101 Ba mươi sáu huyết vệ đều tu luyện thuật công phạt Thiên Diệt kiếm kinh của Vô Sinh kiếm tông, đặt ở thế giới này chỉ có vô song tuyệt đối.
Bọn hắn vốn có cảnh giới tiên thiên, thậm chí có một số người đã đạt tới tiên thiên viên mãn, lại phối hợp với pháp quyết kiếm trận, cộng thêm hai người Khấu Trọng và Từ Tử Lăng phối hợp tác chiến thì dù đối mặt với mấy vạn phỉ khấu cũng không hề sợ hãi, mạnh mẽ đâm tới.
102 Ninh Đạo Kỳ được xưng là cao thủ đệ nhất Trung Nguyên, Đại tông sư đạo môn, võ công cái thế, "Tán Thủ Bát Phác" của hắn văn danh thiên hạ.
Hắn cùng tông sư võ công "Dịch Kiếm đại sư" Phó Thải Lâm của Cao Câu Ly, và tông sư võ công "Võ Tôn" Tất Huyền ở toái ngoại được xưng là ba Đại tông sư.
103 Đến khi bình minh sáng tỏ, dưới sự phụ trợ của thủ vệ Phi Mã mục trường, vạn giặc cướp đã bị giết sạch. Ba mươi sáu huyết vệ không ai tử vong nhưng toàn thân đầy vết thương, mệt thở hồng hộc, ngay cả Khấu Trọng và Từ Tử Lăng cũng thiếu chút tê liệt ngã xuống.
104 Ở lại Phi Mã mục trường được một tháng, trong khoảng thời gian này Thương Tú Tuần thuận tay bắt được tam chấp sự Đào Thúc Thịnh là nội gian, Sở Dương lại tiếp tục lên đường du lãm thiên hạ, chỉ là lần này lại có thêm một lang trung lưng đèo gùi thuốc.
105 Sau khi minh ngộ sẽ có phương hướng, lại đi thôi diễn công pháp thì sẽ dễ dàng hơn nhiều. Ngũ Đế quyền, Ngũ Cầm hí, Trường Sinh quyết và rất nhiều công pháp làm căn bản, một sồ hình của công pháp mới dần dần hiện ra.
106 Người sáng lập Dương Công bảo khố là đại đô đốc Dương Tố của Tùy triều, khai quốc được mấy chục năm, hắn thích thu thập thiên hạ bảo vật, chỉnh lý thành "Dương Công bảo khố".
107 Trên chính đường, Sở Dương vững như bàn thạch.
"Ma môn đối phó ra sao?"
Vừa trở về, chỉ thấy Tần Quỳnh đến đây hồi báo, Sở Dương đi hơn một năm thời gian nên triệu tập mọi người lại đây, trong đó có cả Tống Sư Đạo lẫn Lỗ Diệu Tử.
108 Sau khi Sở Dương trở lại thì tiến hành tìm hiểu mọi chuyện của những thế lực mà Sở phủ nắm giữ.
Rốt cục quyết định, bổ sung đủ ba mươi sáu huyết vệ đồng thời để bọn họ đồng loạt đạt tới cảnh giới Tông sư, chiến bộ bởi ít nhiệm vụ nên chỉ cho chín danh ngạch, ám vệ mười tám danh ngạch, về phần Sở quán một mực chuyển vận nhân tài cho chiến bộ thì cũng nhận được chín danh ngạch.
109 Cửa phủ mở ra, đám người Chúc Ngọc Nghiên nối đuôi nhau đi ra.
"Ngươi chính là Sở Dương?"
Chúc Ngọc Nghiên thần sắc lạnh lẽo, sau khi đứng vững, liếc thấy Sở Dương đứng ở vị trí đầu tiên.
110 Chúc Ngọc Nghiên cảm nhận được hàn khí lạnh băng, sâu trong đáy lòng dâng lên nỗi sợ hãi trước nay chưa từng có, dù năm đó bị Thạch Chi Hiên vứt bỏ cũng chưa từng gặp loại cảm giác này.
111 Lơ lửng giữa không trung, dưới Đại Nhật Như Lai chưởng, Tịch Ứng bị đập suýt chết, Tả Du Tiên cũng vậy, ngay cả Tích Trần đã chạy trốn được hơn ngàn mét cũng không thoát khỏi vận mệnh tương tự.
112 Trên đại sảnh, Sở Dương ngồi ở giữa, những nhân vật hạch tâm ngồi ở hai bên.
"Thạch Long!"
Sở Dương điểm danh.
"Phủ chủ!"
Thạch Long thi lễ xong, nói: "Võ quán ngoài việc truyền thụ thuật phòng thân thì còn âm thầm huấn luyện một nhóm võ giả kỷ luật nghiêm minh, đa phần đều là hậu thiên trung kỳ.
113 Hoàng cung khí phái, thủ vệ sâm nghiêm lại không làm khó được Sở Dương, vào một cách dễ dàng.
Trong thư phòng, Dương Quảng ngồi trên ghế, lông mày ngưng tụ nhưng cũng lộ vẻ kiệt ngạo.
114 Dương Quảng sinh thời đại hưng, năm Khai Hoàng đầu tiên lập làm Tấn vương, tháng mười một năm Khai Hoàng hai mươi lập làm thái tử, bảy tháng bốn năm sau đó kế vị, đổi niên hiệu là Đại Nghiệp.
115 Trên không trung, có một thân ảnh dung nhập bay tới trong đám mây trắng.
Sở Dương ngồi xếp bằng trong đó, nhìn qua phía dưới, khóe miệng không ngừng run rẩy.
116 Tin tức phong tỏa, không kịp truyền đi.
Thánh chỉ của Dương Quảng lừa giết được không ít đại gia thị tộc, đồng thời cũng chia rẽ đại bộ phận tướng sĩ, trong lúc nhất thời, thiên hạ xôn xao không rõ chuyện gì.
117 "Ngươi, ngươi khi dễ người!"
Sư Phi Huyên ngây người sửng sốt, choáng váng, nổi giận, cuối cùng khóc.
Lê hoa đái vũ, hai mắt đỏ bừng.
Tâm ảnh bình tĩnh không xao động gặp Sở Dương thì bị phá triệt để.
118 Minh tri sơn hữu hổ, thiên hướng hổ sơn hành.
(*) Biết trên núi có hổ nhưng vẫn hướng núi hổ mà đi (dù biết là nguy hiểm nhưng vẫn cứ lao vào).
Sở Dương nhất định phải đạt được Hòa Thị Bích, nhưng hắn không muốn bị đối phương dắt mũi, nhanh chóng chạy tới.
119 PHỐC!
Phi đao vừa vặn đâm lên đầu tên màu đen, toàn bộ băng diệt, sau đó chuyển qua một ngã rẽ, hóa thành lưu quang, trong chốc lát xuyên qua tên cường giả Tông sư thân mặc áo giáp đang chuẩn bị bắn mũi tên thứ hai.
120 VÚT! VÚT! VÚT!
Từng chiếc lưới tơ mềm mại lại bền dẻo được ném ra trên không, bao phủ đỉnh đầu Sở Dương rồi rơi xuống.
Sở Dương thoáng nhìn qua nam tử tà dị hết mực ở cách đó không xa, tạm thời không để ý đến mà là cười nói: "Chỉ bằng loại thủ đoạn này cũng muốn đối phó ta?"
"Đây là hàn băng ti tuyến, thứ mềm dẻo nhất thế gian, không thể phá vỡ, vừa vặn hạn chế ngự không phi hành pháp của ngươi.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Võng Du, Tiên Hiệp
Số chương: 50