41 Khi Hồ Hàng đến căn hộ Trầm Bồi Nhiên tìm hắn, chỉ thấy chai bia trên đất, đến gần vừa nhìn, thiếu chút nữa đem cơm đêm qua phun ra ngoài, mùi vị thật sự quá khó ngửi.
42 Trong lòng Hiên Viên Triệt toát ra từng đợt cảm động mãnh liệt, cơ hồ là vui sướng nâng hai má Thiển Thiển lên, kích động nói: “Ngươi thật là nghĩ như vậy sao? Đi theo ta, vô luận ta đi nơi nào ngươi đều theo tới sao?”
Nước mắt của Thiển Thiển cuồn cuộn rơi xuống, dùng sức gật gật đầu, nói: “ Chuyện Thập Lục quận chúa ta cũng có trách nhiệm, khiến cho ta cùng ngươi cùng đi thương tiếc nàng đi!”
Hiên Viên Triệt chặt chẽ đem Thiển Thiển ôm vào trong lòng, cảm động không biết nên nói cái gì cho tốt.
43 Tô Yên đang trên đường đi Giang thị thì nhận được điện thoại của bạn tốt Vạn Dập gọi tới.
"Tiểu Yên, tớ vừa mới tan tầm, cậu ở nhà à?" Vốn Vạn Dập muốn buổi chiều gọi điện thoại cho Tô Yên, bất đắc dĩ vừa đi làm liền bận rộn như chó, lúc này tan tầm mới vội vàng gọi điện thoại cho Tô Yên, muốn nói chút chuyện buổi trưa hôm nay với cô.
44 Bởi vì Giang Cảnh Xuyên nháo như vậy, Tô Yên cũng không có tâm tình gì tiếp tục theo dõi phim, liền làm tổ ở trên ghế sofa cầm điện thoại luyện ghép vần, cô cảm thấy cái ghép vần này vẫn là rất đơn giản, bây giờ đã biết rất nhiều, tin tưởng qua một khoảng thời gian nữa, cô có thể tự nhiên bình thường gửi tin nhắn.
45 Giang Cảnh Xuyên một lần nữa trở lại Giang thị, tâm tình lại không cách nào bình tĩnh trở lại.
Đối với chút chuyện giữa Trầm Bồi Nhiên cùng Tô Yên, kỳ thật hắn không quá nguyện ý nghĩ tới, đặc biệt là sau khi cùng Tô Yên phát sinh tình cảm, nhưng không có nghĩa là hắn không nhìn ra vấn đề giữa hai người này ở chỗ nào.
46 Ngày hôm sau, sau khi ở trong nhà ăn cơm trưa nghỉ ngơi sơ, Giang Cảnh Xuyên mang Tô Yên ra cửa chuẩn bị đến sân bay, bởi vì muốn đi hải đảo nghỉ ngơi, Giang Cảnh Xuyên đặc biệt kiểm tra nhiệt độ, thế nhưng so với thành phố A còn muốn nóng hơn, Tô Yên bây giờ cũng hiểu được phối hợp quần áo, hôm nay mặc một váy xanh lá ngắn, thiết kế vintage, nổi bật lên làn da tuyết trắng, mang kính mát ngày hôm qua mua, làm người ta vừa nhìn liền biết là đi nghỉ phép, mang tới một luồng mát lạnh cho cái mùa hè nóng bức này.
47 Cô gái tóc ngắn không có nghĩ đến Giang Cảnh Xuyên thế nhưng không nể tình như vậy, tức giận đến đều nói không ra lời.
Cô tự hỏi tướng mạo không kém, thân hình cũng không tệ, chỉ cần cô chủ động xuất mã, còn chưa từng giữ không được đàn ông, hôm nay thế nhưng đá trúng thiết bản, khẩu khí này thế nào đều nuốt không trôi, một bàn mỹ thực xem ra phá lệ mê người trước mặt này cô đều không có khẩu vị.
48 Sau cùng Tô Yên vẫn là không có học bơi lội được, một chút nước đều không để Giang Cảnh Xuyên thân cận.
Vừa rạng sáng ngày hôm sau trời còn chưa tỏ, Tô Yên bị Giang Cảnh Xuyên đánh thức, nói là cùng nhau đi ngắm mặt trời mọc, muốn nói Giang Cảnh Xuyên đối với ngắm mặt trời mọc rất có hứng thú, vậy cũng là tầm bậy, trừ thanh niên văn nghệ ra, không có bao nhiêu nam giới buổi sáng tinh mơ thức dậy đi ngắm mặt trời mọc, bọn họ càng thích ở trong chăn ngủ đến tự nhiên tỉnh, Giang Cảnh Xuyên là cảm thấy Tô Yên sẽ thích, lại nói, đã tới một lần, dù sao cũng phải cùng cô làm một vài chuyện có ý nghĩa, ngắm mặt trời mọc nhìn mặt trời lặn nhìn ánh nắng chiều đầy trời, đó là không thể thiếu.
