1 Đứng ở cửa cục dân chính, Tiếu Tử Hàm nhìn giấy ly hôn trong tay, đột nhiên bật cười, còn hơn kịch nữa à!Ba ngày, ngắn ngủn ba ngày, cô liền từ người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, nữ nhân ghen ghét hận cô bé lọ lem luân lạc số mạng trắc trở, đáng đời bị bỏ rơi, người người hối tiếc thở dài phụ nữ bị chồng bỏ.
2 Từ quán "Ngồi xuống" ra ngoài, Tiếu Tử Hàm đến"Tân phòng" thu thập chút đồ dùng tùy thân, sau đó lái xe trở về nhà cha mẹ. Sau khi đính hôn, cha mẹ cô liền chuyển vào căn nhà Vạn gia cho kia, cũng coi như chung cư hạng sang.
3 Ngày đầu tiên của lễ Quốc Khánh Tiếu Tử Hàm bị chuông báo thức làm tỉnh lại, mở mắt ra nhìn trần nhà màu trắng, sửng sốt một lúc rất lâu mới nhớ ra mình đang ở nơi nào.
4 Tiếu Tử Hàm bị tiếng chuông điện thoại đinh tai nhức óc làm cho tỉnh lại, cô xoa xoa huyệt Đại Dương căng đau sau khi say rượu, đưa tay nắm điện thoại di động"Alo?"Trong ống nghe truyền đến tiếng của Nhạc Nhạc, "Tiểu Hàm, là mình, cậu không sao chứ?""Không sao.
5 Máy bay đáp xuống thủ đô, vừa ra cửa sân bay, Tiếu Tử Hàm liền bị gió Bắc phía ngoài thổi trúng lạnh run cả người, Bắc Kinh vào đầu mùa đông vẫn là rét lạnh như trong trí nhớ.
6 Thời điểm Tiếu Tử Hàm muốn ngủ gục, thì trà được mang lên. Chung Soái cầm trà cụ lên, thành thạo rửa bình, ngâm trà, làm nóng ly. . . Bàn tay to lớn vô cùng khéo léo châm trà tạo cảm giác đối lập mãnh liệt, cô phát hiện hắn có đôi tay thật đẹp, ngón tay thon dài sạch sẽ, màu da xanh đen khỏe mạnh, khớp xương rõ ràng, vừa nhìn đã biết được rèn luyện quanh năm, làm cho người ta cảm giác rất có lực.
7 Chung Soái hiệu suất xử lý chuyện thật không phải nhanh bình thường, ngày thứ hai sau khi đồng ý kết hôn, cô bị kéo đi chụp hình. Mới vừa trở lại thành phố C, ngày thứ ba người của bộ đội đã tới thẩm tra chính trị rồi, ngày thứ tư toàn bộ người của chi nhánh ngân hàng cũng biết cô lại muốn lập gia đình, đối tượng là quan nhân thần bí, ngày thứ năm một tờ hôn thú nóng bỏng liền xuất hiện ở trước mặt cô.
8 Chung Soái dựa vào cửa, nhìn cô gái nhỏ trong phòng bếp nhanh nhẩu chặt thịt, cắt rau, nấu nấu xào xào. . . . . . Bỗng nhiên cảm thấy hình ảnh đó cực kì ấm áp, nhiều năm ở kí túc xá đây là lần đầu tiên anh có cảm giác gia đình.
9 Ánh mặt trời ló dạng, Chung Soái dưới tác dụng đồng hồ sinh học đúng giờ tỉnh lại. Anh dùng một tay chống thân thể to lớn cao ngạo, cúi đầu nhìn thân thể trắng như tuyết bên cạnh, dung nhan ngủ say dịu dàng, nhớ tới tất cả chuyện xảy ra hôm qua, trong lòng dâng lên niềm vui sướng khó nói lên lời.
10 Tất cả mọi người biết hắn bình thường không uống rượu, hôm nay cũng là cực kỳ vui mới có thể uống nhiều như vậy, xem chừng hắn đã say, liền sai người đưa bọn họ trở về ký túc xá.
11 Trở về thành phố C không tới hai ngày, Chung Soái đi ra ngoài thi hành nhiệm vụ, trước khi đi đặc biệt gọi điện thoại báo cho Tiếu Tử Hàm trong lúc làm nhiệm vụ không thể gọi điện cho cô, cho nên điện thoại tán gẫu mỗi đêm vì vậy cắt đứt.
