1 Edit: A TửBeta: AsimTrăng trên cao, ánh sao lấp lánh. Tuy rằng đã qua thời gian dùng bữa, nhưng là ở phía đông thành Quý Châu, nhà ăn Tô Gia vẫn vô cùng náo nhiệt, truyện cười không ngừng.
2 Edit: Tử LyBeta: A TửMười một năm sau, thành Tô Châu Vào lúc giữa trưa, chiếu rọi cảnh sắc tươi đẹp. “Ngâm Phương trà lâu” ở thành Tô Châu rất đông, nó kích thước không lớn, cũng không phải nổi danh trà lâu số một số hai trong thành, thậm chí ngay cả trà bánh, thức ăn, cũng chỉ có thể xem như bình thường mà thôi.
3 Edit: A TửTặng Hằng nhiViêm Tử Huyền không chớp mắt nhìn dung nhan tràn đầy kinh ngạc trước mắt, tuấn mâu tràn đầy ý cười. “Như thế nào? Thật không nhận ra ta sao ?” Hắn hỏi.
4 Edit: Tử LyBeta: A Tử Hai khắc sau, Viêm Tử Huyền không mang theo tuỳ tùng, một mình một người tới “Ngâm phương trà lâu”. Còn cách bữa tối một khoảng thời gian, trong trà lâu ngay cả một khách nhân cũng không có, vừa vặn làm cho bọn họ có thể không bị quấy rầy mà hảo hảo nói chuyện.
5 Edit: A TửGần giờ tý, mọi âm thanh điều yêm lặng cả. Tại Tô Châu đây là thời khắc dân chúng tiến vào mộng đẹp, nhưng có một người ngủ tương đương không an ổn.
6 Edit: Tử LyBeta: A TửSáng sớm chủ nhật, Phan Đại Hổ tiến đến gõ cửa, muốn Tô Ninh Nguyệt đến lầu một đi cùng mấy đứa nhỏ đi ăn sáng. Nàng ở trong phòng đi qua đi lại, do dự một hồi lâu, vừa nghĩ tới sắp nhìn thấy Viêm Tử Huyền, nàng sẽ không cho phép mình khẩn trương lên, mà lát đã biết đến tâm tình của mình, nàng lại không khỏi cảm thấy buồn bực.
7 Edit: Tử LyBeta: A TửTô Ninh Nguyệt cảm xúc không khống chế được, một đường thở phì phì chạy đi thành. Nàng đương nhiên biết chính mình không có khả năng liền như vậy đi bộ chạy về Tô Châu đi, nàng thậm chí không biết chính mình muốn hướng chỗ nào đi, giờ này khắc này nàng trong đầu duy nhất ý niệm trong đầu, muốn cách Viêm Tử Huyền càng xa càng tốt.
8 Edit: A TửViêm Tử Huyền một bên hôn sâu, bàn tay kìm lòng không nổi ở trên thân thể của nàng mà duy chuyển, thậm chí kéo nhẹ mở vạt áo trước ngực của nàng.
9 Edit: Tử LyBeta: A TửNếu đã xác định tâm ý của nhau, Tô Ninh Nguyệt liền không hề suy đoán nỗi lòng bên trong, mà Viêm Tử Huyền thường thường cuối xuống hôn trộm nàng, nhắm vào khuôn mặt hồng hồng của nàng.
10 Edit: A TửBóng đêm như mực, cả bầu trời không có đầy sao làm nền nên có vẻ phá lệ cô tịch. “Tĩnh Diệu Am” yên tĩnh thanh u (A Tử: Thanh u nghĩa là thanh tĩnh và đẹp đẽ), một thanh ảnh thanh mãnh lẽ loi đứng lặng ở trong sân, ngẩng đầu nhìn lên nhìn ánh trăng cô đơn giống như mình.
11 Edit: Tử LyBeta: A TửHai tháng sau, Viêm Tử Huyền cùng Tô Ninh Nguyệt bái đường thành thân. Chuyện Lục Khỉ Hồng đào hôn, làm cho vợ chồng Lục thị khiếp sợ, đối với Viêm gia lại cảm thấy hổ thẹn.