161 Trên không trung, Quân Lạc Vũ và Thiện Duyên giằng co.
Hại người này đều là thiên tài trong thiên tài, tuyệt thế trong tuyệt thế, đều là rồng trong loài người, hiện tại lại là đại năng tiếu ngạo cùng thế hệ, rốt cục mở ra một trận đại chiến.
162 Thiện Duyên rất muốn dốc sức đấu một trận cùng Quân Lạc Vũ để phân trên dưới, luận sinh tử.
Nhưng hắn lại rời đi, vội vã rời đi.
"Ngươi nếu thật tu luyện thành Khô Mộc tâm kinh thì sợ sau này sẽ có phiền hà!"
Quân Lạc Vũ cảm ứng được khí tức Sở Dương rời đi gấp rút thì thở dài thật trầm, kiểm tra xung quanh, quét ngang thập phương nhưng không phát hiện ra điều gì thì ngồi xếp bằng trong đám mây trắng, đọc sách lần nữa.
163 Đằng Thất chết.
Sau cùng hắn muốn chạy trốn nhưng bị Sở Dương ngăn lại, sau đó bị U Ảnh báo giết chết.
U Ảnh báo cũng chết.
Đằng Thất trước khi chết dốc sức phản công khiến cho nó bị thương nặng, Sở Dương đi ra vung đao kết liễu sinh mạng của nó.
164 Lưu quang lóe lên, thời không biến hóa.
Sở Dương lấy lại bình tĩnh, kiểm tra chung quanh, đồng thời tâm linh chi hải phản chiếu bát phương, chiếu rọi hết thảy mọi thứ trong phạm vi vạn mét chung quanh ở trong lòng.
165 Vô Thần Tuyệt cung hết sức hung hăng, Tuyệt Vô Thần bá đạo vô cùng.
Sau khi khuếch trương bị ngăn cản, Tuyệt Vô Thần tự mình ra mặt giết tới bên ngoài Vô Song thành.
166 Vô Song thành, phủ thành chủ.
Không khí ngột ngạt khiến người ta không khỏi đứng dậy.
Minh Nguyệt áp chế nộ khí, liếc nhìn qua hai bên, bất mãn nói: "Chúng ta vẫn co đầu rút cổ sao?"
Những người ngồi đây đều là nhân vật thượng tầng của Vô Song thành, gồm những người như Đoạn Lãng, Độc Cô Minh, Dương Phong, Dương Tiểu Vũ, quản gia Vương Phúc, Độc Cô Hải, Dạ Vũ Sinh, Thích Vũ Tôn, Vương Cương, Lưu Phong.
167 "Long cốt? Hẳn là long mạch đi!"
Sở Dương thầm nghĩ trong lòng, đang muốn rời đi thì bị Minh Nguyệt kéo lại.
"Đại sư huynh, ta cũng muốn đi!"
Đôi mắt của Minh Nguyệt như muốn nói, nếu ngươi không mang ta đi thì ta sẽ khóc ngay cho ngươi xem.
168 Tâm niệm phát ra xâm nhập tất cả mọi nơi, nhìn quanh khắp chỗ trống trong Lăng Vân quật, thu nạp hết thảy ở nơi này vào trong tâm linh chi hải.
"Đi, ta dẫn ngươi đi xem Hỏa Kỳ Lân!"
Cuối cùng, Sở Dương khóa chặt lại nơi ở của Hỏa Kỳ Lân.
169 Tâm niệm lực của Sở Dương thẩm thấu xuống dưới nhưng hết sức gian nan, bị ngăn cản cực lớn.
Nham tương cách hỏa, hỏa diễm lực gây ảnh hưởng lên tâm linh nên hắn chỉ có thể chậm rãi thẩm thấu.
170 Xi Vưu tiếp tục nói: "Thật ra ta thích người khác gọi bằng Chiến Thần, Chiến Thần Xi Vưu!"
ĐÙNG! ĐÙNG!
Trong lòng Sở Dương như có từng đạo lôi đình nổ đùng đùng, thiếu chút chấn choáng hắn.
171 Lời nói của Xi Vưu khơi dậy hình tượng viễn cổ trong lòng Sở Dương, tiết lộ ngọn nguồn võ đạo.
Khối thần thạch kia rốt cục từ đâu đến?
Bên trên sao lại để cho có người tham ngộ thần đồ?
Những chuyện này Sở Dương không biết được, chỉ sợ ngay cả chính bản thân Xi Vưu cũng không biết.
172 Con đường võ đạo chính là mở tự thân tự thành thiên địa, không mượn ngoại vật, cũng không chịu ảnh hưởng bên ngoài, có thể hoàn toàn nắm giữ lực lượng.
173 Sở Dương bị hấp dẫn thật sâu bởi những lời giảng thuật của Xi Vưu, hắn không biết được tình hình cụ thể lúc đó, cũng không biết đối phương nói thật hay giả, nhưng từ ngữ khí lẫn sắc thái của đối phương thì coi bộ không giả.
174 Nhiếp Hồn châu đánh thẳng tới ý chí thần hồn khiến cho Xi Vưu không kịp trở tay, trong lúc nhất thời hắn khó có thể thoát khỏi, bị chấn nhiếp thật sâu.
175 Sở Dương đặt một tay lên đầu vai Nhiếp Phong đã đứng lên, dù hắn giãy giụa như thế nào cũng không thể thoát khỏi lực lượng của một tay này, Đệ Nhị Mộng ở bên cạnh nhìn sang thì rung động tột độ.
176 Đại giang dậy sóng, tuôn chảy không ngừng như chính nhân sinh, một mực cuồn cuộn tới trước, mãi mãi không ngừng.
"Vị thứ năm là Hùng Bá!"
Sở Dương nói ra khiến Nhiếp Phong khá bất ngờ.
177 Nghe đồn, Lăng Vân quật là nơi mai táng của Hiên Viên Hoàng Đế, bên trong bốn phương thông suốt, dễ tiến khó ra, lại có Hỏa Kỳ Lân phá hoại khắp nơi, gần như không có ai dám tiến nhập.
178 Tàn linh của Hiên Viên tiêu tán, biến mất triệt để, lưu lại ý niệm lực dung nhập vào trong tâm hải của Sở Dương khiến tâm linh lực của hắn lớn mạnh thêm.
179 Lúc ở Thiên Vũ đại lục, Sở Dương sắp đặt giết được cường giả Ngưng Thần cảnh mà Trấn Sơn Vương phái ra là Đằng Thất, đạt được một cây đại kích kim sắc.
180 Chỉ chớp mắt đã ba tháng trôi qua, toàn bộ thiên hạ, trừ Vô Thần Tuyệt cung vẫn khuếch trương như cũ thì cũng chẳng có động tĩnh gì mới.
Trong tình hình an bình, mạch nước ngầm lại chảy mãnh liệt.