12 Ở dưới lầu chung cư nhìn thấy Tần Khải, Tiếu Tử Hàm một chút cũng không bất ngờ, anh ngẩng đầu, đôi môi mỏng cong lên,vẻ mặt đó đã làm cho cô hoảng hốt, cảm thấy cứ như anh vẫn ở nơi đó, chưa bao giờ rời xa.
13 Âm thanh kia kêu lên giống công phu điểm huyệt, đem Tiếu Tử Hàm không có cách nào nhúc nhích được. Cô đưa mắt nhìn người đàn ông xa xa dưới chân đèn đường —— Rõ ràng là đứng một cách miễn cưỡng, lại có một loại cao lớn, trên người mặc đơn giản áo khoác ngoài màu đen cũng khiến hắn anh khí bất phàm.
14 Một đôi tròng mắt đen thâm thúy đang nhìn cô. Tỉnh ngủ, Tiếu Tử Hàm mở hai mắt ra, trong nháy mắt, đột nhiên trông thấy cặp mắt đen sâu không thấy đáy, đang lẳng lặng đưa mắt nhìn cô, cự ly gần đến mức cô có thể ở bên trong nhìn thấy cái bóng mình đang ngạc nhiên.
15 Vừa khóc lại náo giày vò một buổi sáng, Tiếu Tử Hàm mệt mỏi lại vùi ở trong ngực Chung Soái thiêm thiếp chốc lát, khi tỉnh lại đã qua 12 giờ. "Đi ra ngoài ăn đi!" Chung Soái nâng mặt của cô lên, khẽ hôn nhẹ lên trán của cô.
16 Beta: Minh MinhChung Soái thanh toán xong ra ngoài tự nhiên dắt tay của cô "Hai vị tiểu thư, kế tiếp muốn đi nơi nào?""Tôi không nguyện ý làm tiếp kỳ đà cản mũi các cậu.
17 Từ nhà cha mẹ rời đi, Tiếu Tử Hàm đi bệnh viện tái khám sẵn lấy giấy bệnh xin nghỉ phép. Cô làm nhân sự, cùng mấy người phụ trách kiểm tra sức khoẻ của bệnh viện cũng hòa đồng, chỉ là đây là lần đầu tiên lợi dụng chức vụ mưu lợi cá nhân.
18 Chung đoàn trưởng nằm mơ cũng không thể ngờ, “Còn nhiều thời gian” quả thật đúng là rất dài! Bởi vì lúc nửa đêm Tiếu Tử Hàm bị đau bụng đánh thức, đi vào phòng vệ sinh nhìn, “đại di mụ” đến thăm!Thay băng vệ sinh xong, Tiếu Tử Hàm đi lầu dưới tìm thuốc giảm đau.
19 Ngô Mỹ Phấn thấy thái độ con gái cường ngạnh, cũng lười cùng cô khách khí, nhìn chằm chằm cô hô lên, "Trọng điểm chính là sính lễ thế nào?Tiếu Tử Hàm sớm đoán được bà tới chơi là vì tiền, nhưng cô cho là không gì khác thêm chút sinh hoạt phí, căn bản không nghĩ tới trình độ nghĩ đến tiền của cha mẹ nghĩ đến loại này.
20 "Mẹ, mẹ điên rồi, đánh con làm gì?" Ngô Mỹ Phấn bụm mặt, hướng lão thái thái rống. Người được gọi là mẹ không trả lời, mà là nắm lên cây chổi trong cầu thang liền hướng trên người kêu bà, vừa đánh vừa chửi, "Tao điên rồi? Điên cách mấy cũng không điên bằng mày!"Ngô Mỹ Phấn bị đánh đến giống như con khỉ vừa nhảy vừa búng, trái nhảy lên bên phải tránh, nhưng cây chổi của lão thái thái giống như là nhận thức chính xác được bà, bà giấu đến nơi nào, cây gậy cùng tới đó, cuối cùng đành bắt tay bà Ngô, hướng ba Tiếu đứng ở một bên rống to, "Ông, đồ quỷ, thấy tôi bị đánh, còn không qua đây giúp một tay?"Lão thái thái quay đầu nhìn chằm chằm ba Tiếu, trung khí mười phần mắng, "Mày dám qua đây, ngay cả mày tao cũng đánh, đánh chết hai đứa súc sinh bọn bây mẹ.