41 Cả đoàn người của cô và hắn ở lại hoàng cung chơi 1 ngày liền xuất cung đi chơi. Chứ nào có ai ở được cái nơi khỉ ho cò gáy đó mà chơi vui vẻ chứ, thật là hù chết cô rồi.
42 Sau khi cả bọn quay về nhà trọ của có chữ Phong thì Lý Triển Phong rất không nể mặt ai mà đuổi người đi hết, chỉ kéo cô về phòng rồi đè cô xuống giường…nói chuyện.
43 Sáng hôm sau, mọi người ngồi trong phòng của cô và hắn nói chuyện gì đó. - Bẩm hoàng thượng, tối hôm qua 1000 lượng vàng kim đã được chuyển vào kho của phủ Tể Tướng ạ!- Chó thật, thằng già đó.
44 Quả nhiên như lời Lý Triển Phong, bọn họ núp trên cành cây kia nhìn thấy cứ khoảng 5 phút thì có binh lính đi ngang qua thư phòng, thêm nữa là có 2 tên chốt ở cửa canh phòng.
45 - Phong à… lấy hết ngân lượng của chúng chưa? Cô với Tĩnh Ngọc sau khi cắt đuôi bọn chúng liền quay về quán trọ của Lý Triển Phong la hét om sòm. - Nàng không sao chứ? Chúng có làm nàng bị thương không? Hắn lơ đẹp luôn câu hỏi của cô mà hỏi sang vấn đề không ăn nhập gì hết.
46 - Tỷ tỷ, tỷ nhất định phải tìm lại số ngân lượng đã bị cướp của đệ về đây. Tạ Linh ngồi ở trên cao nói với người đang ngồi uống trà ở phía dưới kia. - Linh đệ có chắc người đó là môn chủ của Liễu Y môn.
47 Lý Triển Phong dẫn cô xuyên qua 1 hành lang dài rồi đưa cô đến 1 căn phòng, mở cửa đi vào cùng hắn. Nhìn thấy nhiều bài vị đang được thờ lòng cô xao động không thôi.
48 Sáng hôm sau, Trần Chương đang đứng chờ họ tại cổng thành. Cô và hắn đang tay trong tay đi tới, Trần Chương mỉm cười cúi chào cô thái độ rất cung kính.
49 Bọn họ chăm chút giúp người dân ở đây cũng đã gần hơn 2 tuần rồi, cũng sắp hoàn thành nên ai cũng mang theo tâm trạng khác đó là chờ mong tới ngày đại hội võ lâm.
50 Bọn họ nhận được sự đưa tiễn rất chân thành từ người dân ở đây rồi mới lên đường ra đi. Ngồi trên xe, vì không khí quá trầm mặc, Hiên Triết làm liều mở miệng hỏi:- Chủ thượng, giờ chúng ta sẽ đi đâu vậy ạ?Mọi người nghe vậy cũng nhìn cô và hắn đang đựa vào nhau nghỉ ngơi.
51 Cô và hắn sau khi "lấy thuốc" xong liền quay về nhà tre. Tất cả bọn họ đang ở trong nhà chính khi thấy cô và hắn liền đứng dậy cúi chào. Cô và hắn chỉ gật đầu rồi ngồi vào ghế rót trà uống.
52 Oa. . đẹp quá đi. Ngọc Đàm đứng nhìn lén bọn họ từ xa, khi thấy màn đó không nhịn được mà thốt lên. - Này, giờ này sao nàng còn ở đây? Hiên Triết đi tới hỏi.
53 Sáng hôm sau, cô và hắn trưa trật mới đi ra khỏi phòng, vừa nhìn thấy ai cũng có mặt ở đây cô không nhịn được trêu chọc:- Ta tưởng các người hôm nay sẽ dậy trễ, ai ngờ lại sớm tới vậy nha.
54 Sáng hôm sau, cô và hắn ngồi cùng vào bàn ăn. - Chủ thượng, phu nhân, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát sao? Hiên Triết hỏi khi họ ngồi vào bàn. - Ừ. Không còn sớm nữa rồi! Lý Triển Phong sau khi đưa thức ăn cho cô mới nói.
55 1 chiếc xe ngựa, 4 5 con ngựa rong ruổi trên đường tới 4 ngày mới tới được Thiên Tự Nhất. . nơi diễn ra Đại hội võ lâm. Thật ra là chỉ cần 2 ngày là tới nơi rồi nhưng cô lại đang mang thai mà Lý Triển Phong thì suốt ngày sợ này sợ nọ nên hắn lệnh ọi người phải đi tà tà thôi để cho cô đỡ mệt, khỏi phải nghén.
56 Khi ở phòng mà Vũ Vinh chuẩn bị cho cô và hắn, những người khác thì đi ra ngoài nhìn xung quanh chỉ có cô và hắn là nhàn nhạ nằm trên trên giường nhịp chân hát hò mà thôi.
57 Ngày hôm sau, mặt trời đã lên quá đỉnh đầu mà cô và hắn vẫn chưa ra khỏi phòng làm cho bọn Hiên Triết ở ngoài cửa lo sợ không yên, đây là nhà của địch chứ không phải nhà của họ mà sao họ lại xem như con ruồi bay qua thế nhỉ, lỡ có gì xảy ra thì sao chứ.
58 - Sao lúc nãy nàng lại ôn chủ của Liễu Y môn xuất hiện? Nếu làm vậy lỡ may bị phát hiện thì kế hoạch của nàng không phải là vô ích rồi sao? Lý Triển Phong sau khi bế cô vào phòng liền hỏi.
59 Trận đấu để lại biết bao ấn tượng ọi người thế nhưng có 2 con người im lặng từ đầu tới cuối đi về phía phòng của cô. Không khí vẫn là trầm mặc, Lý Triển Phong vì cảm thấy chột dạ, còn Vũ Hạo Tuyết thì thắc mắc khó hiểu.
60 Ngày thứ 3 của Đại hội võ lâm, nếu nói theo kiểu hiện đại thì X, Lý Triển Phong, Doãn Chính và anh em Vũ Hạo kia đều lọt vào tứ kết. Ngày hôm nay tất cả chỉ cần 2 trận nếu thắng thì được lọt vào bán kết.