41 Chương 40: Rơi lệ vì aiCửa Tuyên Đức nguy nga tráng lệ, trong cung Khánh Thọ, Chu Tấn đang thuật lại mọi chuyện với Lưu Nga. “Mấy ngày nay Bạch công tử chưa từng đến Sơ Nguyệt Đình”.
42 Chương 41: Bất kỳ mà chúng gặpCuối tháng hai, kể từ ngày Thượng Trụy trở lại Yến phủ đã qua non nửa tuần. Yến Nghênh Mi ngại một mình ở Sơ Nguyệt Đình chờ đợi đến buồn bực, nên không lâu sau cũng trở về nhà mẹ ở.
43 Chương 42: Không đồng ý cho quênTin tức Bạch Thế Phi đến tháng ba sẽ cưới vợ lần nữa lan truyền ở trong Biện thành mà nói đã trở thành một tiết mục truyền kỳ chỉ sau một thời gian ngắn, ba vị Tiểu thư con nhà danh môn cùng hầu một chồng, dần dần trở thành giai thoại truyền kỳ được vạn dân chúng ở trong thành Khai Phong tranh nhau kể.
44 Chương 43: Mượn gió đôngMột câu ‘nhưng ta không đồng ý’ kia của Bạch Thế Phi, gần như khiến Thương Tuyết Nga cả kinh đổ ra mồ hôi lạnh khắp người. Cùng ngày, Thiệu Ấn lập tức dẫn theo đại phu đến thăm hỏi xem bệnh, thái độ Bạch Thế Phi thủy chung vẫn ôn hòa, Thương Tuyết Nga cũng không dám tùy tiện chạy tới chỗ Thượng Trụy nói từ hôn, cho nên hôn sự cứ thế mà gác lại vô thời hạn.
45 Chương 44: Đại hỉ đón dâuĐại lễ ngày hôm đó, trong phủ mấy trăm tên nô bộc ngay từ lúc sáng đã bắt đầu bận rộn. Phía bên Hạ phủ và Trương phủ cũng sớm phái người đến Bạch phủ treo màn trướng trong phòng tân hôn, Bạch Thế Phi sớm đã phân phó để cho Trương Lục Dạng ở tại Ẩm Lục Cư, Hạ Nhàn Phinh thị ngủ tại Hoán Châu Các.
46 Chương 45: Xưa kia thề chưa thành khôngHôm sau, liền truyền ra tin tức Bạch Thế Phi sau yến tiệc cảm thấy không khỏe, tính khí không tốt, cần nằm trên giường tịnh dưỡng.
47 Chương 46: Tin tứcTrong khoảng thời gian này, đừng nói tới Yến Nghênh Mi cùng Thượng Trụy gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, ngay chính Hạ Nhàn Phinh cùng Trương Lục Dạng cũng là mỗi ngày không ba thì năm lần đều gọi nha đầu đi hỏi thăm, Bạch Thế Phi đến cùng vẫn chưa về, nhưng từng ngày cứ như vậy qua đi, hắn thủy chung vẫn không có một chút tin tức.
48 Chương 47: Nộ cảm bản thânBởi vì Yến Nghênh Mi từ trước đến nay luôn mặc kệ mọi chuyện, nên những thủ đoạn của Hạ Nhàn Phinh rất nhanh đã thấy hiệu quả.
49 Chương 48: Tru địch mượn đaoVãn Lộng mặc dù đối với lời nói của Thượng Trụy có chút bán tín bán nghi, nhưng vẫn là ôm theo tâm trạng ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục quyết tâm đi tìm Thiệu Ấn.
50 Chương 49: Ngàn kết hỏi ai giảiTrong sảnh rộng rãi, giữa bình phong đặt giường thái sư, đứng đầu đám người có Thiệu Ấn, Đặng Đạt Viên, Tam quản gia Thương thị cùng với bảy tám quản sự quản lý bất động sản, không một ai vắng mặt, toàn bộ này nọ ngồi ở hai bên bàn, ngay cả Yến Nghênh Mi cũng bị Bạch Kính mời mà dẫn theo Thượng Trụy đến, duy chỉ có Hạ Nhàn Phinh cùng Trương Lục Dạng là không được người thông báo.
51 Chương 50: Tâm hán tại thân TàoBạch Thế Phi vẫn như cũ chỉ ngủ ở Đệ Nhất Lâu, lúc này ngay cả giải thích cũng không có. Hạ Nhàn Phinh mặc dù cảm thấy nóng lòng, mà mắt thấy trên nàng có Yến Nghênh Mi cùng với Trương Lục Dạng phía dưới toàn bộ đều vẫn như ngày thường, một chữ cũng chưa từng nhắc đến, càng đừng nói gì đến chuyện tranh nhau uống dấm chua, bởi vậy nàng cũng không có đối sách, cũng không thể chỉ có một mình nàng biểu hiện ra vẻ không thể chờ đợi được nữa, nếu không cẩn thận bị bọn người hầu lưỡi hơi dài chút truyền tin ra ngoài, thì danh tiết đời này của nàng có thể sẽ bị phá hủy.
52 Chương 51: Ác nhân đều có báo“Ngươi nghe nói chưa? Cái nàng Chiêu Đề ở Hoán Châu Các kia bị kim thêu làm trầy ở lưng, nếu không cẩn thận bị rạch trúng mặt, thì sẽ trở thành dung nhan biến dạng rồi”.
