1 Thành phố P, màn đêm buông xuống, mây tía lóe ra, một nơi xa hoa lãng phí. Trong KTV Hoàng Triều, xa hoa truỵ lạc, vô cùng náo nhiệt, nơi này giá phòng cũng không hề nhỏ, cho nên tham dự nơi này, đương nhiên cũng có quyền có tiền, người bình dân như Tần Tích, cũng chỉ có thể đi theo bạn tốt là Diệp Thập Nhất tới đây, nhìn rượu còn có hoa quả miễn phí, Tần Tích uống thành nghiện, Diệp Thập Nhất cũng tùy cô, cầm điện thoại di động ở bên cạnh lướt lướt, không chút để ý hỏi:"Tiểu Tích, chút nữa cậu thật sự muốn thổ lộ với Phạm Thành Trạch sao?""Đó là đương nhiên, thư mình cũng đã viết xong, đã dốc hết tâm huyết rồi, uống rượu để lấy thêm can đảm, chút nữa liền đi, mình nhất định có thể một lần hành động liền bắt được Phạm Thành Trạch, đến lúc đó mình mời cậu ăn cơm!" Tần Tích uống đến có phần mơ mơ màng màng, đôi má đỏ bừng, cô ngồi ở trên sàn, đầu tựa vào bàn trà, suy nghĩ đến sắp thổ lộ với Phạm Thành Trạch, cả người liền cười ngây ngô.
2 Sau khi Tần Tích nôn xong, cảm thấy thoải mái hơn, muốn kéo giấy chùi miệng, bất quá giấy này là làm từ chất liệu gì, kéo cũng đã kéo liên tiếp nhưng không đứt, nhưng mà sờ vào chất liệu thật đúng là thoải mái, không hổ là chỗ đốt tiền bạc, ngay cả giấy vệ sinh cũng cao cấp hơn so với chỗ khác.
3 Đầu Tần Tích có chút rối rắm, cô chọc tới anh ta sao? Vẻ mặt của anh ta giống như hận không thể từng ngụm từng ngụm gặm cắn ăn luôn cô. Khuôn mặt kiên nghị tuấn tú tản ra một loại khí chất lạnh lùng, trong khí chất lạnh lùng chứa từng mảnh lưỡi dao, bốn phương tám hướng đánh úp cô lại, Tần Tích rụt rụt cổ, giống như cô thật sự chọc tới người đàn ông đáng sợ này.
4 Lý Mặc đi ra khỏi phòng, tuy bụng rất đau, nhưng vẫn cố gắng đứng thẳng người lên, làm bộ như không có việc gì, nhưng mà mỗi người nhìn thấy anh, đều là dáng vẻ nén cười, đây là có chuyện gì.
5 Tần Tích lại trở nên có chút say, lại thêm tâm tư đơn thuần, chẳng qua sau hai mươi năm hào hiệp, cho dù không đi đường lớn, cũng không thể ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, cho nên giống như điên, dùng cả tay chân, vốn đang muốn cắn anh, nhưng không biết làm sao ngực anh quá rắn chắc, cô chỉ có thể miễn cưỡng dùng hai răng cửa cạp cạp da thịt của anh.
6 Anh nhất định sẽ thu thập cô gái cả gan làm loạn này một phen, nôn lên người anh còn chưa tính, vậy mà còn dám đoạt đi nụ hôn đầu tiên của anh, muốn đoạt cũng phải là anh tới đoạt, như thế nào có thể đến lượt cô gái này đến chủ động.
7 Trên chiếc giường rộng rãi mà hỗn độn, nằm một nam một nữ, nữ ngủ say sưa, cả người ghé vào trong ngực người đàn ông, xem ra cực kì hài hòa, nhưng khi mọi người ở đây cho rằng một màn này có bao nhiêu nồng tình mật ý, cô gái không để ý xoay người, đá trúng người đàn ông bên cạnh.
8 "Cái kia. . . " Tần Tích ho nhẹ một tiếng, vừa định hỏi bọn họ, mọi người cũng bởi vì tiếng ho khan này mà đột nhiên hoàn hồn, nhớ tới nhiệm vụ lúc này, một người ở trong lòng định hỏi một vấn đề, nhưng còn chưa kịp mở miệng, liền bị vấn đề của những người khác chặn lại, mọi người lại nghẹn họng nhìn trân trối.
