21 Người ta không biết Juliette tiến hành thế nào. Dẫu sao thì Alexandra cũng dọn đến ở chái nhà nhỏ vào ngày hôm sau. Marc và Mathias giúp cô chuyển đồ đạc.
22 Alexandra xin ba miếng đường cho tách trà của cô. Marc, Mathias và Lucien nghe cô nói, kể chuyện Juliette bất ngờ nói với cô rằng cô ta tìm một người ở căn nhà nhỏ của cô ta, nói rằng căn phòng của Cyrille xinh xắn, rằng mọi thứ đều đẹp và sáng sủa trong căn nhà ấy, rằng cô sẽ dễ thở, rằng có những cuốn sách đủ loại cho những lúc mất ngủ, rằng ở những cửa sổ, cô sẽ thấy mọc lên những bông hoa mà Cyrille lại thích hoa.
23 Quãng giữa trưa thứ hai. Marc nghe tiếng một chiếc xe dừng lại trước hàng rào song sắt của họ. Anh bỏ bút chì xuống rồi rình ở cửa sổ: Vandoosler từ trong xe tắc-xi bước ra cùng với Alexandra.
24 Dẫu sao, khi Vandoosler bước vào phòng anh, theo sau là Leguennec, vào tám giờ sáng ngày hôm sau, Marc hoảng hốt. - Đến giờ rồi – Vandoosler nói với anh – Ta phải đi với Leguennec.
25 Alexandra không làm gì cả, có nghĩa là không có việc gì có ích, không có việc gì đạt kết quả. Cố ngồi ở chiếc bàn nhỏ, áp đầu vào hai nắm đấm của mình.
26 Mathias được báo động bởi những tiếng gọi liên tiếp trong lúc anh đang ngủ. Mathias là người ngủ vẫn nghe ngóng. Anh ra khỏi giường và nhìn qua cửa sổ thấy Lucien đang khoa chân múa tay trong phố, vừa gọi tên họ.
27 Vào bữa điểm tâm sáng hôm sau, Marc ngạc nhiên thấy Lucien ăn uống ngốn ngấu cà phê với đĩa tôm hùm mà họ để phần cho anh ta. - Cậu có vẻ đã hoàn toàn lại sức – Marc nói.
28 Leguennec lái xe hết tốc độ, vẻ giận dữ. Vandoosler ngồi bên, hiệu lệnh báo động được khởi động để có thể vượt qua những đèn báo và biểu lộ rõ sự không hài lòng của mình.
29 Gần hai giờ sau, Marc và Lucien lượn lờ trong đường Grands-Ifs. Gió ở Dourdan thổi mạnh và Marc hít thở luồng gió Tây-Bắc này. Họ dừng lại trước nhà số mười hai được bảo vệ bởi những bức tường ở cả hai bên cổng vào bằng gỗ dày kín.
30 Trở về căn nhà tồi tàn vào nửa đêm, Marc và Lucien thấy Vandoosler đang đợi họ ở phòng ăn. Mệt mỏi, không thể sắp xếp những thông tin thu hoạch được, Marc hy vọng ông bác đỡ đầu không giữ anh quá lâu.
31 Không còn ai trong căn nhà tồi tàn khi Marc tắt máy vi tính vào mười một giờ. Ông già Vandoosler đã đi lấy tin tức. Mathias đã biến mất và Lucien lao vào con đường của bảy cuốn sổ tay thời chiến.
32 Mathias vò mái tóc dày hoe vàng của mình và còn làm rối bù lên. Những người kia vừa cho anh biết tin và anh bàng hoàng. Anh còn chưa cởi bỏ bộ quần áo phục vụ.
33 Mathias kém ngủ. Bảy giờ sáng, anh mặc chiếc áo “pun” và quần nhẹ nhàng lẻn ra ngoài để đến gõ cửa nhà Juliette. Cửa mở toang. Anh thấy cô ta ngồi suy sụp trên chiếc ghế tựa ở giữa ba người cảnh sát đang sục sạo tanh bành căn nhà với hy vọng phát hiện Georges Gosselin ẩn ở chỗ nào đó.
34 Marc chạy hồi lâu cho tới khi anh không chạy được nữa, cho tới khi ngực anh nóng ran. Hụt hơi, lưng áo sơmi ướt đẫm mồ hôi, anh ngồi lên cột mốc đá đầu tiên mà anh gặp.