53 Chương 52: Đỗ chỗ thuyền bè xaHồ Kim Minh ở Lộ Bắc cổng Thiên Môn thuộc phía tây thành Khai Phong, ngược hướng với Quỳnh Lâm uyển ở Lộ Nam. Bắt nguồn từ vương triều Thái Tông thái bình hưng thịnh, năm đó đã hạ lệnh mở đường dẫn nước sông vào thành, bốn phía hồ dùng đá bao quanh tạo thành con đê giữ nước ở bên trong, đường nhỏ quanh hồ dài gần bảy dặm, vốn là nơi triều đình dùng để huấn luyện thủy binh, Hoàng đế sẽ ở trong đình bên hồ kiểm duyệt thủy chiến, mặt trời tỏa nắng phản chiếu từng đám mây trên mặt hồ rộng lớn, các tướng sĩ điều khiển thuyền ngang dọc tới lui, cờ bay phấp phới, thoắt tụ họp thoắt tản ra, thoáng chốc lại như quỷ thần, cảnh tượng cực kỳ quyết liệt hùng vĩ.
54 Chương 53: Trong nước ô gianMàn mưa trắng xóa che phủ cả trời đất, mặt sông như dệt trong màn sương mù, từng giọt mưa không ngừng rơi trên mặt nước hợp với âm thanh giội xuống mái thuyền, lúc nhanh lúc chậm, lúc cao lúc thấp, chợt có cơn gió lướt sóng mà đến, trong màn mưa dày đặc đẩy trôi chiếc thuyền hoa ra giữa hồ sâu bao la mờ mịt.
55 Chương 54: Tâm tư khác thườngNgười trở về Bạch phủ đầu tiên chính là Yến Nghênh Mi, sau đó là Trương Lục Dạng và Hạ Nhàn Phinh cũng cùng nhau trở về, người đi đầu phảng phất như có chút không tập trung tinh thần, người thứ hai thì lộ vẻ phiền lòng nóng nảy, khi nghe được Thiệu Ấn nói rõ rằng Thế Phi vẫn chưa về, cũng chẳng biết lúc nào mới có thể trở về, hai người liền tự động trở về viện của riêng mình.
56 Chương 55: Ý tình bề bộnMỹ nhân xuất hiện, gặp sẽ không quên. Một ngày không thấy, nhớ đến cuồng. Phượng hoàng tung cánh, tứ hải cầu hoàng. Tiếc rằng giai nhân không có ở thành Đông.
57 Chương 56: Mạch nước ngầm hơi tiềm độngToàn bộ phủ đều biết Bạch Thế Phi qua đêm ở Sơ Nguyệt Đình. Bình thường lúc trời tảng sáng Bạch Thế Phi đã thức dậy rửa mặt, nhưng hôm nay lại ngủ đến mặt trời lên cao, bất kể là người không có phận sự hay thật sự có chuyện quan trong cần xin chỉ thị, đều không ngoại lệ bị Bạch Kính chặn lại ở ngoài Sơ Nguyệt Đình.
58 Chương 57: Nhàn hạ thích ngày sương“Bị ngươi làm tức chết mà!” Trương Lục Dạng hung hăng gõ đầu Mạc Ngôn mấy cái. “Hu hu…. ” Mạc Ngôn đau đến kêu loạn, ôm đầu ấm ức, “Nô tỳ thực sự không cố ý đâu! Lúc theo tới chỗ ngã ba không biết tại sao ngã một phát, đứng lên đã không thấy Công tử, không biết ngài ấy đi đường nào, hơn nữa đêm trong rừng kia tối tăm u ám, một mình nô tỳ cũng không dám đi vào trong…”“Thật sự là thành sự không có, bại sự có thừa! Lần sau bổn Tiểu thư tự mình đi!” Trương Lục Dạng giận dữ trừng mắt liếc Mạc Ngôn, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời trong xanh, mấy trắng che mặt trời, bất giác trở nên thất thần, sau đó bị Mạc Ngôn đi đi lại lại làm cho bừng tỉnh, có chút bực bội nói, “Ngày ngày ở trong phủ chờ đợi, hết ngủ rồi lại ăn, buồn chết người”.
59 Chương 58: Trục mày lại có làm saoNô bọc dọn xong bàn cờ, châm bình trà thơm không lâu, Bạch Thế Phi đã nhàn nhã bước đến. Yến Nghênh Mi thấy hắn thần thái thong dong, vốn định độc địa chọc hắn một câu được hưởng thụ mỹ nhân thật tốt, lời vừa đến bên miệng lại nhớ đến có khi sẽ khiến Thượng Trụy không vui, cuối cùng nuốt trở vào.
60 Chương 59: Nửa đêmThời gian thấm thoát qua, hoa tường vi đã nở rộ, cả viện thơm ngát hương hoa, trên đường, dưới cây, góc tường cạnh đường mòn, gió lướt qua những đóa hoa đang nở rộ phá lệ vươn cao, nhưng mà, cũng vì thời gian trôi nhanh như vậy, hoa xuân còn chưa hết, sắc đỏ đã kém màu, mắt thấy thời gian cuối xuân đang từng ngày tàn héo, vốn dĩ muôn hoa khoe sắc màu nay đã khô héo rũ xuống, ngay cả nhánh cây cũng dường như có chút ít không chịu nổi thời tiết mà trở thành thê lương.