1 Nhà tắm La Mã ở Luân Đôn Vũ hội quyên góp cho nhà tắm của nữ công tước Beaumont Ngày 14 tháng 06 năm 1784. “Công tước hẳn phải ở đâu đó quanh đây”, phu nhân Bouchon, tên thời con gái là tiểu thư Anne Lindel nói, kéo chị mình theo như một đứa nhóc kéo một món đồ chơi có bánh xe.
2 Nữ công tước Beaumont đứng cạnh Villiers, rõ ràng là đang nén cười. “Chào buổi tối, tiểu thư Eleanor. Và tiểu thư Anne nữa, dù thật ra thì bây giờ tôi phải gọi là phu nhân Bouchon, đúng không nhỉ? Tôi đã tìm hai người khắp nơi đấy.
3 Tiểu thư Eleanor có thể không hiểu được ẩn tình đằng sau cái bể bơi đầy hoa violet đỏ, nhưng công tước Villiers thì chắc chắn là có. Khi bữa tiệc này kết thúc, người bạn Elijah của anh sẽ sắp xếp để dụ dỗ vợ mình, Jemma, xuống cái bồn tắm thơm ngát đó và quyến rũ cô ta.
4 Eleanor thấy mẹ mình trong liều nghỉ, được vây quanh bởi nhóm bạn của bà. Ngay khoảng khắc nữ công tước nhìn thấy cô con gái cả, bà nhỏm dậy dưới thái độ như một con mèo mẹ rũ lũ mèo con đang bú sữa và hối hả dồn Eleanor vào góc.
5 Dinh thự của công tước Villiers. Số 15 phố Piccadailly. Ngày 15 tháng 06 năm 1784 Theo thằng bé thấy, công tước trông như đang buồn ngủ, bất chấp sự thật cha cậu đang cầm một thanh kiếm với một lưỡi sắc bén.
6 Dinh thự ở Luân Đôn của công tước Montague Cùng ngày hôm đó. “Chúng ta sẽ sắp xếp hành lý những bộ váy đẹp nhất của con”, nữ công tước tuyên bố trong bữa trưa.
7 Dinh thự tại Luân Đôn của công tước Villiers Số 15 phố Piccadilly Ngày 17 tháng 06 năm 1784 Tobias đã quyết tâm phải đi tới Kent cùng với Villiers dù bằng cách này hay cách khác.
8 Dinh thự Knole, điền trang của công tước Gilnerr Chiều muộn Ngày 17 tháng 06 năm 1984. Điền trang của công tước Gilner nằm sâu trong những ngọn đồi xanh mướt của Kent.
9 Villiers bước lên cầu thang và đi vào phòng, cảm giác giận dữ tràn ngập cơ thể. Anh không thể tin là mình từng cân nhắc đến việc cưới Eleanor. Cô đã cười nhạo anh vì không nhận ra rằng lũ trẻ đó là trẻ mồ côi, cười nhạo anh vì một vấn đề nhạy cảm là con cái.
10 “Chị trông đẹp lắm”, Anne nói, xông vào phòng ngủ của Eleanor. “Màu váy hợp với chị hơn em. Vải lụa đẹp tuyệt. Và ren nhấn…” Cô hôn ngón tay mình. “Tuyệt đẹp!” Eleanor nhìn xuống váy của mình.
11 Villiers cúi xuống nhìn con trai. Tobias, anh sẽ bị nguyền rủa nếu có ngày gọi cậu là Juby… Cậu đang ngồi trên sàn ném xương gỗ. Cậu bé có mái tóc đen như mun giống anh y hệt.
12 Tới khi điền chủ Thestle và gia đình xuất hiện thì Tobias đã được đưa về phòng trẻ và toàn bộ mọi người đều đã uống hết ba cốc rượu rum-pân. Villiers không thể hiện chút dấu hiệu say xỉn nào, nhưng Anne đi lại hơi lảo đảo.
13 “Ôi, thích quá, những người già đều đi cả rồi” Lisette nói hân hoan. “Ra hiên nhà bên ngoài hát đi” “Không phải chúng ta sẽ làm mọi người tỉnh giấc sao?”, Eleanor hỏi, nhấp ly rượu anisette của mình.
14 Dinh thự Knole, điền trang của công tước Gilner. Ngày 18 tháng 06 năm 1784 Villiers không bao giờ dậy sớm. Finchley, người hầu của anh, biết rõ là đừng nên xuất hiện ở cửa phòng anh trước mười một giờ.
15 “Hai cô bé ấy hẳn đã bỏ trốn rồi”, Eleanor nói, ôm cô bé. “Sau cùng thì, chúng là con ngài, Villiers. Điều đó chắc chắn là những gì đã xảy ra. ” Anh đã đi qua đống rơm bẩn thỉu và đang quan sát cửa sổ, rất cao và bụi bẩn kẹt lại đến không thể miêu tả nổi.
16 Eleanor tắm trong im lặng, tâm trí quay cuồng. Cô đang chơi một trò chơi thật nguy hiểm với Villiers nhưng chẳng có lý do gì mà không chơi. Tán tỉnh anh khiến cô cảm thấy tươi trẻ, thoải mái.
17 Eleanor đi vào phòng khách và được tiếp đón bởi một người phụ nữ cao, gầy, đội một bộ tóc giả cao vút trắng như tuyết. “Cháu yêu, mấy năm trời rồi ấy nhỉ! Cô đã không gặp cháu kể từ lúc cháu còn mặc váy yếm, vậy mà nhìn cháu lúc này mà xem.
18 Hẳn là cô nên ghé qua phòng mẹ của mình và hỏi thăm về bệnh đau răng của bà. Và cô phải viết thư chia buồn cho Gideon. Thay vào đó Eleanor gọi nước tắm, thêm tinh dầu hoa nhài, trèo vào trong và tay cầm theo tập thơ Sonnet của Shakepare Willa bỏ các lọn tóc xoăn của cô xuống và chải sạch những bông hoa violet đang héo đi.
19 Dinh thự Knole, điền trang của công tước Gilner Ngày 19 tháng 06 năm 1784 Sáng hôm sau, Eleanor đi sang cánh bên kia của ngôi nhà, theo sau là Hàu và một người hầu nam cầm khay trà.
20 Nữ công tước Montague đang mỉm cười với niềm hạnh phúc mãnh liệt mà Eleanor đã không được thấy kể từ khi anh trai cô lên chức thiếu tá. “Cứ chờ tới khi cha con biết được chuyện này”, bà nói với Eleanor, chẳng hơn tiếng thì thầm là mấy.