49 Nhìn Tô Yên thêu xong thành phẩm, Giang Cảnh Xuyên cũng là kinh ngạc không thôi, hắn quan sát nửa ngày, nhìn về phía Tô Yên nói: "Bây giờ anh phát hiện nhà em còn thật là coi em như là tiểu thư khuê các mà bồi dưỡng a, viết được một tay chữ tốt không nói, thế nhưng còn biết cái này.
50 Tô Yên đến nửa đêm về sáng sinh bệnh, Giang Cảnh Xuyên vội vàng gọi điện thoại gọi bác sĩ gia đình tới.
Kỳ thật cũng không có gì, bản thân Tô Yên ở trên hải đảo sống không quen, thêm vào thời tiết quá nóng, liền mắc cảm nóng, bác sĩ nói uống chút thuốc điều dưỡng mấy ngày là khỏe.
51 Trận bệnh này của Tô Yên tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, không có mấy ngày cô đã khôi phục tinh thần cùng khẩu vị, hôm nay vừa mới đưa Giang Cảnh Xuyên ra cửa đi làm, trở lại phòng ngủ đã nhận được điện thoại của Chu Lộ.
52 Tường trắng ngói đen, trên phiến đá còn có rêu xanh, Giang Cảnh Xuyên từ trong túi áo cầm chìa khóa ra, mở cửa, quay đầu đối với Tô Yên nói: "Đi vào đi, mấy ngày trước có người làm theo giờ tới quét tước qua, trong phòng hẳn rất sạch sẽ.
53 Thật không dễ dàng đến thứ bảy, vốn Giang Cảnh Xuyên là lên kế hoạch mang Tô Yên ra ngoài ăn cơm đi coi phim, nào biết vừa mới rời giường, Tô Yên đã cầm điện thoại di động trịnh trọng tuyên bố: "Hôm nay em sẽ rất bận rộn.
54 Tô Yên vừa đi ra building liền thấy xe của Giang Cảnh Xuyên ngừng ở một bên, cô bước nhanh tới, nào biết vừa mới mở cửa xe, Giang Cảnh Xuyên liền nói với cô: "Tiểu Yên, bây giờ anh có chút khát, em đến cốp sau cầm giúp anh bình nước.
55 Khi Giang Cảnh Xuyên về đến nhà, Tô Yên đang sửa sang vali cho hắn, kỳ thật loại chuyện này là có thể để dì Vương hoặc người giúp việc khác tới làm, nhưng Tô Yên cảm thấy về chuyện của Giang Cảnh Xuyên, ở trong phạm vi năng lực tiếp nhận của cô, cô vẫn là tự mình làm tốt hơn.
56 Khi Lục Dạng đến phòng làm việc, giống như ngày thường mang theo quà ăn vặt gói từ nhà hàng cao cấp, bây giờ Chu Lộ đặc biệt hoan nghênh hắn, thấy hắn tới tựa như thấy người thân, còn kém không có giơ cờ màu nhỏ nhiệt liệt hoan nghênh.
57 Sau khi Giang Tinh Tinh lái xe đưa Tô Yên về nhà, cô không có trực tiếp quay về căn hộ của mình, mà là do dự một lát lái xe về hướng nhà cũ.
Lúc ba Giang mẹ Giang đều chuẩn bị đi ngủ, Giang Tinh Tinh trở về, lôi kéo mẹ Giang vào phòng của mình, lưu lại ba Giang tại chỗ chán nản không thôi.
58 Tô Yên rất thích loại hẹn hò giữa bạn thân này, trước cùng Giang Tinh Tinh cũng vậy, ăn bữa cơm dạo phố lại coi phim điện ảnh cảm giác hết sức buông lỏng, cũng là trảinghiệm trước chưa bao giờ có.
59 Tô Yên thầm nghĩ hẳn là đã xảy ra chuyện gì, cho nên Giang Cảnh Xuyên mới tạm thời kéo cô đi, một đường về nhà, cô nhìn Giang Cảnh Xuyên không có ý muốn nói, cũng không có ý định hỏi tới, nếu hắn không muốn nói, cô hỏi cũng hỏi vô ích, vẫn là không làm khó hắn.
60 Tô Yên trước giờ đều biết, vũ khí lợi hại nhất là tình cảm, đàn ông sợ nhất là nước mắt của phụ nữ, cô có tình cảm của Giang Cảnh Xuyên, giờ phút này lực sát thương của nước mắt bao lớn có thể nghĩ là biết, Giang Cảnh Xuyên ôm cô vào lòng, đau lòng không chịu được, hôn một cái đôi mắt cô, lo lắng nói: "Ngoan, đừng khóc đừng khóc, là anh sai rồi là anh sai rồi.