101 “Hai vị điện hạ,” Sau khi tự mình trải qua uy hiếp và thể hội lực lượng bất khả tư nghị của hai người, các vương giả đều buông xuống ngạo mạn cùng uy nghiêm, thái độ đối với Fei và Iallophil trở nên mười hai vạn phần tôn kính, “Chúng ta đã được thể nghiệm lực lượng của hai vị điện hạ, đó quả thật là loại lực lượng vĩ đại, có thể gọi là kỳ tích.
102 Không rõ là vì đã sớm biết rõ hay vì suy nghĩ đắn đo lâu lắm mà khi nghe Iallophil chính miệng thừa nhận, trong lòng Theoromon công tước cực kỳ bình tĩnh, bình tĩnh đến mức quỷ dị.
103 Sau khi nói chuyện với Theoromon công tước xong, Iallophil lập tức chạy sang chỗ Fei, hoàn toàn không cảm thấy hành vi xâm nhập không gian riêng tư của phụ tử người khác là thất lễ cùng không phải.
104 Thời gian chậm rãi trôi qua trong lúc Fei và Iallophil bận rộn thiết kế gia viên, thường thường thả lỏng bằng cách đi chiến đấu với Hắc Ám chủng tộc, hoặc là dạy dỗ ba người Brent, Garvin cùng Donald, cuộc sống mỗi ngày như vậy thật sự rất phong phú.
105 “Fei, ngươi bị thương có nặng không?” Cuộc chiến vừa kết thúc, thứ đầu tiên Iallophil quan tâm chính là thương thế của Fei, đối với việc hai người chính thức trở thành Quân Vương, hắn cũng không có cảm giác vui sướng, bởi vì đây không phải là chuyện đương nhiên sao?
Quân Vương không hổ là Quân Vương, hắn và Fei liên thủ đánh với nó một trận, kinh thiên động địa, phạm vi rộng tương đương với một cái vương đô bị bọn họ hủy hoại chỉ trong chốc lát, thổ địa cháy đen, một ngọn cỏ cũng không còn, đồng dạng, hắn và Fei cũng vì trận chiến đấu này mà vết thương chồng chất, máu chảy đầm đìa.
106 Sa mạc tử vong, một sa mạc rộng lớn bao la, trải dài tít tắp mãi không thấy điểm tận cùng, trừ bỏ những vị khách du lịch khao khát tìm kiếm cái mới mẻ tiến vào thăm quan cảnh sắc, hay một số người trẻ tuổi đam mê mạo hiểm, hoặc một số kẻ ngu ngốc mong muốn chinh phục mảnh sa mạc khốc liệt này, nơi đây có rất ít khách viếng thăm.
107 Từ trên cao nhìn xuống sa mạc tử vong, cứ cách một đoạn lại có thể thấy một cái chấm đen. Đó là thứ vừa xuất hiện ở sa mạc tử vong, ốc đảo, đều có điểm chung là nguồn nước dồi dào, thực vật phong phú, và một nơi đặt chân tao nhã, lịch sự.
108 Nghe thấy Fei đồng ý, Brent nở nụ cười vô cùng đắc ý, chẳng qua, nụ cười ấy không duy trì được bao lâu liền cứng đơ trên mặt, sau đó, hoàn toàn biến mất.
109 Thời gian chậm rãi trôi đi, cuộc chiến ngàn năm cũng dần đến hồi kết thúc. Những Hắc Ám chủng tộc xuất hiện trên Uy Á đại lục càng lúc càng nhỏ yếu, thậm chí một vài chủng tộc chỉ có chút thực lực ở Uy Á đại lục cũng đã có thể đối đầu với chúng.
110 Suốt cả một đêm điên long đảo phượng, Fei thật sự mệt mỏi cho nên ngủ rất say, ngay cả khi khuôn mặt được Iallophil nhẹ nhàng vỗ về, hắn cũng không tỉnh lại.