9 Đàn ông sợ nhất người khác nghi ngờ 'Năng lực' của mình, một khi thảo luận đến đề tài này, hận không thể để toàn bộ người trên thế giới biết, ông một đêm làm bảy lần, trái lại Cố Mộ Nghiêm chỉ đứng ở một bên, không nóng không vội, giống như phóng viên nói 'Không được' cũng không phải nói anh, ánh mắt sắc bén rơi vào trên người Tần Tích, trong mắt chợt lóe một tia nghiền ngẫm.
10 "Tối hôm qua tôi nên ném cô ra ngoài, nói không chừng bây giờ cô đang ở trong ổ của tên ăn mày nào đó làm ăn mày phu nhân rồi. " Chết tiệt, anh vậy mà có hảo tâm để cô ở đây ngủ một đêm.
11 "Nếu đã không có tiền, vậy thì dùng thứ khác gán nợ, nụ hôn đầu của tôi là để cho vợ tương lai của tôi, cô đã cướp đi nụ hôn đầu của tôi, như vậy nói cách khác cô sẽ phải chịu trách nhiệm với tôi, mặc dù cô chênh lệch với tôi không nhỏ, nhưng tôi liền chịu thua thiệt một chút, bất đắc dĩ chấp nhận cô.
12 Editor: VinJR"Bây giờ anh ta đang ở đâu?" Tần Tích thở phì phì hỏi. Tên khốn kiếp này còn muốn cường đoạt con gái nhà người ta hay sao?Vạn Kiệt liền vội vàng gật đầu, "Thiếu gia nói, nếu như cô muốn gặp thiếu gia, xin mời cô đi theo chúng tôi một chuyến.
13 Editor: VinJR"Cháu tới tìm Mộ Nghiêm có chuyện gì không?" Cố Chấn Đình giả vờ không biết hỏi thăm, "Nếu như thằng nhóc kia khi dễ cháu, cháu yên tâm cứ nói cho ông biết, ông nhất định sẽ làm chủ cho con.
14 Editor: VinJRCầu hôn?Bỗng chốc Tần Tích ngây ngẩn cả người, sau khi hoàn hồn có chút vội vàng nói, "Cố gia gia, không phải như thế, cháu không muốn kết hôn.
15 Editor: VinJRCố Chấn Đình thấy Tần Tích trầm mặc không nói, cũng biết Cố Đình Dự nói trúng nhược điểm của cô, như vậy chuyện kế tiếp liền giao cho Mộ Nghiêm, thằng nhóc này là tuýp người, trừ phi là nó không muốn, nếu không thì tuyệt đối không có bất kỳ người nào, bất cứ chuyện gì có thể thoát khỏi tay thằng nhóc này.
16 Editor: VinJRTần Tích giận dữ nhìn người đàn ông trước mắt này, hận không thể phanh thây anh ra, cô chỉ không cẩn thận nôn lên người anh mà thôi, lại muốn cô đáp trả một đời hôn nhân, thật không cam lòng mà.
17 Editor: VinJRCố Mộ Nghiêm quét mắt nhìn cô một cái, không trả lời, mà chỉ tiếp tục đi lên phía trước, Tần Tích tức giận giậm chân, người đàn ông này lúc nào cũng dễ dàng có biện pháp đả kích lòng tự trọng của người khác, xem ra tố chất của cô còn cần phải tăng cường thêm một chút nữa, nếu không thật sự sẽ bị tức giận đến hộc máu.
18 Editor: VinJRDọc theo đường đi, Tần Tích không nhìn Cố Mộ Nghiêm, trên trán bởi vì bôi thuốc, bầm bầm tím tím, nhìn thấy mà giật mình, làm cho người chung quanh ghé mắt, bộ dạng này vẫn thật là khó coi, Tần Tích cố gắng cúi đầu, nhìn ở trong mắt người khác, lại giống như là bị bạo ngược đi theo sau lưng Cố Mộ Nghiêm, tỏ ra vô cùng ủy khuất.
19 Editor: VinJRTần Tích chỉ thấy khóe miệng Cố Mộ Nghiêm mất tự nhiên co quắp một cái, sau đó liếc nhìn cô, giống như đang nói cô ngây thơ, chứng tỏ đối với uy hiếp của cô một chút cũng không để vào mắt.
20 Editor: VinJRTần Tích bắt một chiếc taxi ngồi xuống, Cố Mộ Nghiêm nhìn thoáng qua, lái xe theo sau, thấy hướng xe taxi chạy, hình như là hướng nhà cô.