và Tùng Doanh.
10 Tối qua, Bội Cầm ngủ không yên giấc. Nàng cứ mãi nằm mơ. Khuôn mặt của cha, mẹ, em trai, bác sĩ. . . như cứ chờn vờn trước mặt. Cầm quay trở về sáu năm trước.
11 Kim trảm hoa và kim ngũ thảo đều được đặt trên bệ cửa sổ phòng của Bội Cầm. Mấy ngày liền, Cầm bận chấm bài thi nên ít khi rời phòng. Nhiều lúc tình cờ nhìn lên, hai chậu hoa trước mặt lại làm Cầm suy nghĩ.
12 Đề án kiến trúc của Ngô Tùng Siêu đã được ban giám đốc thông qua. Ngoài số tiền thưởng,Tùng Siêu còn được cấp trên khen ngợi và đề bạt lên làm trưởng phòng thiết kế.
13 Suốt mùa hè, Bội Cầm sống trong cảm giác bay bổng. Cuộc sống khá bận rộn. Cầm ít có mặt ở nhà. Cũng may có người làm phụ chăm sóc cho mẹ. Bệnh tình của bà Tố Trinh lúc gần đây khá lên trông thấy rõ.
14 Hạnh phúc phải chăng chỉ là một cơn gió thoảng đến thật nhanh và ra đi cũng thật nhanh? Mấy năm trước, Bội Cầm đã từng nắm giữ hạnh phúc trong tay. Bấy giờ, em trai chưa mất, mẹ chưa bệnh, Duy với nàng ở vào giai đoạn yêu nhau nồng cháy nhưng rồi bốc chốc mọi thư đau buồn đến một cách dồn dập.
15 Màn đêm đã buông xuống tự bao giờ. Bội Cầm lang thang trên phố, từ lúc rời khỏi "Vườn Sen", Cầm chưa về nhà. Nàng gọi một chiếc tãi đi thẳng đến trung tâm thành phố.
16 Lần đầu tiên Chúc Vy đến nhà họ Ngô. Đây dĩ nhiên là một sự kiện lớn. Hôm ấy cả nhà gần như có mặt đông đủ. Hôm ấy cả nhà gần như có mặt đông đủ. Vợ chồng Tùng Bình, Tùng Doanh.
17 Buổi tối Bội Cầm đang ở nhà Tự Thanh. Nàng đang cùng chàng thảo luận một số vấn đề quan trọng. Từ hôm nhà trường khai giảng đến giờ, sáng nào Bội Cầm cũng có giờ dạy.
18 Đêm khá khuya, Tùng Siêu đưa duy trân vào thư phòng của luật sư Thanh. Bội cầm chăm chú nhìn trân. Trân hãy còn khá đẹp, khá hấp dẫn. Với chiếc áo bó sát người màu nước biển, quần nhung đen, những đường nét trên người trân nổi bật hẳn lên.