1 Hồ Chí Minh về đêm thường không được yên tĩnh cho lắm ….
–KHÔNG … đói lắm rồi, đói quá … đói quá …!
– Nín ngay, tao không biết, mày làm đổ hết mì mà?– Tao không biết, Tao đói … tao đói … ĐÓI … ĐÓI … ĐÓI QUÁ RỒI …
– Im đi, mày làm thì mày tự chịu … tao không biết …
– KHÔNG … tao chết mất … tao chết mất thôi … Đói …
Thằng Hiếu nằm trền sàn nhà lăn qua lăn lại.
2 Mặt trời đứng trên cao báo hiệu một ngày mới …. mà trưa bà nó rồi chứ …
Nhật khẽ mở mắt, nó thấy đầu óc nó quay quay và nhức nhối không thể tả, như có ai đó khoan vào đầu nó vậy.
3 – Về rồi sao Nhật, ngày đầu tiên ấn tượng lắm không?Huy đón đầu Nhật khi thằng này mới lạng quạng bước vào nhà. Nó cũng thắc mắc không kém về cái ngày đầu tiên đi làm của thằng kia.
4 —– o0o —–
Hắn dắt Huy đi ra cửa. Huy hoàn toàn thấy việc này không ổn. Thật sự không ổn và hoàn toàn không ổn một tí nào cả. Chuyện này giống như đang ăn một món kem tươi với nước sốt cà chua vậy.
5 Sáng. Mặt trời nắm chính giữa đỉnh đầu đang ngạo nghễ ban phát ánh nắng gay gắt xuống nhân gian. Giữa một không gian đan xen hai màu đen trắng.
Huy nắm đó, ôm lấy cả mái tóc và khuôn mặt Nguyên đang cố vùi vào ngực nó làm nũng.
6 —- o0o —–
Người ta hay nói, nam thanh nữ tú ngồi chung một phòng thế nào cũng có lửa. Nó thì không cho là vậy. Nhật lau bàu. Nam thanh ngồi chung với nhau cũng có chuyện như thường.
7 Tuấn nhìn con Thơ … mà lòng muốn giết nó ghê. Không biết mẹ hắn lúc trước có lộn không mà đặt tên con nhỏ này là Thơ. Không có một tí nào gọi là chất thơ cả, đừng nói chi đến hiền dịu.
8 Hiếu mở mắt. Cái lạnh tràn vào da thịt nó – rét buốt. Căn phòng tối, trông ra chỉ thấy một sợi chỉ xanh sậm của bầu trời lúc sớm. Tiếng máy điều hoà cũ kĩ rè rè nghe rõ trong khoảng vắng.
9 Hôm nay là một ngày mưa.
Một ngày thật kì lạ. Lạ theo đúng nghĩa của nó.
Trái với tiết trời lúc sáng – nắng – nắng đổ lửa và không gợn một áng mây.
10 Cõi Riêng lúc này không phải là vào lúc đẹp nhất, nó thường tuyệt vời vào ban đêm. Khi mà ánh sáng dần lụi vào những gốc cây, chen xuống các cành lá. Màu đêm huyền dịu giao thoa cùng ánh sáng ngọt ngào, lãng mạng từ những ngọn nến nằm trên những chiếc bàn gỗ.
11 Nguyên kiếm được Huy cũng dễ dàng thôi. Khu phố nhậu kế bên cổng sau trường Nguyễn Thượng Hiền quả là nổi tiếng. Không chỉ quán nhậu mà còn cả các tiệm karaoke nhiều như nấm.
12 Bảo mặc vội cái áo pull màu nâu hạt dẻ và cái quần Jeans màu đen. Nó chậm chạp vào nhà tắm rửa mặt. Nhìn nó trong gương, đôi mắt ngấn lệ, đỏ ké. Mái tóc xổ tung không còn 1 đường lối nào.
13 Con Thơ đi đi lại lại trong phòng, điện thoại bấm liên hồi!
– Tú ấy hả, lão Tuấn đi không vác theo ma nào, mà mấy thằng kia tận khu K300, khốn, chúng nó có hiền đâu!
– Tao biết rồi, tao đang gọi mấy đứa về, chúng nó tập trung hết rồi đây!
– Ok, tao ra liền, à mà quên …
– Biết biết, khỏi nói, hàng nóng chứ gì!
—- o0o —-
Con đường đen đặc và mịt mù mưa, những căn nhà tối tăm u ám, các cây cột lạnh giá, vài bóng người hì hục chạy.
14 — o0o —–
Bảo là đứa hiền nhất trong bốn đứa. Chính ra nó là người bị động nhất. Nó thường không chủ động làm cái gì – mọi việc – kể cả chuyện yêu. Nó thích được hắn bế nhẹ nhàng lên giường, tắt đèn neon và vặn đèn ngủ.
15 Flashback
Bảo bần thần ngồi xuống cái bàn trắng. “In front of” sáng nay không có nắng. Bầu trời rạng phớt u tối lúc tà chiều. Một màu xanh không sáng sủa – hơi buồn bã và thoáng lo âu.
16 Note
Nhọn, ngắn và gãy. Chỉ bỏ rơi lí trí mà nóng giận đọng lại.
Sân khấu – Phố. Quần chúng – Mưa. Nền – “Đêm nghe tiếng mưa”
Khi trở nên cực đoan là khi ta nếm được mùi vị thật sự của những thứ lờ lợ – có nghĩa là mùi kinh tởm ấy thật sự tồn tại – bản chất của những thứ tầng tầng lớp lớp được đúc kết bằng lý lẽ và niềm tin chỉ được thấu suốt như một sự chịu đựng lắng dịu.
17 — o0o —-
Bảo chạy cùng với Hùng. Mưa dịu đi đôi chút.
– Vậy là em tha thứ cho anh? – Hùng thủ thỉ bên cạnh nó.
– Anh … không hiểu chuyện gì đang xảy ra sao? – Bảo quay lại nhìn hắn.
18 Hôm nay trời không mấy hiền hoà.
Mới tan tầm chừng sáu giờ mà mưa như trút nước. Thời tiết cũng đến lạ, sáng sớm hanh khô chỉ cầu vài giọt nước, thế mà mưa vừa về lại lạnh căm.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Ngôn Tình
Số chương: 106
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 96