81
Edit: Đậu
Dương Uấn Chi quay đầu lại, quả nhiên là mẹ con Dương Quân đã lâu không gặp, có thể là bảo mẫu chưa ra khóa cửa nên bọn họ mới có thể đi vào.
82
Edit: Đậu
Ngô Thắng Vũ làm bài thi mà lòng cứ bất án, lông mày từ sáng đến giờ vẫn không ngừng giật, trái tim như bị treo lên cao, tâm không ngừng nghĩ đến Dương Uấn Chi, không biết em ấy hôm nay ăn cơm có ngon không, thời tiết nóng như vậy khẳng định sẽ không chịu ăn đâu, bụng lớn làm gì cũng không tiện.
83
Edit: Đậu
Đại khái là cảm nhận được ánh mắt của Dương Uấn Chi, bọc nhỏ vẫn luôn nhắm chặt mắt đột nhiên chậm rãi mở ra. Đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy thế giới nó đang tồn tại, Dương Uấn Chi cũng là người đầu tiên nó thấy trong nhân sinh mình, chờ thích ứng tia sáng, đôi mắt tròn xoe bắt đầu vội vã xoay tròn, cũng không khóc toáng lên như những đứa trẻ khác, biểu tình moe đến mức manh chết mọi người xung quanh.
84
Edit: Đậu
Đây thật ra là lần đầu tiên Ngô Thắng Vũ gặp Dương Hoành Đồ, ở trong một gian phòng thuê rách nát, bởi vì không có ai dọn dẹp nên vừa bẩn vừa bày.
85
Edit: Đậu
Mọi người Giáng Sinh vui vẻ ấm áp nha ❤
“Thế nào rồi?”
“Ông ta đồng ý, anh đã phái người mang đưa ông ta đến G thị, từ nay về sau sẽ không bao giờ trở lại nữa.
86
Edit: Đậu
Đêm đó sau khi bảo bảo nằm ngủ trên giường nhỏ, tay hắn chạm lên ngực cậu chậm rãi xoa, sữa rỉ ra thấm ướt áo ngủ làm đầu vú như ẩn như hiện.
87
Edit: Đậu
Không nghĩ tới tao hóa nhà mình lại lớn mật như vậy, con trai còn đang bú sữa mẹ mà cũng dám liếm côn thịt cho mình. Mặc dù thấy có chút điên cuồng nhưng hắn cũng thấy thật kích thích cho nên không ngần ngại để côn thịt mình cọ cọ bên mép miệng cậu.
88
Edit: Thanh – Beta: Đậu
Một năm 8 tháng sau…
“Trình Trình, xem ai tới thăm con nè. ” Dương Uấn Chi mở cửa chính liền nhìn thấy Lục Tử Dư đang chơi đùa với con.
89
Edit: Đậu
Thoắt cái đã sắp đến ngày thi tốt nghiệp cấp ba, trường học cho phép học sinh được tự do, buổi sáng không có tiết sẽ không cần đến trường cho nên phòng học hôm nay rất vắng, buổi chiều tan học càng không có một bóng gười.
90
Edit: Đậu
Sau khi làm trong phòng học xong thì ba ngày sau cậu vẫn không dám đến trường, luôn nghĩ tới cảnh cậu bị cởi hết quần áo, ở trên bục giảng không ngừng giao hợp mà mọi người ở phía dưới nhìn chăm chăm thì lại không thể bình tĩnh đối diện với thầy giáo và bạn học.
91
Edit: Đậu
“Em không muốn xa anh, cả Trình Trình nữa. ” Cảm xúc triền miên mãnh liệt qua đi, cái đó của hắn vẫn vùi trong huyệt động của Dương Uấn Chi không chịu rút ra, cảm giác thân thể được lấp đầy thật thoải mái nhưng trong lòng lại có chút hư không.
92
Edit: Đậu
“Đứa ngốc, lỡ mang thai thì sao. ”
“Nhưng em muốn anh mà, không dễ mang thai vậy đâu. ” Không phải là không có lo lắng nhưng lần này cậu muốn mình phóng túng một chút mà nếu có thể có thì cậu sẽ có thể nhanh nhanh được gặp hắn nữa.
93
Edit: Đậu
Lúc Dương Uấn Chi và Ngô Thắng Vũ xuống máy bay đã có Tô Hân đến đón. Đây chính là anh trai quanh năm ở nước ngoài của Lục Tử Dư, gặp Lúc Thiếu Hoàng và Lục Thiếu Phong, vốn tưởng chú cũng sẽ cao lớn đẹp trai rắn chắc, không nghĩ tới đối phương nhìn như con nít vậy, trẻ tuổi đáng yêu, rất giống baba Tô Dạ của Lục Tử Ninh.
94
Edit: Đậu
“Vợ, anh muốn đi vào. ”
“A a…. Vào đi…. . Thoải mái quá…. Ân a…” Dương Uấn Chi nắm loveegg màu hồng nhạt cố gắng nhét vào, tuy rất to nhưng lại mềm mại nên cũng khá tốt, miệng nhỏ tham lam điên cuồng mút mát loveegg đang rung động mãi đến khi nuốt vào mới thỏa mãn.
95
Edit: Đậu
Lúc Ngô Thắng Vũ thấy Dương Uấn Chi ở phi trường, hắn hơi hoảng hốt. Dương Uấn Chi 24 tuổi cao hơn mấy năm trước nhiều, áo khoác dài làm cậu thêm tinh tế trưởng thành, trên cổ vẫn là khăn choàng hắn tặng năm cấp ba, gương mặt dù không có biểu tình gì lại làm hắn cảm giác thật nhu hòa.
96
Edit: Đậu
Ngày 11 tháng 11 là “Lễ độc thân” – một ngày lễ bắt nguồn từ Nam Kinh sau đó lan rộng ra khắp Trung Quốc, có người đùa đó là ngày “Lễ lưu manh” cũng có người đùa đó là ngày “Lễ tổng công.
97
Edit: Đậu
“Ngô Thắng Vũ, anh là tên khốn khiếp…. . Aha…. . Sâu quá…. . Chậm một chút…” Rốt cục cũng có thể nói chuyện, Dương Uấn Chi không đoái hoài tới bọn họ đang ở đâu, lớn tiếng mắng hắn, bây giờ cậu muốn đánh tên này đến chết.
98
[Lời độc thoại của Tá Tá]
Trước khi được sinh ra, daddy đã nghĩ xong tên cho chúng tôi, một người gọi là Tả Tả, còn người kia là Hữu Hữu.
99
Edit: Đồng – Beta: Đậu
“Anh không quan tâm, sau này không cho phép em chơi với nó nữa. Nó muốn mua em đó. ”
“Mua cái gì a?” Lục Hi Hữu thiên chân vô tà, cho tới nay luôn là Lục Hi Tá trưởng thành sớm hơn cậu một chút, cũng thông minh hơn cậu, nhiều việc hắn đã hiểu mà cậu còn không biết, ví dụ như hiện tại chẳng hạn.
100
Edit: Đồng – Beta: Đậu
Lời vừa nói ra, hai ba ba của hắn lần nữa ngã ngửa, thì ra đứa con này của bọn họ không chỉ chăm chỉ học hỏi, năng lực quan sát cũng thực sự kinh người, hiển nhiên Lục Hi Hữu cũng sẽ không chú ý đến điều này.